Chương 914: Vụ cướp ngân hàng


Cũng may Triệu Linh Nhi đã nói rõ mọi chuyện với cảnh sát, đồng thời cũng có camera quay lại cảnh khi tranh chấp xảy ra, làm rõ đư8ợc tiền căn hậu quả mọi chuyện. Người đàn ông kia lúc trước không dám ho he câu nào, thấy có cảnh sát đến thì lập tức thay đổi sắ3c mặt, yêu cầu Đầu To phải bồi thường cho bọn họ, bao gồm cả phí tổn thất tinh thần của đứa bé kia nữa.

Mặc dù trong chuy9ện này không có ai bị thương, nhưng theo giám định chiếc xe bị hư hỏng có giá trên hai trăm nghìn tệ, cho nên cảnh sát đành tạm g6iữ Đầu To, chờ người thân đến nộp phí bảo lãnh rồi mới xử lý tiếp những việc có liên quan.

Mà người thân duy nhất của Đầu5 To chỉ có lão Lâm, giờ lại đang ở nước ngoài, cho nên đành để Đoàn Phong đến nộp bảo lãnh đưa người ra...
Đầu To lắc đầu:
Không, ở ngân hàng...

Viên Mục Dã hỏi tiếp:
Cậu có biết là ngân hàng nào không?

Đầu To nhìn về phía ngã tư phía trước:
Đi qua đèn xanh đèn đỏ trước mặt rồi rẽ trái là đến ngân hàng.

Viên Mục Dã trấn an hắn:
Cậu đừng lo, trước khi Linh Nhi rời khỏi cục cảnh sát có nói gì với cậu không?

Đầu To nói:
Cô ấy bảo về lấy tiền...


Tiền để ở nhà sao?
Viên Mục Dã hỏi.
Nhận được câu trả lời này, sắc mặt của Viên Mục Dã và Từ Lệ đều biến đổi, bởi vì dựa vào kinh nghiệm phán đoán của bọn họ, một chi nhánh ngân hàng không thông báo lên tổng bộ đã đóng cửa thì nhất định đã xảy ra một chuyện gì đó nghiêm trọng, ví dụ như có người cướp ngân hàng...
Mặc dù ở thời đại này rất ít người mạo hiểm như vậy, nhưng ít không có nghĩa là không có. Mà hiện giờ, đám tội phạm thiên về kiểu tội phạm có đầu óc như thế này... đều là những cao thủ công nghệ, chứ không còn là kiểu cướp bóc đơn giản và thô sơ như trước nữa.
Viên Mục Dã nói với mọi người:
Mọi người ở trong xe chờ tôi, tôi và Từ Lệ đi ra cửa sau xem thế nào, có tình hình gì sẽ gọi điện báo cho mọi người...

Trước khi đi Viên Mục Dã còn cố ý nhìn Đoàn Phong một cái, ra hiệu cho anh ta để ý Đầu To, đừng để tên nhóc này xúc động làm bừa. Đoàn Phong cũng hiểu ý Viên Mục Dã nên kéo Đầu To và bảo:
Đi, lên xe chờ đã.

Sở dĩ Viên Mục Dã muốn cùng Từ Lệ đi đến cửa sau là vì cậu sợ hệ thống camera đã bị khống chế, nếu bọn họ bỗng dưng xuất hiện ở cửa chính ngân hàng, rất có thể sẽ bị bọn cướp phát hiện ra ngay.
Nhưng đi vòng ra cửa sau thì lại khác, vừa có thể xác định được phán đoán ban đầu có đúng hay không, vừa có thể tìm xem có đường khác vào ngân hàng hay không... giảm bớt khả năng phải xung đột chính diện với bọn cướp.
Sau khi nắm rõ mọi chuyện, Đoàn Phong chán nản bảo với Viên Mục Dã:
Cậu nói xem có phải thằng nhóc này bị ngốc không? Hơn hai trăm nghìn cứ thế ra đi theo từng nắm đấm của cậu ta rồi!

Viên Mục Dã thở dài:
Việc này cũng phải trách tôi... bình thường chỉ dạy cậu ta làm thế nào để không gây thương tích cho người khác, mà không dạy cậu ta cách xử lý linh hoạt.


Cậu ta mới làm người được bao lâu đâu, không đánh chết người đã là tốt lắm rồi!
Đoàn Phong an ủi Viên Mục Dã.
Sau đó bọn họ đi nộp tiền bảo lãnh, cuối cùng cũng đưa được người ra. Lúc hỏi trực tiếp Đầu To mới biết, hóa ra Triệu Linh Nhi quay về lấy tiền, nhưng không biết vì sao đến giờ điện thoại của cô ấy vẫn không liên lạc được.
Triệu Linh Nhi là một cô gái làm việc cẩn thận, cho dù thế nào cũng sẽ không chơi trò mất tích trong lúc này... Sau đó bọn họ cùng Đầu To đi về nhà và ra siêu thị, nhưng cả hai nơi đều khóa chặt cửa, không thấy Triệu Linh Nhi đâu.
Lần này đến lượt Đầu To lo lắng, hắn gọi điện cho Triệu Linh Nhi liên tục, nhưng điện thoại của cô ấy vẫn không thể kết nối....
Sau khi hai người đến cửa sau thì phát hiện mặc dù cửa đã bị khóa, nhưng qua phần kính trên cửa sổ có thể nhìn rõ một phần bên trong ngân hàng. Có một người đàn ông đeo mặt nạ trắng tay cầm súng đi đi lại lại trên hành lang, có vẻ như đang canh gác cửa sau. Xem ra không thể đi vào mà không làm kinh động đến đối phương rồi.
Lúc này, Viên Mục Dã ngẩng đầu nhìn lên thấy có cánh cửa sổ của phòng làm việc trên tầng hai đang để mở, cậu kéo Từ Lệ trốn xuống bên dưới cửa sổ kia rồi nói:
Chút nữa tôi sẽ bò lên đi vào qua chỗ cửa sổ kia, có lẽ bên trong được bố trí thiết bị nhiễu sóng điện thoại, cho nên sau khi tôi vào có thể không liên lạc được với mọi người nữa. Bây giờ anh quay lại nói với Đoàn Phong về tình hình nơi này, sau đó gọi người bao vây tòa nhà này lại.

Từ Lệ thấy Viên Mục Dã muốn đi một mình vào trước thì lo lắng nói:
Hay là chờ tôi đưa người đến rồi tính tiếp, một mình cậu đi vào đó tôi không yên tâm...

Viên Mục Dã vội vàng bảo với mọi người:
Lên xe, đến ngân hàng kia xem sao...

Khi mọi người đến ngân hàng kia thì thấy cửa cuốn ở lối vào ngân hàng đã hạ xuống, bên trên còn có một thông báo hôm nay tạm ngừng hoạt động. Viên Mục Dã cảm thấy nghi ngờ, theo lý thuyết hôm nay không phải ngày lễ cũng không phải cuối tuần, sao ngân hàng lại vô duyên vô cớ tạm dừng hoạt động chứ?
Không đợi Viên Mục Dã nói ra thắc mắc của mình, thì Từ Lệ ở bên cạnh đã gọi điện cho Tiểu Lưu ở văn phòng, bảo cậu ta liên hệ với trụ sở ngân hàng xem vì sao hôm nay chi nhánh này lại tạm nghỉ? Kết quả Tiểu Lưu lại tra ra được toàn bộ các chi nhánh của ngân hàng này đều hoạt động bình thường, không có chi nhánh nào xin nghỉ cả.
Viên Mục Dã lắc đầu:
Tôi phải vào trước xác nhận xem Triệu Linh Nhi có ở bên trong không, nếu không tên nhóc Đầu To kia sẽ sống chết đòi lao vào bằng được! Khi nào người đến, anh để ý nhìn cửa sổ đó, tôi sẽ ra hiệu cho mọi người về tình hình bên trong.


Nói xong, Viên Mục Dã bám vào cục nóng điều hòa ở gần cửa sổ rồi bò lên, Từ Lệ đứng ở dưới nhìn cho đến khi cậu an toàn chui vào bên trong mới rời đi...

Sau khi nhảy vào trong, Viên Mục Dã phát hiện ra đây là phòng kho chứa đồ, cậu tìm kiếm ở trong này một số đồ có thể dùng được mang theo người rồi mới từ từ đẩy cửa đi ra ngoài.

Toàn bộ tầng hai là khu văn phòng của ngân hàng, nếu là lúc bình thường không thể không có bất cứ ai ở đây, nhưng bây giờ cửa các phòng làm việc đều mở rộng, có những phòng máy tính vẫn đang hoạt động, hiển nhiên là do bọn cướp ép tất cả ra ngoài.

Viên Mục Dã đi vào một phòng làm việc cầm điện thoại bàn lên nghe, trong máy chỉ có tiếng tít tít, hẳn là đường truyền điện thoại đã bị cắt đứt. Nghĩ đến đây, Viên Mục Dã lặng lẽ đi đến cầu thang thông xuống sảnh lớn ở tầng một, nghiêng người nhìn xuống dưới quan sát, cậu thấy trong sảnh ngân hàng có một đám đông đang ngồi xổm cạnh nhau...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.