Chương 762: Đội khai thác dầu


Đoàn Phong vẫn là người đầu tiên lấy lại sự tỉnh táo, anh ta quay sang nói với Tằng Nam Nam và Hoắc Nhiễm:
Các em nghĩ cách điều tra tìn8h hình mấy năm gần đây ở khu rừng cấm mà Trương Hiểu Thiến gặp nạn... Không, là trong mười năm trở lại đây xem có xảy ra chuyện gì bất t3hường hay không?


Ngay sau đó anh ta tiếp tục nói với Đại Quân và Trương Khai:
Hai người đi chuẩn bị ngay mấy bộ trang bị leo n9úi chuyên dụng và vũ khí phòng thân, ba ngày nữa chúng ta sẽ đi đến hiện trường xem xét tình hình thực tế...

Đồng thời, Tằng Nam Nam cũng tra ra được, khu vực này ba mươi năm trước không phải là khu vắng người, mà từng có một đội khai thác dầu đóng quân tại đây, nhưng sau đó không biết vì nguyên nhân gì toàn bộ đội khai thác dầu đều rút lui hết, từ đó về sau nơi đó mới biến thành khu vực trăm dặm không có người ở.
Ba ngày sau, đoàn người số 54 theo kế hoạch đi đến khu vực mà nửa năm trước nhóm Hồ Thiên Vũ đã gặp nạn. Để có thể tìm được nơi chính xác, sau khi đến nơi bọn họ còn tìm gặp đội trưởng đội cứu hộ Lý Hoành Phong, và mời anh ta dẫn đường đưa bọn họ lên núi.
Đương nhiên Viê5n Mục Dã hiểu vì sao Đại Quân lại hỏi như vậy, mùa này nhiệt độ trên núi đã xuống dưới 0 độ C, chỉ cần là người có đầu óc thì chắc chắn sẽ không lên núi vào thời điểm này...
Nhưng đồng thời Viên Mục Dã cũng hiểu rõ, nếu như hiện giờ bọn họ không lên núi để tìm nguồn gốc của việc này, thì không biết sẽ còn bao nhiêu người vô tội phải bỏ mạng như cha mẹ Trương Hiểu Thiến, cho nên, dù lạnh thế nào bọn họ cũng phải lên núi xem xét.
Viên Mục Dã vội vàng hỏi:
Vậy cha anh có từng nói đến nguyên nhân vì sao đội khai thác dầu năm đó lại đột nhiên rút đi không?

Lý Hoành Phong đáp:
Tôi đã từng nghe cha tôi nhắc đến, thật ra năm đó cũng không phải là đột nhiên rút lui, mà là sau khi xảy ra chuyện kia thì cấp trên của họ mới nhìn thẳng vào vấn đề và rút đội khai thác về.

Lý Hoành Phong vô cùng ngạc nhiên trước đề nghị đi tìm nơi bắt đầu xảy ra chuyện của nhóm Viên Mục Dã, đầu tiên là mùa không thích hợp, tiếp theo là khu vực đó đã có lệnh cấm của chính phủ, không phải tình huống khẩn cấp thì người bình thường không được vào trong.
Đội Viên Mục Dã có thể tìm được Lý Hoành Phong đương nhiên cũng có lý do chính đáng, bọn họ có công văn đồng ý đi vào khu vực cấm này, cho nên Lý Hoành Phong cũng không phản đối được nữa, có điều anh ta không hiểu vì sao không đợi đến mùa xuân rồi hẵng vào?
Đoàn Phong cười giải thích:
Chúng tôi đang muốn thu thập các số liệu ở mùa này, cho nên chỉ có thể đến vào mùa này.

Bọn Viên Mục Dã thấy Đoàn Phong nói dối nghiêm túc như vậy thì đều nhịn cười, có điều xét thấy chuyện này có tính nguy hiểm nhất định, nên bọn họ đã yêu cầu Lý Hoành Phong để những người khác về trước.
Đại Quân ngạc nhiê6n hỏi:
Mùa này lên núi á?


Không thì thế nào? Hay cậu định đợi sang xuân rồi đi?
Đoàn Phong cáu kỉnh.
Còn lão Lâm thì tiếc nuối ngâm con quái vật kia vào dung dịch Formalin, rồi đặt trong kho chuyên chứa tiêu bản sinh vật... Trước đây Viên Mục Dã đã từng được vào trong một lần, có cảm giác như mình bước vào một bảo tàng sưu tập quái vật vậy.
Đêm hôm đó Tằng Nam Nam đã điều tra được, mấy năm gần đây ở khu vực vắng người đó thường xuyên có du khách gặp tai nạn, cho nên chính quyền địa phương đã cấm du khách đi vào... nhưng cũng có nhiều du khách không nghe theo lời khuyên mà thích đi du lịch mạo hiểm.
Viên Mục Dã cười bảo:
Xem ra tôi hỏi đúng người rồi.

Lý Hoành Phong bật cười:
Đúng! Anh hỏi đúng người rồi, bởi vì năm đó cha tôi chính là người lái xe vận chuyển nhu yếu phẩm cho đội khai thác dầu...

Đồng thời yêu cầu Lý Hoành Phong phải giữ bí mật về chuyện này, nhưng thật ra đây cũng là vì cân nhắc đến an nguy của anh ta. Lý Hoành Phong cũng không thắc mắc gì về điều đó, cả đội tạm nghỉ ở thị trấn nhỏ một ngày để sắp xếp lại hành trang, sáng hôm sau sẽ xuất phát.
Trên đường đi Viên Mục Dã hỏi Lý Hoành Phong có biết chuyện ba mươi năm trước, nơi này từng có một đội khai thác dầu đóng quân ở đây không? Lý Hoành Phong tò mò hỏi:
Sao các anh lại biết chuyện này? Đừng nói là người ngoài, ngay cả người trẻ tuổi ở địa phương cũng chưa từng nghe nói đến...

Chuyện là khi đó đội khai thác dầu đã đóng quân ở trong núi được gần nửa năm, nhưng không có một giếng nào ra dầu. Chuyên gia phụ trách trong giai đoạn khảo sát đã vỗ ngực cam đoan khu vực thế này nhất định có dầu, nhưng bây giờ có làm thế nào cũng không thấy dầu chảy ra, bọn họ đã nhiều lần báo cáo lên cấp trên, nói rõ tình hình nơi này nhưng cấp trên vẫn hy vọng bọn họ có thể tiếp tục kiên trì...

Cấp trên đã nói như vậy, bọn họ chỉ là công nhân bên dưới đương nhiên cũng không tiện nói gì nữa, chỉ có thể tiếp tục kiên trì, không ngờ lần kiên trì này lại có chuyện xảy ra... Lúc đó cha của Lý Hoành Phong là người đầu tiên phát hiện ra điểm bất thường.

Thời điểm đó, cứ ba ngày cha Lý Hoành Phong sẽ chở đồ lên núi một lần, có một lần, ông ấy chở nhu yếu phẩm lên núi như bình thường, kết quả lại phát hiện trụ sở đội khai thác dầu vô cùng yên tĩnh, không chỉ vắng tiếng của các công nhân mà ngay cả máy khoan giếng cũng không hoạt động.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.