Chương 101: Uống rượu luận anh hùng
-
Vua Mua Sắm Tam Giới
- Mộc Tử Hạc
- 1297 chữ
- 2021-12-31 04:46:55
Ai đấy? !
Giọng nói tức giận của Hoa Phi Tạc từ bên trong cánh cửa truyền tới, như vô cùng căm tức người quấy rầy lúc này.
Mặt Hoa Lăng Đồng đột nhiên lộ vẻ tươi tỉnh, lắc đầu nói:
Cũng đã khá lâu rồi không gặp nên muốn nhìn em trai đẹp trai chết người của anh ấy mà.
Hoa Phi Tạc cao 1m8, vẻ ngoài tuấn tú, cái danh thiếu niên tuấn tú trải dài khắp các chốn phong nguyệt của Minh Châu, mà anh trai cùng cha khác mẹ - Hoa Lăng Đồng của anh ta lại trái ngược hoàn toàn, không chỉ nói vóc dáng 1m5, mà vẻ ngoài cũng âm hiểm lạnh lẽo, vừa nhìn đã khiến người khác không có ấn tượng tốt.
Trong phòng, Tiểu Tuyết nhìn Hoa Phi Tạc cố ý lật tới lật lui đống quần áo trên giường để tạo tiếng vang, cũng bắt ta9y làm rối mái tóc của mình, lôi kéo cho quần áo mình xộc xệch.
Vất vả rồi . . .
Ừ, chờ tôi một chút.
Hoa Phi Tạc lên tiếng, bên trong truyền tới tiếng mặc q3uần áo vội vàng.
Sau một lúc lâu, trán Hoa Phi Tạc rịn một lớp mồ hôi, có hơi gượng cười nói:
Sao thế? Em đã làm anh cả không vui chỗ nào à?
Ha ha. . . . . .
Vẻ mặt Hoa Phi Tạc có phần ngạc nhiên, rồi nhún vai đáp:
Cũng được, lại có thể đi uống rượu với anh cả rồi.
Xe đã chuẩn bị rồi, thiếu gia đi luôn bây giờ không ạ?
Hoa Phi Tạc bước nhanh lên lầu, tùy tiện ngồi xuống, cả lầu hai đặt đầy giường sạp thấp, ngồi dưới đất cũng cảm thấy thoải mái mềm mại, không bị đau mông.
Gã đàn ông thấp bé không nói câu nào, chỉ nhìn theo anh ta, đôi mắt lạnh lẽo như một con rắn độc, như đang sẵn sàng cho một phát cắn trí mạng bất cứ lúc nào.
Đôi mắt Hoa Lăng Đồng thoáng tối đi, không mặn không nhạt mở miệng hỏi.
Vâng, không thì sao ạ?
Mười một rưỡi trưa, Audi Q7 chậm rãi dừng ở cửa, Hoa Phi Tạc bước vào trong.
Hoan nghênh thiếu gia.
Hoa Phi Tạc gật đầu tiếp:
Anh, anh đừng ép em mà.
Được rồi.
Hoa Lăng Đồng lại hỏi.
Đương nhiên là thật rồi!
Hoa Phi Tạc gật gật đầu, nói:
Vâng, cậu ta cũng gửi thiệp mời cho em, em và cậu ta là bạn nhậu, không ngờ thằng nhóc này mà cũng mở được công ty cơ dấy.
Lấy hiểu biết của em về cậu ta, gã Lý Hạo này, có phải nhân vật xứng danh anh hùng không?
Hoa Phi Tạc nhấp một ngụm vang đỏ, cười nói:
Uống rượu hát ca, đời người hạnh phúc ngắn ngủi! Đây mới là điều em thích!
Ha ha, em trai, ngoại trừ uống rượu hát ca, người xưa còn có chuyện uống rượu luận anh hùng người người ca tụng, hôm nay anh em ta cũng noi theo đôi phần, không thể để người xưa hưởng hết điều hay lí thú được.
Một giọng nói trầm trầm từ trên tầng truyền tới, một người đàn ông đầu bóng loáng, chiều cao chưa tới mét rưỡi đứng bên lan can, híp mắt nhìn Hoa Phi Tạc dưới lầu.
Hì, anh, sao hôm nay lại nhớ mà tìm em vậy?
Cửa phòng mở ra, A Mai đứng ở cửa, nhìn Hoa Phi Tạc có tâm trạng không tốt trước mặt, lại liếc mắt nhìn Tiểu Tuyết ngồi trên giường với bộ quần áo không chỉnh tề đằng sau cửa, không hề nghi ngờ, nói:
Đại thiếu gia vừa gọi điện thoại tới hẹn cậu đi ăn cơm trưa.
Anh cả hẹn tôi?
Hoa Lăng Đồng thản nhiên hỏi.
Xem như vậy!
Hoa Phi Tạc hơi bất ngờ, ngạc nhiên hỏi:
Chẳng lẽ anh cả coi cậu ta là đối thủ? Anh nghĩ nhiều quá rồi chăng?
Anh hỏi vu vơ thôi mà.
Tiểu Tuyết lắc đầu, ở nhà của mình còn phải đóng kịch lừa người, cô biết nh5ất định trong lòng Hoa Phi Tạc càng không thoải mái.
Yên tâm, những ngày thế này, sẽ không lâu nữa đâu.
T8hiếu gia, là tôi.
A Mai cao giọng đáp.
Cô gái đứng ở cửa hơi khom lưng chào Hoa Phi Tạc, nhìn gương mặt tuấn tú của anh ta, đôi má hồng không kìm được hiện lên hai rặng mây đỏ.
Anh cả, ha ha, anh ngày ngày bận việc làm ăn, khó lắm mới mời em trai ăn một bữa cơm nha!
Hoa Lăng Đồng cũng uống một ngụm, mỉm cười nói:
Ngày kia có cái gì mà công ty sản xuất Hạo Thiên khai trương à, gửi cho anh một cái thiệp mời, nghe nói ông chủ công ty này có đôi phần quen biết với em phải không?
Thằng nhóc Lý Hạo kia á?
A Mai cung kính cúi người, nói.
Ừ, không thể để anh cả chờ lâu, giờ đi luôn đi.
Hoa Phi Tạc liên tục xua tay, vẻ mặt khẩn cầu bảo:
Anh, anh tha cho em đi! Muốn em lo việc làm ăn á? Em chắc chắn không hứng thú chút nào luôn!
Thật à?
Hoa Lăng Đồng cụp mắt, thở dài như có phần nuối tiếc, nói:
Chí em đã không ở đây, người làm anh cả em đây cũng không muốn ép.
Hì hì, cám ơn anh!
Hoa Phi Tạc vừa đi vào đã cất giọng oang oang.
Đến rồi à?
Đôi mắt Hoa Phi Tạc thâm trầm, rồi vẻ mặt dần chuyển sang hiền hòa, sau đó làm vẻ mặt yếu ớt sau khi hoàn thành xong
việc lớn đời người
, xoay lưng ra ngoài.
Thiếu gia.
Chiều cao và ngoại hình luôn là tâm bệnh của Hoa Lăng Đồng, nên vừa nghe gã nhắc tới câu này, Hoa Phi Tạc vội cười mỉa, xua tay nói:
Đẹp trai thì có lợi gì chứ? Em thất học thất nghiệp chỉ biết ăn chơi, nếu không có anh cả chống đỡ, việc làm ăn nhà mình chỉ sợ cũng là việc khó khăn.
Đúng vậy, ông già đang dần buông tay, việc làm ăn trong nhà bận rộn, anh cũng mệt gần chết, em có muốn chia sẻ giúp anh không?
Nhà họ Hoa là thương gia lớn nhất trong lĩnh vực buôn bán hóa mỹ phẩm, làm ăn không chỉ trong Trung Quốc mà thậm chí ở ngoài nước cũng có quan hệ hợp tác sâu rộng với Nhật, Hàn.
Tiền tài quyền thế của nhà họ Hoa lớn thế nào, không cần phải nói nhiều, chỉ đơn giản nhìn vào việc Hoa gia sở hữu loạt biệt thự kiến trúc kiểu Âu ở Hoa Lăng - nội thành Minh Châu tấc đất tấc vàng là có thể biết ngay.
Hoa Phi Tạc nhìn ánh mắt xót xa của Tiểu Tuy6ết, đè thấp giọng nhẹ nói.
Thiếu gia vất vả hơn.
Hoa Phi Tạc gật đầu, bước ra khỏi biệt tự.
Động cơ chiếc Audi Q7 vang ầm ầm, tung bụi mù đưa Hoa Phi Tạc đi thẳng.
Hoa Lãng Đồng cũng ngồi xuống, gọi người hầu bên cạnh mở một chai vang đỏ thượng hạng, lời nói đầy ẩn ý.
Thôi!
Hoa Phi Tạc gật gật đầu, dường như không chú ý tới ánh mắt bỗng dưng sắc bén của Hoa Lăng Đồng, vẫn hồn nhiên nói:
Thằng nhóc này lúc uống rượu cũng là kiểu người không thiết sống, lần trước ở quán bar, cậu ta uống nhiều loại rượu hỗn hợp cơ, gần chết vì rượu, trong đám bạn của em cũng khá có tiếng!
Là anh hùng uống rượu à?
Hoa Lăng Đồng thản nhiên lắc đầu, rồi sau đó ngẫm nghĩ tiếp:
Trong số các nhân vật nổi tiếng ở Minh Châu chúng ta, em cảm thấy ai mới thực sự là người phong lưu đứng đầu?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.