Số từ: 2208
"Tóm lại, các ngươi muốn gặp Patchy?" Ngồi ở trên mặt ghế cao lớn, Remilia mắt nhìn xuống hai sinh vật mặt mũi bầm dập không biết tên.
"Vâng...... Đúng vậy." Trình Khiếu nói không ra lời.
Vừa mới bị đánh chỉ còn lại có một hơi thoi thóp, hiện tại Trình Khiếu đã khôi phục thành cái dạng này. Tề Đằng Nhất không khỏi ác ý phỏng đoán liệu có phải gia hỏa này vụng trộm cường hóa hươu sừng đỏ bất tử thân các loại.
"Ừ, ý nguyện của các ngươi, ta đã hiểu, tuy nhiên Patchy hiện đang trao đổi cùng La Ứng Long, các ngươi cứ ngồi chờ ở thư viện di." Tựa hồ là vì biểu hiện uy nghiêm, Remilia nói bằng giọng nghiêm trang của người đứng tuổi.
"Đại tiểu thư, người tỏa ra uy nghiêm như là nước sông cuồn cuộn......" Đã hoàn toàn hiểu lolita vampire trước mắt là đồ ưa nịnh, Trình Khiếu lập tức vỗ mông ngựa, liều mạng hoàn toàn mặc kệ cái lườm khinh bỉ của Sakuya đang đứng cạnh.
Cảm giác được bản thân lại có uy nghiêm (?), Lolita đắc ý toét miệng cười, lộ ra hai cái răng hổ.
"Sakuya, dẫn bọn hắn đi thư viện."
"Vâng, thưa đại tiểu thư."
Hả? Ngươi nói Hồng Mĩ Linh? Nàng sớm đã bị Sakuya lừa bằng một câu "Trung Quốc, làm tốt lắm, buổi tối hôm nay cho ngươi thêm đồ ăn" từ đời nào.
Trong thư viện với mái ngói dột......
Dưới ánh đèn lờ mờ, La Ứng Long đang đọc một quyển sách.
Hắn vừa mới thỉnh giáo Patchouli một vấn đề, đã nhận được câu trả lời hoàn mỹ. Theo tiến độ này, trước khi hắn sử dụng hết thời gian ở trong thế giới này, có lẽ có thể dung nhập một ít yếu tố ma pháp vào tu chân.
Đột nhiên, động tác của hắn ngừng lại.
Trên sách, một hàng chữ hấp dẫn ánh mắt của hắn.
【 Kế hoạch hoàn thiện loài người? Trận đồ Cây sự sống? Đây không phải đồ vật Adam bắt được trong di tích thánh nhân hệ da trắng sao?】
Lòng hiếu kỳ tăng lên, La Ứng Long tiếp tục nhìn xuống.
【 Kế hoạch hoàn thiện loài người, cần trận đồ Cây sự sống (1)...... A..., cái này Adam đã có.】
【 Muốn một nguồn năng lượng gần như vô hạn...... Cái này Adam cũng có...... Đá Hiền triết (2)......】
【 Một thanh trường thương có thể đồng thời đâm xuyên qua linh hồn cùng năng lượng...... Mũi thương của Longinus (3)...... Là trường thương có chuôi màu đỏ như máu phải không...... Cái này cũng có.】
【 Lấy thân thể có được tâm linh ánh sáng làm điểm tựa...... Adam hắn có lẽ cũng đã đột phá đến tầng 4 trung cấp rồi, cũng thỏa mãn cái này rồi.】
【 Tận lực bồi dưỡng bằng một lượng lớn chất dinh dưỡng linh hồn......】
【 Đợi một tý, chất dinh dưỡng linh hồn? Cái đồ chơi này hình như là tạo thành từ linh hồn của người sống a?】
La Ứng Long nhớ tới sự tình sư phụ mình đã từng nói. Một vài tu sĩ tà phái, lấy máu của người sống hiến tế, đem chắt lọc linh hồn nạn nhân với tư cách chất dinh dưỡng để cường hóa bản thân, hoặc luyện chế pháp khí......
【 Kế hoạch hoàn thiện loài người...... Cần nhiều vật trân quý như vậy, sức mạnh của nó...... sẽ ở cấp bao nhiêu?】
Cởi bỏ tầng 3 cơ nhân tỏa, mô phỏng cách suy nghĩ của Adam, La Ứng Long yên lặng tự hỏi.
【 Nếu ta là Adam...... Nếu ta là Adam......】
"Mẹ kiếp! Ta đã biết!" Trong lúc đó, La Ứng Long lớn tiếng rống lên, đem Patchouli ngồi đọc sách ở bên cạnh lại càng hoảng sợ.
"Adam, súc sinh này...... Không được, ta cần nói chuyện này cho Trung Châu đội!" Nghĩ thông suốt hết thảy, La Ứng Long lập tức móc ra phi kiếm.
"Này! Ngươi muốn làm gì ~mukyu (4)!" Patchouli cả kinh, liền chạy ra mở cửa.
Nhưng La Ứng Long còn chẳng kịp để ý, phi kiếm lóe lên, trực tiếp đánh vỡ vách tường, bay ra ngoài.
"Hả......" Nhìn lỗ thủng lớn trên tường, Patchouli bất đắc dĩ thở dài, "Xem ra nếu Marisa đến thì cũng không cần húc đổ tường như mọi khi nữa."
"Ohayou (5), Patchy, ta đến chơi nè DA☆ZE!"
Lại là một tiếng vang thật lớn, trên vách tường xuất hiện thêm một lỗ thủng còn to hơn.
"......" Nhìn hai cái lỗ to tướng ở cạnh nhau, Patchouli mặt không biểu tình móc ra spell card.
"Nhật phù【 Hoàng gia liệt diễm 】(6)!"
------------
Hoàng gia liệt diễm
phân cách tuyến ---------------
Trên hành lang của biệt thự Scarlet Devil, Sakuya dẫn theo Trình Khiếu cùng Tề Đằng Nhất đi về hướng thư viện.
Trên đường, Trình Khiếu không chỉ một lần xum xoe với Sakuya, nhưng mà nghênh đón hắn chỉ là một thanh phi đao ngân quang lóng lánh, cùng một câu nói lạnh như băng.
"Còn làm trò nữa, ta sẽ X ngươi."
Cho dù X là cái gì đi nữa, Trình Khiếu cũng không còn dám ba hoa thêm.
Đang lúc ba người đi mau đến thư viện, dưới chân lại truyền đến tiếng nổ tung.
"Làm sao vậy?" Tề Đằng Nhất lại càng hoảng sợ.
"Lại là con chuột (7) màu đen trắng đó......" Sakuya lộ ra tức giận biểu lộ, "Các ngươi chờ ta với."
Sau một khắc, nàng liền biến mất ở trước mắt hai người Trình Khiếu.
"Cái này là năng lực khống chế thời gian theo như lời Sở Hiên sao? Thật sự là thuận tiện a." Trình Khiếu có chút hâm mộ nói.
"Đợi một tý, ngươi xem chỗ đó." Tề Đằng Nhất chỉ ra ngoài cửa sổ.
Đó là La Ứng Long, vừa từ biệt thự Scarlet Devil bay ra, giẫm ở trên phi kiếm, thân ảnh đi xa rất nhanh.
"La Ứng Long? Chắc chắn kẻ lỗ mãng này vừa giở trò! Chúng ta đi, Tề Đằng Nhất!" Trình Khiếu đột nhiên nổi giận.
"Đi nơi nào?" Tề Đằng Nhất vô thức hỏi.
"Đương nhiên là đem bắt kẻ lỗ mãng kia trở lại! Vụ nổ vừa rồi nhất định là do hắn làm ra, hắn nhất định đã trộm cái gì của thư viện! Bắt hắn trở lại rồi, cả biệt thự Scarlet Devil sẽ có thiện cảm với chúng ta!" Trình Khiếu hưng phấn nói.
"...... Ngươi nói kì quặc thật."
"Đừng để ý chuyện lặt vặt, đi thôi!"
"Này! Từ từ đã......" Tề Đằng Nhất còn chưa nói hết lời, Trình Khiếu liền dắt y phục của hắn, từ cửa sổ nhảy xuống......
...... Hai mười phút sau, bên hồ sương mù.
"Ngươi, tên ngu ngốc này...... Hai chúng ta chạy bằng chân sao đuổi kịp người ta bay?" Tề Đằng Nhất nghiến răng nghiến lợi mắng.
"Ahaha......"
"Cười con em ngươi à! Chúng ta rút cuộc là tới làm chi? Sau cả buổi vẫn không có chút tin tình báo! Biết về báo cáo cho Sở Hiên cái gì đây!"
"...... Nhìn! Chỗ đó có một lão bá đang câu cá! Chúng ta ra hỏi đường quay về điện thờ đi!" Trình Khiếu một đầu mồ hôi lạnh nói sang chuyện khác.
"Cho nên việc ta đi cùng tên ngu ngốc này chính là sai lầm lớn a a a a a a a!!!" Tề Đằng Nhất tức tối quát lên.
"Ôi!!!! Lão bá! Tại sao lại ở chỗ này câu cá a?" Trình Khiếu vội vàng chạy lên, rời xa Tề Đằng Nhất đang bực mình.
Lão giả chẳng qua là giương mắt nhìn Trình Khiếu một chút, cũng không trả lời vấn đề vừa được hỏi.
"......" Còn không thèm trả lời?
"Lão bá! Đường đi quay về điện thờ Reimu như thế nào ạ?" Trình Khiếu cố ý nói to hơn lúc trước.
"Ta còn không có điếc. Nói lớn tiếng như vậy sẽ dọa cá chạy mất." Lão giả thản nhiên nói, thò tay nhắc cần, câu lên một con cá lớn.
"Dọa cho cá chạy vào cần câu của lão thì đúng hơn......" Trình Khiếu bực tức nghĩ.
"Không cần để ý chuyện lặt vặt." Trong lúc nói chuyện, lão giả lại câu lên một con cá lớn.
Nhìn lão giả bên cạnh có sọt cá tràn đầy cá tươi, đã biết rõ hắn có kỹ thuật xuất sắc đến cỡ nào.
"Cái loại này việc nhỏ làm sao có thể không thèm để ý a! Ta cũng đang cùng ngươi nói chuyện a!" Trình Khiếu lớn tiếng hỏi thẳng.
"Để việc nhỏ trong lòng, về sau cũng chỉ có thể đếm tới ⑨. (8)"
"Lão nguyền rủa thật độc ác! Ta chắc cũng còn thông minh hơn đội trưởng đấy!"
( Hệ thống nhắc nhở: Đầu gối Trịnh Xá trúng một mũi tên.(9) )
"Như vậy đi, nếu ngươi có thể câu cá giỏi hơn ta, ta sẽ nói cho ngươi biết đường đi điện thờ Reimu." Lão giả vừa nói vừa nhấc một con cá lên.
【 Ta thi tài với ngươi? Đây không phải là tìm tai vạ sao? Lão già chết tiệt, cậy mình có tài câu cá rất giỏi a.】
Trình Khiếu nghĩ nghĩ, nảy ra ý hay.
"Lão đầu, ngươi rất có tự tin với tài câu cá của mình à? Ta có quen một người câu cá rất lợi hại a." Trình Khiếu cố ý nói.
"A? Lợi hại đến mức nào?" Lão giả quả nhiên mắc câu rồi.
【 Thật tốt quá! Như vậy thì có thể làm cho Sở Hiên đến giết tươi cái lão già chết tiệt kiêu ngạo này!】
"Hắn là người có thể câu lên cá voi tại sông Nile......" Trình Khiếu đem sự tích câu cá quang vinh của Sở Hiên hít hà một lần, đương nhiên chuyện này vốn là trang sử đen tối tại Trung Châu đội......
"Vậy sao? Hắn thật sự lợi hại như vậy? Cái người kia tên là Sở Hiên?" Nghe xong Trình Khiếu mà nói, lão giả ngược lại nở nụ cười.
"Tất cả đều là thật." Trình Khiếu đáp.
"Tài câu cá so với ta còn lợi hại hơn sao? Ha ha, ngươi...... Có thể nói với ta sơ lược về Sở Hiên được chứ Ta cảm thấy rất hứng thú đối với hắn đây." Lão giả cười nói.
【 Cái lão già chết tiệt này...... Lão đang âm mưu gì đây?】
"Không muốn nói cũng được, để ta đoán xem đi......" Thấy Trình Khiếu trầm mặc, lão giả cũng liền không hề truy vấn, ngược lại phối hợp nói...mà bắt đầu.
"Tên kia, có được trí tuệ giống như thần, đặc biệt ưa thích nghiên cứu khoa học, am hiểu bố cục, bất cứ chuyện gì cũng là vì xác suất thắng lợi lớn nhất mà xếp đặt thiết kế, chưa từng phạm qua sai lầm......"
"...... Hơn nữa, hắn vẫn rất thích ăn quả táo."
"Ta nói cũng đúng sao?" Lão giả cười nhìn về phía Trình Khiếu nghe đến ngây người.
"Ngươi...... Làm sao ngươi biết nhiều sự tình như vậy về Sở Hiên?" Biểu lộ Trình Khiếu giống như đã gặp quỷ.
"Ha ha...... Điện thờ Reimu tại hướng tây bắc các ngươi...... Mặt khác, làm cho hắn đi khu rừng ma thuật rồi vào tiệm tạp hóa Kourindou xem một chút đi, nếu như là 'hắn', mới có thể tìm được......"
Lão giả thu hồi cần câu cùng sọt cá, thân ảnh dần dần trở nên mờ ảo, cứ như vậy biến mất trước mắt hai người.
"...... Này, Tề Đằng Nhất, ngươi thấy việc này thế nào?" Trình Khiếu dụi dụi con mắt, ngơ ngác nói.
"...... Việc này tất có kỳ quặc, tóm lại chúng ta về trước kể cho Sở Hiên." Tề Đằng Nhất cũng không muốn bàn thêm.
Đợi cho hai người đã rời khỏi hồ, lão giả mới đi ra từ trong bên cạnh rừng cây, nhìn phía bầu trời.
"Quân ư...... Là ngươi sao? Ngươi xuất hiện ở chỗ này, như vậy kế hoạch 'Vô hạn' có lẽ đã bắt đầu......"
"Ta muốn nhìn xem bản chính của ngươi còn có trí tuệ năm đó hay không......"
(1) Etz Chaim, Cây bao phủ thế giới trong Do Thái giáo.
(2) Hiền giả chi thạch, Hòn đá phù thủy, Philosopher’ Stone.
(3) The Spear of Destiny, thứ được Longinus dùng để đâm chết chúa Jesus.
(4) Khẩu ngữ đặc trưng của Patchouli Knowledge.
(5) Câu chào trong tiếng Nhật.
(6) Sun Sign
Royal Flare
, spell card của Patchouli Knowledge, xuất hiện trong khá nhiều phiên bản game Touhou.
(7) Patchouli Knowledge coi người canh giữ biệt thự Scarlet Devil (Hồng Mĩ Linh, Izayoi Sakuya) là mèo, còn kẻ đột nhập (Marisa Kirisame) là chuột.
(8) Trong Touhou, nhắc đến ⑨ là nhắc đến sự ngu ngốc và nhân vật Cirno.
(9) Đây là một câu đùa (
I took an arrow in the knee
) bắt nguồn từ game Skyrim.