Chương 100: Phát thiệp mời anh hùng



Cậu nghĩ mà xem, hổ báo sinh ra vốn không sống theo bầy đàn (1), về sau một khi nguồn tiêu thụ của Ngưng Chân Lộ mở rộng, tiến tới phạm vi cả8 nước, công ty sản xuất Hạo Thiên của cậu chắc chắn không phải loại công ti nhỏ hạng hai hạng ba, mà đảm bảo có thể là công ty hàng đầu Minh 3Châu đấy!


(1) Nguyên văn 虎豹生来自不群: Hổ báo sinh lai tự bất quần, ý nói người vương giả, ở ngôi cao thường cô độc.
Vì vậy Tiểu Tuyết biết rõ, thiếu gia của cô bề ngoài thì hào quang tỏa sáng, nhưng thực tế sống khổ sở biết bao. Có một người anh cả như vậy đứng trước, mỗi bước trong cuộc sống của anh ta đều phải cẩn thận, nếu không sẽ ngập chìm trong tai họa.

Nếu tôi không đi, mới có thể khiến anh cả tôi nghi ngờ.


Thiếu gia, cậu định đi sao?

Tiểu Tuyết đang nhẹ nhàng mát xa vai cho anh ta, nhẹ nhàng hỏi.

Ui ba à!

Trác Yến Vũ chạy ù từ cầu thang xuống, nhảy bổ vào lòng cha mình, một đứa con gái lớn đã hơn hai mươi tuổi, lại vẫn luôn ôm tay ba mình làm nũng.

Cô, công ty Lý Hạo khai trương. Là người hợp tác đầu tiên của bọn họ, dù sao chúng ta cũng nên đến tham dự đúng không ạ?

Trong công ty dược mỹ phẩm của nhà họ Tả, Tả Phi Phi dựa vào cửa, liếc một người phụ nữ cực phẩm đang ngập trong đống giấy tờ, thản nhiên nói.

Nhưng nếu cậu và Lý Hạo thiếu gia tiếp xúc với nhau, không lo việc này sẽ khiến đại thiếu gia chú ý và nghi ngờ ư?

Trong khoảng thời gian này, Tiểu Tuyết đã trở thành người Hoa Phi Tạc tin tưởng tuyệt đối. Dù trong mắt người ngoài, Tiểu Tuyết chỉ là công cụ giải quyết tình dục của Hoa Phi Tạc nhưng trên thực tế, cô và anh ta đã là hai người nương tựa lẫn nhau.

Yên tâm đi, hôm đó chị sẽ đến cho em chút thể diện, sau khi cắt băng khai trương, chị sẽ mở tiệc ở Như Ý Lầu giúp em, chắc hẳn ai ai cũng vui vẻ tới.

Liễu Ngọc Oanh mỉm cười, với người em trai này, trước nay chị đều không tiếc thứ gì.

Cái con nhỏ đáng ghét này, thích trai nhà người ta rồi thì có để tâm đến sự sống chết của cô mình đâu!

Tả Ngọc Linh nhe đôi răng nanh đáng yêu của mình, ra vẻ ác độc quát Tả Phi Phi.
Lý Hạo cũng không phải trẻ con khó bảo, sau khi đã có suy tính trong đầu, cậu vung tay, gật đầu nói:
Cứ làm cho thật hoành tráng luôn!


Ok!

Hoa Phi Tạc nhắm hai mắt, nói:
Lúc trước em được sắp xếp ở đây, lí do Lý Hạo đưa ra bên ngoài là vì Lý Hạo làm to chuyện Như Ý Lầu chịu sự quản lý của tôi, bên anh cả đã có thông tin này. Nếu anh ta đã cho rằng tôi và Lý Hạo có liên quan, lần này cậu ta khai trương đương nhiên tôi phải quang minh chính đại tới, không thì chẳng phải là dấu đầu hở đuôi?


Nếu tôi vẫn là thằng em ngốc nghếch hồ đồ, tự nhiên lại biết cẩn thận tính toán, tôi mới có thể càng anh ta nghi ngờ hơn?


Ba, con không biết đâu, dù sao ba ngày nữa bạn con khai trương công ty, ba nhất định phải bớt thời gian tới ngồi một lúc đấy nhé!

Giữa một dãy biệt thự có bề ngoài tầm thường nhưng bên trong lại vô cùng xa hoa, Trác Yến Vũ đứng trên tầng hai nhìn ba mình đang ngồi dưới tầng một xem TV, đôi môi nhỏ nhắn vểnh cao tới mức có thể treo được một chai dầu.

Người ta đã hứa với bạn rồi mà, nếu ba thực sự không đến thì con mất mặt lắm luôn!

Đôi mắt to ngập nước của Trác Yến Vũ nhìn thẳng vào ba mình, đôi môi mếu máo nói.

Đi, đương nhiên phải đi.

Hoa Phi Tạc mỉm cười, thiệp mời trong tay cong lại vứt trên bàn trà, thản nhiên đáp.

Thôi được, thôi được rồi.

Trác Nhất Sơn cũng không có biện pháp nào với đứa con gái rượu của mình, đành chịu chết dưới chân con gái, cuối cùng đáp:
Thôi thì ba đi với con, cho bạn con chút thể diện đấy!

Tả Phi Phi c9ười nói:
Có khởi điểm như vậy và tiềm lực như vậy, quả pháp đầu tiên này sao không thể bắn cho thật vang dội chứ!


Đúng vậy, đúng v6ậy! Phải bắn phải bắn, nhất định phải bắn chứ!


Cảm ơn ba! Ba là tốt nhất!

Thấy cuối cùng ba cũng đồng ý, vẻ mặt làm nũng đáng yêu của Trác Yến Vũ lộ vẻ cười tươi, lại thơm chụt một cái trên má ba mình rồi vui vẻ chạy lên tầng.

Cái con bé này . . . . .

Trác Nhất Sơn nhìn con gái, cười mắng một câu, đáy mắt lại đầy nét chiều chuộng.
Đây là kinh nghiệm, Trác Yến Vũ và Tả Phi Phi trưởng thành trong giới thượng lưu, còn thời thơ ấu của cậu là bò ra từ nơi thấp kém nhất, đương nhiên cậu sẽ không hiểu.

Nếu đã như vậy, thế thì làm thôi!

Nói xong, bà vội vàng lôi một cái gương từ ngăn kéo bàn làm việc của mình, than thở lẩm bẩm:
Được, đến ngày đó cô phải ăn mặc thật đẹp mới được, nhất định không thể để cháu gái chiếm hết hào quang của mình! Hừm hừm!

Ngoại ô thành phố Minh Châu, trong biệt thự tư nhân của Hoa Phi Tạc, anh ta nhìn thiệp mời đỏ rực trong tay, mặt lộ vẻ suy tư.

Cháu đến rồi còn gì?

Tả Ngọc Linh ngẩng đầu khỏi đống giầy tờ, trán nhăn lại nói:
Cháu xem, cháu xem đi, cha cháu đưa hết sản nghiệp ở Minh Châu cho cô, bà cô cháu giờ thành bà bò già rồi đây này, cô ăn là ăn cây cỏ, vắt cùng kiệt đến từng giọt sữa đó!


Bé cưng à, tốt xấu gì ba con cũng đường đường là người đứng đầu ngành công an của tỉnh Minh Châu đấy?

Cha Trác Yến Vũ là Trác Nhất Sơn có đôi phần nửa cười nửa mếu nhìn con gái mình, cười khổ nói:
Thường thường bạn bè con có chút việc, ba giúp một tay cũng không có vấn đề gì lớn, nhưng đây là tham dự lễ khai trương của công ty người ta, đây không phải chuyện nhỏ linh tinh đâu con, con làm vậy là quá lắm đó!

Trác Yến Vũ gật đầu nói tiếp:
Anh Hạo, người làm ăn ý mà, chẳng khác gì đám người ch5ơi cổ phiếu đâu anh, chính là kiểu mua tăng chứ không mua giảm, nếu lần khai trương này anh không làm hoành tráng, đến lúc phải cạnh tranh nhất định người ta sẽ ngáng chân anh, mà nếu một người mới như anh thực sự có thể rạng danh, tất cả mọi người sẽ phải nhìn anh với con mắt khác.

Lý Hạo gật đầu, đề nghị của Tả Phi Phi và Trác Yến Vũ rất hợp lý. Tuy rằng bản thân cậu trời sinh khiêm tốn như y tiên Biển Thước đã từng nói, bất kể là trong học tập hay làm việc thì đều hiểu sâu biết rộng, nhưng ở phương diện này, hai cô gái lõi đời hơn cậu nhiều.

Cô cháu không phải bò đâu!

Tả Phi Phi nhìn bộ ngực đầy đặn của cô mình, bĩu môi đáp:
Cô gắng nha, buổi lễ là lúc tám giờ sáng ba ngày nữa, cháu lái xe tới đón cô đi.

Lý Hạo vô cùng tin tưởng mối quan hệ của hai cô gái trong giới này.
Sau đó Lý Hạo nói quyết định của mình cho Liễu Ngọc Oanh, đương nhiên chị cũng đồng ý.
Tả Phi Phi và Trác Yến Vũ không thuộc kiểu con gái nhã nhặn dịu dàng, thấy Lý Hạo gật đầu đồng ý, hai cô nàng hào hứng đáp:
Vấn đề mời khách, cậu giao cho bọn này đi, đến lúc đó sẽ mời tất cả các tên tuổi lớn ở Minh Châu tới, không lãng phí mà còn đạt kết quả cao.


Được, cảm ơn nhé.


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.