Chương 863: Vụ án chưa được giải quyết


Không ngờ Triệu Vĩ đang nói dở chừng lại đột nhiên ngẩn người, sau đó anh ta nhìn chằm chằm vào báo cáo kiểm định trong tay rồi nhíu mày nó8i:
Số hiệu của động cơ không đúng.



Anh nói sao?
Viên Mục Dã nhất thời không nghe rõ.
Triệu Vĩ cảm thấy khó tin:
Ai lại ngu ngốc đi đâm một chiếc xe mấy triệu tệ thành sắt vụn, chỉ vì muốn thay thế một chiếc xe mấy triệu tệ đã thành sắt vụn khác chứ?!

Viên Mục Dã đương nhiên không trả lời được câu hỏi này, nhưng so sánh với gia sản hàng chục tỷ thì mấy triệu tệ có đáng là gì đâu? Cho dù như thế nào, cuối cùng Viên Mục Dã cũng tìm được manh mối đột phá từ chỗ Triệu Vĩ, như vậy xem ra, năm đó đúng là có người đã bỏ ra không ít tâm tư để lên kế hoạch tất cả...
Nhưng Triệu Vĩ lại lắc đầu:
Không đúng, báo cáo ki6ểm định này đã bị người khác chỉnh sửa một tờ, số hiệu động cơ này không giống số hiệu của chiếc xe tôi đã kiểm định...

Viên Mục 5Dã hỏi lại:
Anh chắc chắn chứ? Dù sao cũng đã khá lâu rồi?

Triệu Vĩ lặp lại một lần nữa:
Số3 hiệu của động cơ trong báo cáo kiểm định này không đúng... anh lấy được báo cáo này từ đâu?


Tôi có thể khẳng định đây là bản sa9o chuẩn, không có bất cứ thay đổi, chỉnh sửa nào.
Viên Mục Dã rất nghiêm túc.
Đêm hôm đó, Viên Mục Dã hẹn Từ Lệ và nói lại manh mối mình đã tìm được từ chỗ Triệu Vĩ, Từ Lệ cũng rất ngạc nhiên:
Xem ra vụ án này đúng là có vấn đề! Nếu như chiếc xe bị đánh tráo trong quá trình kiểm định... vậy thì có thể khẳng định chắc chắn lúc xảy ra chuyện chiếc xe có vấn đề thật.

Viên Mục Dã nhấp một ngụm bia, cậu nhẹ nhõm nói:
Dù sao tôi cũng đã tìm ra manh mối rồi, chuyện tiếp theo giao cho cảnh sát các anh điều tra đấy...


Không đúng, khi xảy ra chuyện trên chiếc xe kia nhất định có không ít máu, chỉ cần kiểm tra ADN là có thể phát hiện ra mà?
Đoàn Phong thắc mắc.
Viên Mục Dã lắc đầu:
Hẳn là đối phương đã tìm ra kẽ hở trong trình tự, bởi vì ngay từ đầu vụ án này đã được xác định là một vụ tai nạn giao thông, cho nên phía cảnh sát hình sự không thể kiểm tra vết máu lưu lại trên xe được, có lẽ vì vốn đã không cần làm như thế... Hơn nữa bên giám định xe cũng không cùng một hệ thống với cảnh sát, các bên đều làm việc độc lập, cho nên Triệu Vĩ đương nhiên sẽ không quan tâm đến chuyện máu trên xe là của người hay động vật.

Viên Mục Dã cúi đầu xem bức ảnh trong điện thoại, đó là một người đàn ông nhỏ con, trên mặt đeo một cái mặt nạ màu xám xanh hình thù cổ quái. Nhưng khi Viên Mục Dã nhìn kỹ chiếc mặt nạ màu xám kia lại có cảm giác giống như đã nhìn thấy ở nơi nào đó, nhưng nhất thời lại không nghĩ ra được.

Bắt được người chưa?
Viên Mục Dã hỏi.
Triệu Vĩ vô cùng chắc chắn nói:
Đương nhiên, trước hết tôi rất tin tưởng vào trí nhớ của mình, thứ hai cũng đâu phải thường xuyên có xe Maybach bị đâm đến mức như vậy được đưa đến đây kiểm định chứ... Mặc dù bề ngoài mức độ hư tổn của hai chiếc xe này không hơn kém bao nhiêu, nhưng số hiệu động cơ không trùng nhau.

Viên Mục Dã nghe xong chủ động đứng dậy bắt tay Triệu Vĩ:
Vô cùng cảm ơn anh, phát hiện này đối với Thẩm Thiên Vũ thực sự vô cùng quan trọng!

Sau khi quay lại số 54, Viên Mục Dã kể lại cho Đoàn Phong nghe manh mối hôm nay mình tìm được, kết quả anh ta cũng tỏ ra phí của trời mà nói:
Đầu óc chập mạch à? Dùng một chiếc xe sang mấy triệu tệ để đi lừa người khác, phi vụ lừa đảo này có phải quá tốn kém không?!

Viên Mục Dã cười nói:
Chứ còn gì nữa? Đúng là rất lãng phí, thế nên người dựng lên chuyện này chắc chắn phải được lợi hơn nhiều lần so với chiếc xe mấy triệu tệ đó...

Từ Lệ lắc đầu:
Sao tôi không phát hiện ra bây giờ nội tâm cậu ngày càng tệ thế nhỉ, chỉ toàn tìm việc cho tôi làm... Viên lão quái lúc trước tốt bao nhiêu! Tốt hơn rất nhiều đấy!

Nghe Từ Lệ nhắc đến biệt danh
Viên lão quái
lúc trước mà Viên Mục Dã cảm thấy hơi lạ lẫm, dù sao chưa từng có ai ở cục cảnh sát dám gọi cậu là Viên lão quái ở ngay trước mặt. Có điều nhất thời lại làm Viên Mục Dã nhớ tới người kia, nghĩ đến từng chuyện xảy ra từ khi bọn họ mới quen nhau...
Thấy vẻ mặt Viên Mục Dã không ổn, Từ Lệ hiểu mình đã lỡ lời, anh ta bèn vội vàng ngắt lời:
Đúng rồi, nói cho cậu nghe một vụ án rất thú vị, gần đây có người đầu óc có vấn đề, đêm hôm khuya khoắt luôn đeo mặt nạ đi khắp nơi dọa người khác, chúng tôi đã nhận được mấy báo án kiểu như thế này rồi!

Anh ta nói xong thì lấy một bức ảnh trong điện thoại đưa cho Viên Mục Dã xem:
Cậu xem đi, đây là một tên điên...

Triệu Vĩ nghe Viên Mục Dã nói mà ngẩn người, anh ta sững sờ một lúc mới nói:
Ý của anh là, có người dùng một chiếc xe ‘giống hệt như vậy’ đưa đến đây để đổi báo cáo kiểm định?

Viên Mục Dã gật đầu:
Khả năng này rất lớn...

Từ Lệ lắc đầu:
Đừng nói nữa, tên đó dọa người xong là chạy luôn, chờ đến khi người của chúng tôi tới thì đến một cái bóng cũng chẳng thấy nữa... Quan trọng nhất là hắn cũng không gây nên hậu quả gì nghiêm trọng, còn chưa đạt đến mức có thể được lập án, chúng tôi cũng không thể vì bắt một kẻ điên mà rải người đi nằm vùng đầy đường được!


Viên Mục Dã chỉ cười chứ không nói gì, tiếp tục nhìn vào điện thoại của Từ Lệ, những bức ảnh này phần lớn đều được cắt ra từ trong video theo dõi trên đường, hình ảnh không rõ ràng, nhưng Viên Mục Dã vẫn tinh ý phát hiện ra có hai tấm ảnh trong đó không phải là chụp cùng một người...


Anh chắc chắn hai bức ảnh này là chụp cùng một người chứ?
Viên Mục Dã hỏi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.