Chương 103: Vị khách không mời!



A lô? Anh Chó hả?


Vẻ mặt Lai Phúc đầy hoảng loạn, vội vã lấy điện thoại gọi cho Chó Da Vàng báo cáo:
Anh Chó, Hổ8 gia của khu Kiến Nghiệp đến rồi! Làm sao bây giờ?



Cái gì?

Lúc đầu Lý Hạo vẫn nghĩ tầng ba công ty này là không gian riêng tư tương đối bí5 mật nên ngoại trừ chính cậu và mấy người Tả Phi Phi ra thì kể cả Chó Da Vàng cũng không có quyền trực tiếp tiến vào mà nhất định phải được người ở trong đồng ý mới vào được.
Hiện tại, Lý Hạo đang nói chuyện cùng nhóm người ông cụ Thần Dục, những vị khách đến vào lúc này vẫn chưa gần cậu phải đích thân tiếp đón, đợi đến khi cha của Tiểu Yến Tử, cô của Tả Phi Phi, hay Liễu Ngọc Oanh đến thì cậu lại đích thân xuống dưới đón tiếp là được.

Xảy ra chuyện gì?

Dưới sự rèn luyện trong mấy ngày nay, khả năng vận dụng đại trận Lục Hợp Tỏa Linh càng ngày càng điêu luyện, trong phạm vi công ty, cậu đã sở hữu được rất nhiều khả năng thần kỳ mà trước đây không bao giờ nghĩ đến.

Không cần quan tâm đến bọn họ, nếu bọn họ biết điều, tôi cũng không ngại tốn thêm một ly trà.

Lý Hạo trầm ngâm chốc lát, cậu không có ý định trực tiếp đuổi bọn họ ra. Đây là một sự rộng lượng, có thể kết bạn với quân tử, ứng phó với tiểu nhân, người có đẳng cấp cao tất phải có tấm lòng không kiêng kỵ thứ gì.
Cũng chính vì vậy mà các thương gia lớn nhỏ trong khu Kiến Nghiệp, người nào người nấy đều ngoan ngoãn cống nạp đúng tháng Hổ gia cũng không thu phí quá đáng, yêu cầu cũng trong phạm vi có thể chấp nhận được, nên mới ngang ngược nhiều năm như vậy mà vẫn thong thả, không có ai muốn chạm vào điểm mấu chốt của hắn ta.
Hổ gia ngồi đàng hoàng trên ghế, đằng trước đằng sau đều có mấy tên đứng xung quanh vô cùng khí thế.

Hổ gia, anh cũng đến rồi à?


Ha ha, Hổ gia đúng là càng ngày càng dẻo dai!

Một số ông chủ buôn bán nhỏ được Tả Phi Phi mời đến cũng quen với Hổ gia đều khách sao bước đến chào hỏi.
Hổ gia cũng gật đầu chào hỏi từng người một, dáng vẻ không giống với một lão đại chuyên thu phí bảo kê mà cứ như một lão cán bộ được người người kính trọng vậy.
Hơn nữa trước khi đến, ông ta còn đặc biệt sai thuộc hạ điều tra, phải biết rằng nơi này vốn chỉ là một công ty mậu dịch, sau đó chuyển sang tên Lý Hạo, những chuyện khác đều không tra được có gì đặc biệt.
Nên Hổ gia cũng không nghĩ nhiều, hoàn toàn không coi Lý Hạo ra gì.

Lão đại, đã lâu vậy rồi mà ông chủ của Hạo Thiên này còn chưa xuống, có phải là không xem chúng ta ra gì không?

Chó Da Vàng từng hỏi ý Lý Hạo xem có cần gửi thiệp mời cho Hổ gia không thì lập tức bị Lý Hạo từ chối.
Cậu không ưa nhất chính là cái hạng lưu manh ỷ mạnh hiếp yếu nên đương nhiên không nể mặt bọn họ.

Anh Hạo, em nghe theo anh nên không gửi thiệp đến Hổ gia, nhưng bây giờ người ta lại tự chủ động tìm đến rồi.

Trên lầu hai, Chó Da Vàng đang mang các anh 3em quan sát dây chuyền sản xuất thì nhận được điện thoại, sắc mặt liền thay đổi, vội để điện thoại xuống sải bước chạy lên9 lầu trên.

Anh Hạo, anh Hạo ơi, là em!

Chó Da Vàng đứng trước cửa cánh cửa điện tử, tay ấn chuông cửa, g6ấp gáp nói vào trong máy thu hình.
Nhìn các ông chủ vẫn nộp phí bảo kê khách sáo với mình như vậy, Hổ gia càng lúc càng đắc ý, đồng thời cũng cảm thấy Lý Hạo thật không hiểu chuyện.
Mày xem đi, các ông chủ có uy tín ở khu Kiến Nghiệp này đều ngoan ngoãn cống nạp cho tao, một ông chủ mới như mày dựa vào cái gì mà xem mình là đặc biệt?
Ai cũng nộp phí rồi, nếu mày không nộp, vậy chẳng phải tao và các ông chủ ở đây chẳng còn chút mặt mũi nào hay sao?

Nhưng mà anh Hạo à, lần này bọn họ đến e là không có ý tốt, họ đã gọi đích danh anh xuống gặp đó!

Chó Da Vàng lại không lạc quan như vậy, cười khổ nói.
Bọn họ vốn lăn lộn trên con đường hắc đạo, nghe đến uy danh của Hổ gia đều như sấm đánh bên tai. Người này trận lớn trận nhỏ cũng bất chấp, ông chủ lớn nhỏ cũng đều chơi tuốt, lúc chèn ép người khác từng dàn ra cục diện mấy trăm người dùng vũ khí đánh nhau đổ máu, khi gặp kẻ cố chấp không chịu cống nạp, bọn họ phái mấy tên côn đồ ngày nào cũng đến cửa làm chuyện bẩn thỉu, rõ là nhân vật biết co biết dãn, vô cùng tàn ác.

Tôi nhớ, nhưng có chuyện gì?

Lý Hạo khẽ cau mày bảo:
Không phải tôi đã bảo các cậu đừng quan tâm đến ông ta sao? Các cậu đã quyết định theo tôi đi con đường ngay thẳng rồi thì tốt nhất đừng tiếp xúc với mấy người bên xã hội đen nữa.

Hai ngày trước khi khai trương Hạo Thiên, Chó Da Vàng từng nhắc đến nhân vật tên Hổ gia với Lý Hạo. Tên này là thủ lĩnh băng nhóm ở khu Kiến Nghiệp thành phố Minh Châu, hắn ta lăn lộn trong hắc đạo tính ra cũng rất thuận lợi, nhiều xí nghiệp muốn xây thêm nhà xưởng hay mở công ty đều phải cống nạp cho bọn chúng, nếu không sẽ bị quấy nhiễu không thể yên ổn làm ăn.
Lý Hạo thấy dáng vẻ vội vàng của Chó Da Vàng qua điện thoại ghi hình, liền nghi ngờ đứng lên mở cửa cho cậu ta.

Anh Hạo, không ổn rồi!

Chó Da Vàng bước vào cửa, nuốt nước miếng vội vàng nói:
Anh còn nhớ lão đại hắc đạo Hổ gia mà lần trước em nhắc đến không?

Chó Da Vàng nói tiếp:
Vừa nãy ở lầu dưới, Lai Phúc gọi điện cho em nói bọn người Hổ gia đã xông vào cửa rồi, hiện đang ở trong phòng tiếp khách đó.


Hắn còn đích thân tìm đến công ty rồi à?

Lý Hạo càng cau mày chặt hơn, cậu nhắm mắt lại tập trung, trong đầu hiện liền hiện ra hình ảnh trong phòng tiếp khách dưới lầu một, lát sau liền nhìn thấy Hổ gia chống gậy ba-toong mạ vàng cùng mấy tên mặc đồ đen đứng vây cạnh hắn ta.
Một người mặc đồ đen đứng cạnh cúi xuống nói nhỏ bên tai hắn.


Xem ra là nghé con mới sinh không sợ hổ, Hổ gia ta đã lịch thiệp ôn hòa nhiều năm vậy nên chắc giang hồ quên mất tính khí của ta rồi!


Hổ gia lạnh lùng hừ một tiếng, gõ nhẹ cây gậy ba-toong trong tay xuống nền đất!


Lão đại, người yên tâm đi!


Sau khi nhìn thấy hành động này của Hổ gia, tên thuộc hạ mạnh mẽ gật đầu, vẻ mặt thoáng hiện vẻ nóng lòng muốn thử chút uy danh của Hổ gia.


Các vị, hãy nể mặt Hổ gia chúng tôi, buổi lễ khai trương hôm nay các vị đừng tham gia nữa.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.