Chương 913: Mảnh vỡ


Nghe chị vợ A Quang gọi từng tiếng thảm thiết mà lòng Viên Mục Dã quặn thắt, cậu luôn cảm thấy mình có lỗi với bà ta, cậu không những không8 thực hiện được lời hứa mà còn khiến A Lai vì cứu mình mà chết.

Đại Quân và mọi người cùng kiên nhẫn giải thích cho những người cò3n lại rằng A Lai không phải là quái vật, quái vật thực sự hại người là con cá lớn trong hồ, A Lai đã giúp bọn họ giết con quái vật, nhưng 9mọi người vẫn dùng ánh mắt sợ hãi nhìn A Lai...

Viên Mục Dã nhìn ánh mắt của những người này mà trong lòng không khỏi cảm thấy phẫ6n nộ. Thứ thực sự hại người đang nằm trên bờ, nhưng trong mắt họ nó chẳng qua chỉ là một con cá lớn hơn bình thường mà thôi. Còn người cứu5 họ, chỉ vì ngoại hình khác thường mà cho dù biết cậu ta cứu người cũng vẫn không dành cho cậu một ánh mắt thiện cảm nào.
Trên đường về, Viên Mục Dã luôn im lặng bỗng thì thầm mấy câu vào tai Tằng Nam Nam, cô ấy nghe xong lại đỏ mặt, ngượng ngùng nói:
Sao anh biết?

Viên Mục Dã không trả lời Tằng Nam Nam, trong mắt ánh lên nét buồn khổ... Mặc dù lúc đó Đoàn Phong không nói gì, nhưng sau khi chuyện này qua đi, anh ta vẫn tò mò hỏi Viên Mục Dã:
Trên xe cậu hỏi Nam nam chuyện gì thế? Còn kiến con bé đỏ mặt như vậy?

Viên Mục Dã thở dài, nói:
Tôi chỉ nghi ngờ không biết tại sao A Lai lại quan tâm đến Tằng Nam Nam như vậy, có lẽ do ngửi thầy mùi máu tươi trên người cô ấy nên cậu ta cho rằng cô ấy bị thương ở đâu đó.

Đoàn Phong nghe xong mà cũng nghĩ ra điều gì đó, anh ta nói:
Dù vậy cũng không cần sờ khắp nơi ở trong ngoài lều vải như vậy chứ?

Viên Mục Dã lắc đầu:
Chắc là trước đây cậu ta chưa từng dùng lều vải nên không biết cách mở thế nào, lại thêm tính tò mò cho nên mới sờ chỗ này chỗ kia...

Cùng ngày bọn họ đã về đến thủ đô, Đoàn Phong nhận được điện thoại của lão Lâm, bảo bọn họ lập tức đi đến cục cảnh sát phía nam thành phố, không biết tại sao Đầu To lại bị bắt.
Sau đó các chuyên gia tiếp tục tìm thấy trên xác hai con cá lớn cũng có loại vật chất giống như vậy, điều này giải thích lý do vì sao ngoại hình của chúng lại to đến mức bất thường đến thế...
Với kỹ thuật hiện giờ của con người, rất khó để loại bỏ hết lượng phóng xạ trong hồ này, các chuyên gia mà lão Lâm mời về chỉ có thể thu thập các mảnh thiên thạch còn lại, sau đó đựng vào hộp được chế tạo bằng vật liệu đặc biệt, đưa đi, rồi tiếp tục xử lý từng bước.
Còn thi thể cha con anh A Quang cũng được chị vợ A Quang đồng ý tiến hành hỏa táng, để bọn họ hoàn toàn trở về với cát bụi... Còn chỗ hồ hoang kia thì trở thành khu vực cấm, bởi vì không ai có thể chắc chắn trong khu vực đó có còn tồn tại vật chất phóng xạ nguy hiểm nào không.
Bởi vì lão Lâm cũng không nói rõ là có chuyện gì, mà Viên Mục Dã gọi điện thoại cho Linh Nhi cũng không ai nhận, nên bọn họ đành phải đi thẳng đến cục cảnh sát... Trên đường đi Viên Mục Dã gọi điện cho Từ Lệ nhờ anh ta hỏi thăm trước.
Lúc bọn họ đến được cục cảnh sát phía nam thì Từ Lệ cũng tìm hiểu được nguyên nhân. Vào chiều tối hôm nay, Đầu To và Linh Nhi đi dạo ở ven đường thì xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Triệu Linh Nhi bị một thằng bé tầm mười một, mười hai tuổi đổ nước lên người.
Đây vốn chỉ là chuyện nhỏ, cậu bé kia chỉ cần nói xin lỗi là xong. Nhưng đứa trẻ này lại rất hư, không những không xin lỗi còn vênh mặt lên khiêu khích và nói với Triệu Linh Nhi:
Tôi không xin lỗi đấy, chị làm gì được tôi?

Sau đó bọn họ giao cho Giả Văn Hạo xử lý xác con cá lớn kia, còn nhóm Viên Mục Dã thì lái xe đưa mẹ con chị vợ A Quang về thôn Thủy Lung. Đây là lần đầu tiên A Lai về nhà, có điều bây giờ cậu ta cũng không thể nhìn thấy dáng vẻ của ngôi nhà nữa.
Suy nghĩ của chị vợ A Quang cũng giống như Viên Mục Dã, bà ta cũng không muốn A Lai bị người khác nhìn bằng ánh mắt khác thường, cho nên chỉ muốn mai táng A Lai một cách đơn giản ở bên cạnh A Quang là được rồi. Nhưng lúc này, chuyên gia mà bọn Hoắc Nhiễm mời đến đã tiến hành thăm dò mộ A Quang, không lâu nữa sẽ có kết quả.
Đến chiều, Viên Mục Dã và Đoàn Phong đi sang chợ phiên gần đó mua cho A Lai một bộ quần áo, mặc dù cả đời A Lai chưa từng mặc quần áo, nhưng chị vợ A Quang vẫn hy vọng cậu ta có thể mặc một bộ quần áo đẹp đi gặp cha mình.

Thật xin lỗi... chị, tôi đã không thể bảo vệ được A Lai, cậu ấy... vì cứu tôi mới...
Viên Mục Dã vẫn nắm chặt tay A Lai.
Chị vợ A Quang vô cùng đau lòng, bà ta nhìn tay A Lai và thấy cậu ta đến chết vẫn nắm chặt tay Viên Mục Dã không buông, thấy cảnh này bà ta càng khóc và nói:
Từ nhỏ A Lai vẫn muốn có một người bạn, nhưng tôi luôn kiên quyết không để bất cứ ai nhìn thấy nó, tôi không biết giữa mọi người đã xảy ra những gì, nhưng tôi có thể nhận ra nó rất tin tưởng cậu... chắc nó đã coi cậu là bạn.

Viên Mục Dã thấy mọi người tụ tập lại ngày càng nhiều thì lập tức đứng dậy đưa thi thể của A Lai vào trong xe, bởi vì cậu không đành lòng để A Lai tiếp tục phải chịu những ánh mắt soi mói như nhìn quái vật của những người khác nữa. Chị vợ A Quang cũng hiểu suy nghĩ của Viên Mục Dã nên nhanh chóng bỏ tấm vải trong giỏ tre ra, rồi chùm lên người A Lai...
Ban đầu Triệu Linh Nhi vẫn khá kiềm chế, chủ động tìm cha mẹ của đứa bé kia nói rõ chuyện đã xảy ra. Trong tình huống bình thường, chỉ cần là một người hiểu chuyện thì đều sẽ chủ động xin lỗi, dạy dỗ con mình một chút là xong.
Nhưng sự thật luôn luôn chứng minh, con cái là tấm gương phản chiếu của cha mẹ, những hành vi của trẻ con đều vô thức bị ảnh hưởng từ cha mẹ chúng. Mẹ đứa trẻ không những không có ý xin lỗi, mà còn vênh váo nói với Triệu Linh Nhi:
Cô đừng có dọa con tôi, nó vẫn còn nhỏ, làm sao đã biết thế nào là đúng thế nào là sai!

Sau đó cha đứa trẻ cũng chạy đến, không ngờ thái độ của anh ta còn tồi tệ hơn, anh ta quát Triệu Linh Nhi nhanh cút đi, nếu không anh ta sẽ đánh cho một trận! Đúng lúc đó Đầu To đi mua trà sữa cho Triệu Linh Nhi quay về, thấy cô ấy bị bắt nạt thì tức đến đỏ mắt...
Lúc hai người về đến nhà, Hoắc Nhiễm và Tằng Nam Nam đã mang kết quả kiểm tra về, các chuyên gia đã tìm thấy trong hài cốt của anh A Quang một thứ to bằng hạt gạo, viên đá này chứa hàm lượng phóng xạ rất lớn. Sau khi kiểm tra, họ phát hiện vật chất phóng xạ này không thuộc về bất cứ dạng nào đã được tìm thấy trên Trái đất.
Sau đó, Hoắc Nhiễm tìm kiếm được một thông tin trên mạng, nói rằng hơn hai mươi năm trước đã từng có thiên thạch rơi ở gần núi Kích Lôi, có điều khi đó không ai tìm được mảnh thiên thạch kia... Bây giờ xem ra, khối thiên thạch đó sau khi rơi xuống Trái đất đã bị vỡ thành nhiều mảnh và rơi vào cái hồ hoang kia.
Về phần tại sao trong thi thể A Quang lại tìm được một vật chứa phóng xạ, thì có lẽ do trước đây khi anh ta ăn cá đã nuốt cả mảnh thiên thạch kia. Trong cơ thể người có tồn tại một vật chứa hàm lượng phóng xạ cao như vậy đương nhiên là không tốt, anh ta có thể kiên trì lâu như vậy cũng đã là một kỳ tích rồi.
Sau khi hỏi rõ nguyên nhân, Đầu To cũng không muốn tiếp tục tìm gia đình nhà kia tranh luận nữa, hắn kéo Triệu Linh Nhi đi theo sau bọn họ, đến tận khi nhìn thấy ba người đi vào trong bãi đỗ xe, Đầu To mới tiến lên hỏi:
Đứa bé này là con anh?


Người đàn ông nhìn dáng vẻ cao lớn của Đầu To, cũng hơi yếu thế mà ậm ừ nói:
Đúng thế, có chuyện gì không?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.