Chương 37: Trọng hiện phong thải
-
Vũ Thần
- Thương Thiên Bạch Hạc
- 3847 chữ
- 2019-09-05 10:09:27
Các dãy núi tầng tầng lớp lớp bị mây mù bao phủ, trông thật mông lung, huyền ảo. Khiến cho người ta có cảm giác thần bí khó lường.
Kim Lâm quốc là một trong các quốc gia ở Tây bắc, Trịnh Đồng quận lại là quận thành nằm ở phía tây của Kim Lâm quốc, ngoài thành vài dặm chính là núi cao liên miên bất tận.
Hạ Nhất Minh đã sớm nhìn rõ địa hình ở đây, giơ cao chiếc giường làm bằng Mân Ly thạch hướng về phía trong núi chạy đi.
Trong cơ thể hắn chân khí lưu chuyển không ngớt, ảo diệu của Đại Lực Quyết giờ phút này đã được phát huy ra tới tình trạng cực hạn. Hai chân Hạ Nhất Minh mỗi một lần dẫm lên mặt đất là có thể tùy thời hấp thu năng lượng bổ sung cho chân khí tiêu hao.
Muốn đem chiếc giường làm bằng Mân Ly thạch nặng cả ngàn cân này giơ lên cao, hậu thiên cao thủ cũng có thể thử một chút, đặc biệt khi đem nội kình phát huy tới mức cực hạn, cũng có thể miễn cưỡng làm được.
Nhưng muốn làm nhẹ nhàng như Hạ Nhất Minh, lại chạy đi như bay thì khó có thể làm được.
Đám người Viên Thành Chí tuyệt đối không nghĩ ra, Hạ Nhất Minh tại sao lại có thể làm được việc này, cho nên mới đem hết thảy đổ cho hắn do trời sinh thần lực.
Mà đám người Hạ Thuyên Tín cùng với Hạ Nhất Thiên và Nhất Minh quan hệ không phải tầm thường, ở trong trí nhớ bọn họ, tựa hồ Nhất Minh cũng không phải là người trời sinh thần lực, cho nên mới cảm thấy kinh dị mãi không thôi. Chỉ là, dù bọn họ nghĩ thế nào, cũng không thể nghĩ được Hạ Nhất Minh đã đặt chân vào Tiên thiên cảnh giới.
Quả thật, giờ phút này nếu Hạ Nhất Minh vẫn chưa đặt chân vào tiên thiên cảnh giới, thì cũng không có khả năng làm được việc này.
Tiên thiên cảnh giới, đặc biệt lúc này vận hành Thổ hệ công pháp Đại Lực Quyết, khiến cho hắn cùng với mặt đất dưới chân có một loại liên lạc thần bí, chân khí trong cơ thể chảy cuồn cuộn không dứt, vĩnh viễn vô cùng vô tận.
Viên gia trang nằm ở bên ngoài thành thị, lúc kiến tạo đã chọn lựa dựa vào núi cao, địa hình dễ thủ khó công. Cho nên lúc này Hạ Nhất Minh giơ chiếc giường lớn như vậy đi ra, mặc dù có chút kinh thế hãi tục, nhưng cho đến khi vào sâu trong rừng, cũng không gặp bao nhiêu người.
Chỉ bất quá lúc rời đi, trang viên của Viên gia đã bị hắn đập bể hai bức tường, những nô bộc nhìn thấy một màn này đều cảm thấy vô cùng kinh hãi.
Sau khi tiến nhập vào bên trong rừng núi, loại đường xá có thể lựa chọn để đi dần dần ít hơn nhiều. Đặc biệt lại còn mang theo một chiếc giường làm bằng Mân Ly thạch lớn như vậy, lại càng khó có thể tìm được đường đi thuận lợi.
Nhưng mà, vấn đề này đối với Hạ Nhất Minh mà nói, tựa hồ cũng không thể sinh ra bất cứ phức tạp nào.
Hắn cứ như vậy di chuyển nhanh chóng trong rừng rậm, mặc dù đường đi cũng không phải là thông đạo bằng phẳng, nhưng hắn chỉ cần lay động một chút là chiếc giường có thể tránh được những cây đại thụ chọc trời.
Giống như ở khắp mọi nơi đều có cặp mắt của hắn, toàn bộ cảnh quan xung quanh hoàn toàn thu vào trong đầu hắn, hơn nữa còn chuẩn xác tới từng bước một.
Trong lòng Hạ Nhất Minh vô cùng kích động, trên mặt hắn lộ ra vẻ tươi cười khó hiểu.
Nguyên lai sau khi chân khí của hắn phát huy tới trình độ nhất định, liên lạc với ngoại giới được tăng cường rất lớn, dĩ nhiên làm cho hắn sinh ra một loại cảm giác kỳ dị như có thể nắm được mọi vật trong thiên địa.
Tựa hồ hết thảy mọi thứ, dù là những thứ mà hai mắt không thể nhìn thấy được, cũng được não của hắn kiến tạo thành một loại đồ án đầy đủ. Vì thế Hạ Nhất Minh mới có thể thực hiện các phán đoán vô cùng chính xác.
Trước ngày hôm nay, mặc dù cũng có cảm giác tương tự như thế này, nhưng so với lúc này thì lại kém rất xa.
Có thể thấy được áp lực chính là động lực, những lời nói này quả là không sai, nếu như không phải khiêng một chiếc giường lớn đi lại trong rừng rậm, hắn cũng chưa chắc có thể làm ra được điều này.
Cuối cùng, Hạ Nhất Minh cũng đi tới một địa phương tương đối bằng phẳng, hắn quan sát xung quanh một lần, đối với địa thế nơi này cảm thấy hết sức hài lòng.
Nhẹ nhàng ném ném chiếc giường làm bằng Mân Ly thạch xuống đất.
Hắn dùng lực vô cùng xảo diệu, đạt tới tình trạng thật khó tin, mặc dù nhìn như chiếc giường đá bị ném xuống, nhưng lúc đại gia hỏa này rơi xuống đất lại vững vàng hạ xuống, căn bản không có bất cứ dấu hiện nào sẽ bị lật úp.
Liếc mắt nhìn chiếc giường đá một cái, Hạ Nhất Minh xoay người đi, lúc này không bị chiếc giường đá cản trở, tốc độ chạy của hắn vô cùng mau lẹ, cơ hồ chỉ trong chốc lát đã về tới trang viên của Viên gia.
Sau khi hắn trở về mới phát hiện, mọi người trong Viên gia vẫn còn đang bàn tán, sau khi nhìn thấy hắn, cơ hồ trên mặt mỗi người đều mang theo một tia sợ hãi.
Nếu là một thiếu niên bình thường hiển nhiên sẽ không có gì đang sợ. Nhưng nếu là thiếu niên có thể nâng lên trên cao một tảng đá mấy ngàn cân, hơn nữa vẫn chạy được như bay ra ngoài, vậy thì hắn không còn là người bình thường nữa a.
Ngắn ngủi mấy ngày sau đó, thậm chí còn có người tung tin đồn hắn có phải hay không là yêu quái chuyển thế.
Nhĩ lực của Hạ Nhất Minh cường đại cỡ nào? Làm sao có thể tránh được bị hắn nghe thấy, những Hạ Nhất Minh cũng không nói gì. Bất quá những lời truyền lưu này đều là do những hạ nhân bình thường không biết gì nói. Còn đối với người đã tu luyện qua nội kình, khi nghe được điều này đều khinh thường cho qua.
Chỉ là, những người này đối với biểu hiện khí lực của Hạ Nhất Minh ra bên ngoài, tựa hồ có chút điên cuồng sùng bái.
Gãi gãi đầu, Hạ Nhất Minh cũng không ngờ được, hắn chỉ cần nâng lên một chiếc giường làm bằng đá Mân Ly thạch đã làm ra động tĩnh lớn như vậy. Hắn than nhẹ một tiếng, rồi đi tìm Viên Thành Chí, hơn nữa còn hướng tới Viên Thành Chí đưa ra yêu cầu muốn có một ít nhiên liệu cung cấp nhiệt độ cao.
Giờ phút này, trong lòng Viên Thành Chí địa vị của Hạ Nhất Minh như cưỡi hỏa tiễn, thoáng cái đã cao hơn trước rất nhiều.
Lúc đầu, Viên Thành Chí mặc dù đoán được thực lực của Hạ Nhất Minh rất mạnh, nhưng cũng tuyệt đối không thể ngờ được, hắn lại có thể đạt tới tình trạng khó tin như vậy.
Những chuyện khác không nói đến, chỉ mỗi một việc nâng chiếc giường đá hơn ngàn cân lên cao rồi chạy như bay, cũng đủ để cho Viên Thành Chí cảm thấy mặc cảm. Cho nên khi Hạ Nhất Minh đưa ra yêu cầu muốn có một ít nhiên liệu, hắn không nghĩ ngợi chút nào liền đồng ý, hơn nữa còn là loại than củi chất liệu tốt nhất.
Hạ Nhất Minh chạy qua chạy lại giữa hai nơi ba lần, đã đem ngàn cân than củi vận chuyển vào bên trong núi non mới tính dừng lại.
Chuẩn bị nguyên liệu đầy đủ, Hạ Nhất Minh lấy ra đoạn thứ nhất của Đại Khảm Đao, đem chân khí quán thâu vào trong đó, trên lưỡi đao nhất thời bắn ra một tấc đao mang.
Dưới sự khống chế của Hạ Nhất Minh, đao mang này lập tức đâm sâu vào chiếc giường đá.
Lúc các thạch tượng sư điêu khắc thạch lô, Hạ Nhất Minh cũng từng đứng ở cạnh xem, hắn mặc dù không có kỹ thuật như các thạch tượng sư, nhưng cao thủ tiên thiên cảnh giới muốn làm rỗng một hòn đá thì nhanh hơn các thạch tượng sư nhiều.
Dưới điều kiện không chú ý tới bề ngoài đẹp hay không của thạch lô, thì việc tạo ra một cái hố to ở trên chiếc giường đá này lại hết sức dễ dàng.
Chỉ ngắn ngủi một tiếng thời gian, Hạ Nhất Minh đã làm ra được một chiếc thạch lô đơn giản.
Bất quá, cùng với thạch lô của Tạ gia làm thì khác, thạch lô Hạ Nhất Minh làm ra chỉ là bán thành phẩm, ngay cả cái nắp để che đậy bên trên cũng không có. Duy nhất đáng giá ở đây là chiếc thạch lô này rất lớn, phải gấp đôi cái thạch lô Tạ gia làm ra.
Làm xong hết thảy mọi thứ, Hạ Nhất Minh cũng thở dài một hơi, bất quá nhìn chiếc thạch lô trước mặt do mình tạo ra hắn cũng có chút xấu hổ. Vì nghề nghiệp chuyên môn quả nhiên không sai, so với các thạch tượng sư dùng cả đời để điêu khắc đá, hắn bất quá cũng chỉ hơn một chút khí lực mà thôi.
Bên trong thạch lô có chiều dài hai thước, chiều rộng chừng nửa thước, Hạ Nhất Minh lấy ra Tinh Cương Từ Mẫu, để vào trong đó, sau đó bắt đầu đốt than củi.
Lúc đầu xem người của Tạ gia động thủ, tựa hồ hết sức dễ dàng, không tốn bao nhiêu sức lực, nhưng đến khi Hạ Nhất Minh tự thân động thủ, mới phát giác ra sự thật, việc này tuyệt đối không phải là một việc dễ dàng.
Muốn đem Tinh Cương Từ Mẫu hòa tan ra, nhiệt độ so với yêu cầu hòa tan quặng sắt bình thường thấp hơn nhiều, nếu là thợ rèn quen tay thì việc này rất dễ dàng, nhưng tới tay của Hạ Nhất Minh lại khiến cho hắn luống cuống tay chân. Ngoài nguyên nhân này ra, còn vì cái thạch lô này rất lớn, hơn nữa cũng do vấn đề kinh nghiệm, củi chất thành đống trông rất bừa bộn và lãng phí tài liệu.
Bất quá, trải qua một thời gian dài tự nghiên cứu, rốt cuộc độ nóng đã đạt tới tiêu chuẩn, Tinh Cương Từ Mẫu ở trong chiếc thạch lô chậm rãi bị hòa tan ra.
Sau khi Tinh Cương Từ Mẫu hoàn toàn biến thành chất lỏng, Hạ Nhất Minh lấy ra hai đoạn còn lại của Đại Khảm Đao để vào trong đó.
Một lát sau, toàn bộ chất lỏng Tinh Cương Từ Mẫu đã dung nhập vào trong hai đoạn của thanh đao, khiến cho màu sắc có nó từ từ thay đổi.
Sau gần một tiếng đồng hồ, toàn bộ chất lỏng bên trong thạch lô đã biến mất, Hạ Nhất Minh không một chút chậm chễ, đem toàn bộ than củi xung quanh dập tắt. May là lúc này đang mùa đông, nếu vào mùa hạ, thì dù có chiếc thạch lô như thế này, Hạ Nhất Minh cũng không dám ở trong rừng nổi lửa.
Đem hai đoạn Đại Khảm Đao ra, đặt ở trên mặt tuyết, không mất nhiều thời gian, hai đoạn Đại Khảm Đao này đã hoàn toàn nguội lạnh.
Trong lòng Hạ Nhất Minh thầm kêu may mắn, Tinh Cương Từ Mẫu nấu chảy cần nhiệt độ không cao lắm, nếu không dưới hoàn cảnh này đừng mong có thể làm được.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh nhìn lại chiếc thạch lô cổ quái do mình tạo ra, trong lòng hắn đột nhiên nổi lên hứng thú với việc chế tạo binh khí.
Không có thử nghiệm qua, vĩnh viễn không thể biết được sự khó khăn trong đó, nhưng khi biết được độ khó khăn đó rồi, Hạ Nhất Minh đã hoàn toàn bị nó câu dẫn.
Trong lòng hắn quyết định một chủ ý, nếu ngày sau có cơ hội sẽ học qua nghề thợ rèn một chút, về sau cũng có thể vì bản thân mình mà chế tạo một binh khí thích hợp.
Đại Khảm Đao mặc dù không tồi, nhưng chính như Viên Thành Chí nói, ngày hôm nay khi khí lực và chân khí kết hợp, thanh đại đao nặng ba trăm sáu mươi cân này đã nhẹ đi rất nhiều, không còn cảm thấy vừa tay như trước nữa.
Đại Lực quyết là Thổ hệ hậu thiên chủ tu công pháp, sau khi Hạ Nhất Minh tiến vào Tiên thiên cảnh giới, bản thân không ngừng hấp thu thiên địa khí ở bên ngoài đã khiến nó xảy ra biến hóa vi diệu. Khí lực của hắn mỗi ngày đều gia tăng một chút, phảng phất như vĩnh viễn không có tận cùng.
Hạ Nhất Minh đương nhiên rõ ràng, khí lực đại tăng nhất định sẽ có cực hạn, chỉ bất quá khoảng cách từ bây giờ tới lúc cực hạn còn quá xa.
Nhưng dù thế, lực lượng chậm rãi gia tăng khiến cho hắn khi huy động đại đao, đã cảm thấy nó nhẹ hơn trước rất nhiều.
Loại tình huống này nếu để cho tiên thiên đại sư khác biết, như vậy bọn họ khẳng định sẽ trợn mắt cứng lưỡi, không biết nói gì.
Công pháp của hậu thiên cường giả mặc dù cường địa, nhưng đối với những người đã tiến vào tiên thiên cảnh giới, trên cơ bản đều thuộc về loại yếu nhất. Mà Hạ Nhất Minh sau khi trải qua không ngừng khổ tu lại có thể làm cho hậu thiên công pháp phát huy ra tác dụng như tiên thiên công pháp. Đó là chuyện trước nay tuyệt đối chưa từng xảy ra.
Một loạt chân khí được cẩn thận quán thâu vào hai đoạn thanh đao, từ từ hai đoạn này cũng lộ ra quang mang màu hồng.
Đây là do Liệt Hỏa Công khi được vận dụng tới mức cực hạn, chân khí khuêch tán tạo thành. Đương nhiên dưới sự khống chế của Hạ Nhất Minh, ở bên trong đoạn côn không dài này chân khí được cô đọng cực kỳ.
Hắn cầm một đoạn cương côn tùy ý huy động vài cái, nhất thời trên mặt đất xuất hiện vài vết chém sâu, đặc biệt tuyết còn đọng lại trên mặt đất giống như bị mặt trời chói chang chiếu vào, nhanh chóng tan đi.
Hạ Nhất Minh hài lòng đem hai đoạn đại đao thu hồi lại, mũi chân điểm một cái đoạn đầu của thanh đao bay lên không trung, cổ tay hắn xoay chuyển, hai đoạn cương côn hợp lại với nhau, so đó hướng về phía trên cao, đoạn đầu đao nhẹ nhàng cắm vào thanh trường côn.
Chân khí được quán thâu vào, một đạo âm thanh thanh thúy phát ra cừ cơ quan bên trong, Đại Khảm Đao dài gần bốn thước cứ như vậy được hình thành trên tay hắn.
Cho dù là Hạ Vũ Đức sử dngj Đại Khảm Đao hơn mười năm giờ phút này mà nhìn thấy động tác của tôn nhi mình chắc chắn sẽ than thở mãi không thôi, mừng là lão đã không truyền lại cho nhầm người.
Có thể lấy phương thức vui đùa trong nháy mắt bằng độ chính xác cao đem Đại Khảm Đao tổ hợp lại, điều này nói lên Hạ Nhất Minh đối với sự hiểu biết về cây đao này đã đạt tới tình trạng khó có thể lường được. Nếu không phải như thế, hắn sẽ không làm được những điều này.
Một tay nắm nhẹ thanh Đại Khảm Đao, từ từ giơ nó lên cao, vượt qua đỉnh đầu.
Trong ánh mắt của Hạ Nhất Minh khó có thể che dấu được vẻ hưng phấn, sau khi luyện lại đầu đao, hắn luôn lo lắng cách giải quyết hai đoạn cương côn còn lại. Lúc đầu còn tưởng rằng không có qua mười năm, thì cũng không thể tìm được đủ Tinh Cương Từ Mẫu. Vậy mà mới qua một đoạn thời gian ngắn, tâm nguyện của bản thân trong lúc vô tình đã được hoàn thành.
Giờ phút này, khi giơ Đại Khảm Đao lên, trong lòng Hạ Nhất Minh tràn ngập sự tự tin.
Trọng tâm của hai chân chậm rãi thấp xuống, Hạ Nhất Minh đột nhiên trợn tròn hai mắt, phát ra tiếng rống như lôi đình.
Theo tiếng rống đó, thanh đại đao đang được Hạ Nhất Minh giơ lên cao rốt cục cũng hung hăng bổ xuống.
Đây cũng không phải là hắn đang thi triển Khai Sơn Tam Thập Lục Thức, mà là tùy tiện đánh ra một đao. Một đao này mang theo uy thế long trời lở đất, mang theo một trận cuồng phong bổ mạnh xuống tuyết ở trên mặt đất.
Nhưng mà, ngay lúc đao phong sắp chạm vào tuyết, chỉ trong nháy mắt toàn bộ uy thế đã hoàn toàn biến mất.
Đại Khảm Đao nặng ba trăm sáu mươi cân giờ phút này trở nên giống như một tờ giấy, mũi nhọn của thanh đao nhẹ nhàng chạm vào tuyết, ngay cả một bông tuyết cũng không bắn lên.
Hạ Nhất Minh đứng thẳng dậy, tuyết trên mặt đất giống như bị ly miêu làm cho tán loạn, mà đại đao trong tay hắn lại trở nên dịu dàng giống như bàn tay của tình nhân vậy, không có một chút khí thế sắc bén nào.
Miên Chưởng, Thủy hệ chiến kỹ công pháp Miên Chưởng.
Giờ phút này Hạ Nhất Minh thi triển ra đao pháp đúng là từ Miên Chưởng biến hóa thành.
Ở quanh người hắn, một vòng xoáy mềm mại đang liên miên bất tận tản mát ra xung quanh. Những bông tuyết trên mặt đất bất đầu phiêu lãng trong không trung, chôn sâu bên dưới lớp tuyết chính là lá khô và những đá vụn, chúng bị loại lực lượng này dẫn dắt cũng bắt đầu bay lên. Tựa hồ như có một loại lực lượng thần kỳ lấy Hạ Nhất Minh làm trung tâm đang tản mát ra, đem những thứ xung quanh hấp dẫn, ở giữa không trung bay nhảy.
Động tác của Hạ Nhất Minh càng lúc càng nhanh, thế nhưng dù nhanh đến cỡ nào đi nữa cũng đều không bị rối loại, hơn nữa theo động tác càng lúc càng nhanh của hắn, vòng xoáy quanh thân thể hắn cũng xoay chuyển càng lúc càng nhanh hơn.
Cuối cùng, khi chân khí của Hạ Nhất Minh vận chuyển tới cực điểm, thân hình của hắn đột nhiên dừng lại, giống như một cái vòng đang xoay tròn bỗng nhiên bị vướng phải cái gì đó, đột ngột dừng lại.
Tuyết, đá vụn và lá cây không đang bay lượn trên không trung trong nháy mắt dừng lại một chút, sau đó do không chịu được lực tương phản cường đại, mà toàn bộ bị bạo liệt.
Trong lúc nhất thời, quanh người Hạ Nhất Minh bắn ra tung tóe đầy trời những bông tuyết, thạch vụn và những lá cây khô.
Nhưng mà, ở quanh người Hạ Nhất Minh tựa hồ như lại có thêm một loại lực lượng không thể nhìn thấy được, đem toàn bộ mấy thứ này đẩy ra xa.
Hai chân hắn đứng theo hình bát tự, hai bàn tay nắm chặt đại đao, chậm rãi giơ lên cao qua đỉnh đầu.
Chân khí cường đại được vận chuyển trong cơ thể Hạ Nhất Minh, lấy Hỗn Nguyên Kình cầm đấu, tiếp theo là Ba Văn Công, Khô Mộc Công, Liệt Hỏa Công, Đại Lực Quyết, cuối cùng lại chuyển thành Hỗn Nguyên Kình.
Ngũ hành chân khí lấy thứ tự tương sinh mà vận chuyển, mỗi một loại chân khí sau khi vận chuyển, chân khí trong cơ thể tăng cường chia ra, đao mang trên đỉnh đầu hắn cũng tăng thêm, mà khí thế của Hạ Nhất Minh lại càng giống như đang đổ dầu vào lửa, càng lúc càng mãnh liệt.
Sau khi chân khí lưu chuyển thành một vòng, trên người hắn nhất thời tràn đầy một loại lực lượng khổng lồ không thể diễn tả nổi, cỗ lực lượng này rất lớn, ngay cả với tu vi tiên thiên cường giả của hắn cũng có chút chịu không được.
Một loạt kim sắc đao mang chậm rãi dài ra, cho đến khi đạt chiều dài nửa thước mới cố định, kim sắc đao mang này càng lúc màu càng đậm, tựa như đao mang đã thành thực thể, khiến kẻ khác nhìn mà cảm thấy chói mắt.
Trở lại, thân hình Hạ Nhất Minh khẽ run lên, đại đao đang giơ cao hơn đỉnh đầu bỗng nhanh như chớp bổ xuống.
Khai Sơn Tam Thập Lục Thức thức thứ mười sáu.
Vô cùng đơn giản, không có bất cứ chút hoa lệ nào, cứ như vậy chém xuống.
Chân khí khổng lồ trong nháy mắt ngưng tụ lại một điểm, giống như lưu tinh cản nguyệt xuất ra ngoài.
Hô.......
Âm thanh xé gió vang lên, cây đại thụ trăm năm trước mặt hắn đột nhiên bạo liệt, đao mang phảng phất như từ trên trời giáng xuống, toàn bộ những nơi nó đi qua đều bị càn quét sạch sẽ.
Tiếng gió gào thét không ngừng vang bên tai, tuyết trên mặt đất lại bị thổi bay lên bầu trời giống như đang xảy ra một trận mưa tuyết, thanh thế một đao vừa rồi so với lúc nãy thì mạnh hơn gấp trăm lần.
Sau một lúc lâu, mọi thứ mới khôi phục trở lại bình thường, Hạ Nhất Minh ngẩng đầu nhìn lên, ngay cả bản thân hắn cũng cảm thấy một trận khiếp vía.
Phía trước hắn, xuất hiện một vết rạch dài tới ba mươi thước, bề rộng chừng năm thước.
Phàm là bất cứ thứ gì lúc nãy còn nằm ở đó cũng biến mất.
Ngay cả bên trên mặt đất nơi đó cũng không lưu lại dấu vết, một vết thật sâu từ dưới chân hắn chạy về phía trước, giống như bị người ta dùng thuốc nổ vậy, khiến cho người ta nhìn thấy mà sởn tóc gáy.
Hạ Nhất Minh hít một hơi thật sâu, cảm xúc của hắn vô cùng kích động.
Hắn rốt cục đã thành công.
Một đao kinh hoàng ngày nọ, rốt cục đã được hắn tự tay tái hiện......
Ta Có Một Quả Long Châu
Không có gì để nói truyện quá hay /chay