Chương 123: Con đường cao cấp
-
Vua Mua Sắm Tam Giới
- Mộc Tử Hạc
- 1493 chữ
- 2021-12-31 04:47:17
Cậu đi với Phi Phi, xe tôi phải chở người khác nữa.
Thang máy dừng lại ở tầng gửi xe, Tả Ngọc Linh bỏ lại một câu nh8anh gọn như như thế rồi lập tức nhấc đôi chân dài thẳng tắp của mình đi trước.
Ờ.
Lý Hạo nhẹ gật đầu. Đã mấy hôm không gặp Tả Phi Phi rồi, bình thường không nhận ra, 9hôm nay gặp lại mới phát hiện, tính ra cậu cũng rất nhớ cô ấy.
Lý Hạo hỏi:
Trước khi đưa sản phẩm ra thị trường, khâu tuyên truyền hẳn phải rất quan trọng chứ, chưa quảng cáo đã tung sản phẩm ra thì liệu có bán nổi không?
Quảng cáo đương nhiên phải có, chỉ là không phải quảng cáo trên ti vi với internet thôi.
Khoan khoái dựa vào lưng ghế ngồi bằng da thật, Lý Hạo nhẹ giọng ngân nga theo âm nhạc trong xe.
Dù sao cậu cũng đang định chuẩn bị tới Như Ý Lầu một chuyến để nói với Liễu Ngọc Oanh chuyện về anh trai mình đây, bây giờ bên Tả Phi Phi muốn tới đó cũng coi như thuận đường.
Tôi thì lại thích cái dáng vẻ mặt dày của cậu đấy.
Tả Phi Phi cũng bật cười theo.
Tả Phi Phi lại tiếp:
Tôi và cô đã nghĩ hết rồi. Về Ngưng Chân Lộ, bọn tôi quyết định sẽ phân phối trong tầng lớp giàu có trước tiên, cũng tức là loại theo hướng hàng cao cấp, chỉ cần phổ biến trong các phu nhân tiểu thư của Minh Châu là được.
Loại hàng cao cấp?
Đáp án đương nhiên không thể khác được!
Đối với cậu em trai kết nghĩa này, chỉ cần là thứ có thể bỏ ra được, có lẽ chị ấy sẽ tuyệt không tiếc nuối.
Đi thôi.
Tả Phi Phi huých kh3uỷu tay vào Lý Hạo.
Lại thêm một lần ngồi lên chiếc Porsche 911 của Tả Phi6 Phi. Mùi hương thanh nhã trong xe đó khiến Lý Hạo cảm thấy vô cùng thân quen, vô cùng thoải mái.
Mấy ngày không gặp5, có nhớ tôi không thế?
Tả Phi Phi khởi động xe, nhìn Lý Hạo đầy trêu ghẹo, cười cười hỏi đùa:
Suy nghĩ cho kĩ rồi hãy trả lời nhé. Nếu đáp án không làm tôi hài lòng thì cứ liệu bị đá xuống đi.
Nhớ, nhớ lắm đó.
Tả Phi Phi vênh mặt hất cằm vặc lại:
A Kiên bỏ hết tâm tư vì cậu, sau khi thiết kế mẫu lọ đựng xong lại tiếp tục thức thâu đêm thiết kế bao bì. Có sản phẩm rồi thì còn cần bao bì nổi bật nữa, không thì đưa ra thị trường kiếm tiền sao được?
Quảng cáo thì sao?
Quan sát nét mặt Lý Hạo, Tả Phi Phi biết tám phần là cậu đã ngộ ra lợi ích của việc này, khẽ cười nói tiếp:
Nhìn con đường này xem, có thấy hướng chúng ta đang đi quen quen không?
Đây là đường ra ngoại thành?
Lý Hạo ngó ra ngoài cửa xe, có thế mới nhận ra, không ngờ xe của Tả Phi Phi lại đang chạy về hướng ngoại thành.
Theo như suy nghĩ của cậu, hẳn buổi họp báo này sẽ được tổ chức trong hội trường công ty dược mỹ phẩm Tả thị hoặc chỗ nào đó trong nội thành mới đúng, chứ nào có nghĩ lại ở nơi ngoại thành thanh vắng thế này.
Tình cảnh thế này, tính ra tôi còn chưa được trông thấy bao giờ.
Lý Hạo gãi mũi lúng túng.
Ánh mắt Lý Hạo bỗng sáng rực. Tuy cậu cũng không hiểu những mưu mẹo trong kinh doanh lắm, nhưng lấy trí tuệ của cậu bây giờ thì đã nhanh chóng nghĩ thông thấu được ý đồ của bên Tả Phi Phi.
Hiệu quả vượt bậc của Ngưng Chân Lộ là không cần nghi ngờ. Quả như lời Tả Phi Phi vừa nữa, bước đầu như vậy thì những người phụ nữ có tiền kia, vì sắc đẹp, có bỏ bao nhiêu tiền vào người mình cũng không tiếc. Nếu đã như thế thì cứ tiến từ cao xuống thấp, bước đầu đánh trúng tâm lý của đám phu nhân giàu có này trước.
Làm như thế có rất nhiều ưu điểm. Thứ nhất, có thể nhanh chóng thực tế hóa lợi nhận, bởi vì ai nấy đều biết, trong giai đoạn một sản phẩm mới bắt đầu phát triển trên thị trường thì trong mấy tháng thậm chí cả nửa năm đầu tiên, đa phần đều không có lợi nhuận, thậm chí còn lỗ.
Nhưng nếu như phát triển Ngưng Chân Lộ theo hướng hàng cao cấp trong tầng lớp các phu nhân tiểu thư, giá bán nhất định cao ngất ngưởng, chắc chắn có thể thu được lợi nhuận trong thời gian ngắn nhất.
Lý Hạo cười đáp:
Thật đúng là một ngày không gặp như cách ba thu.
Dẻo miệng...
Nếu cả chị và Tả Ngọc Linh cùng ra sức ủng hộ Ngưng Chân Lộ, vậy tin chắc Ngưng Chân sẽ có thể truyền lưu rộng rãi trong tầng lớp thượng lưu của Minh Châu trong thời gian ngắn nhất.
Ngưng Chân Lộ là sản phẩm của cậu, chỉ cần Tả Ngọc Linh nói rõ mối quan hệ này ra, sao Liễu Ngọc Oanh có thể không giúp?
Tả Phi Phi cười mắng một câu, nhưng từ nét mặt tươi cười ngọt ngào của cô vẫn có thể nhìn ra là rất hài lòng với câu trả lời này, vừa cười vừa bảo:
Còn tạm được, cũng coi như không uổng làm việc quay như chong chóng bao ngày nay.
Nhanh vậy Ngưng Chân Lộ đã có thể tung ra thị trường rồi à?
Thứ hai, tuy Minh Châu là đô thị lớn đang trên đà hội nhập, người có tiền nhiều như cá diếc qua sông nhưng nếu đem so với người bình thường thì những người giàu có vẫn là một bộ phận nhỏ đứng trên đỉnh kim tự tháp. Số lượng những người như thế tính ra cũng không nhiều, vậy nên nếu đẩy mạnh tiêu thụ trong giới này sẽ tương đối thuận lợi, dễ dàng hơn.
Cuối cùng, là đã có vị tiểu thư nổi tiếng Tả Ngọc Linh này đứng sau thúc đẩy, các quý bà ở Minh Châu này hoặc nhiều hoặc ít cũng phải cho chút mặt mũi. Chỉ cần bọn họ thử sử dụng Ngưng Chân Lộ, Lý Hạo và Tả Phi Phi rất có lòng tin, nhất định có thể khiến họ thích không buông tay!
Không phải, chỉ là... Tôi cảm thấy mình thực sự rất được phái nữ hoan nghênh, nếu tới buổi tiệc giống Nữ Nhi Quốc này ấy chỉ e sẽ bị ăn sạch mất.
Lý Hạo nhếch mép cười cười.
Lý Hạo chợt bừng tỉnh. Vừa rồi cậu có nghĩ Tả Ngọc Linh sẽ dùng quan hệ và địa vị của mình trong các vị phu nhân tiểu thư để đẩy mạnh tiêu thụ Ngưng Chân Lộ nhưng lại quên khuấy bên Liễu Ngọc Oanh này.
Nếu nói ai là đệ nhất danh viện Minh Châu, chỉ e Tả Ngọc Linh vẫn còn chưa đến lượt. Chỉ có bà chủ Như Ý Lầu - Liễu Ngọc Oanh mới có thể đảm nhận vinh dự này.
Thực ra buổi họp báo hôm nay tuy nói là họp báo, nhưng lại được tổ chức dưới hình thức một buổi tiệc rượu dành riêng cho các phu nhân tiểu thư.
Tả Phi Phi nói:
Dùng danh nghĩa của cô tôi và bà chủ Liễu để mở một buổi tiệc rượu cho các phu nhân tiểu thư, lực hiệu triệu của nó, chỉ e các quý phu nhân của toàn Minh Châu này đều sẽ có mặt đầy đủ!
Trên đường, Lý Hạo vuốt mũi dò hỏi:
Tôi còn tưởng ít nhất cũng phải thêm thời gian nữa chứ.
Cậu cho dược mỹ phẩm Tả thị bọn tôi bận rộn nhiều ngày như vậy là bận không à?
Chúng ta đi Như Ý Lầu.
Tả Phi Phi mỉm cười nói thêm:
Biết quan hệ của cậu và Liễu Ngọc Oanh rồi, sao cô tôi có thể bỏ qua cơ hội quảng cáo tốt thế được?
Sao cơ? Ông chủ Lý của chúng mà cũng biết căng thẳng á?
Tả Phi Phi nhìn cậu đầy vẻ trêu chọc.
Bốn mươi phút sau, chiếc Porsche của Tả Phi Phi châm rãi dừng bánh trong bãi đỗ xe ngầm của Như Ý Lầu. Ở nơi này, đã có không ít xe sang từng dừng đỗ ở đây.
Lý Hạo và Tả Phi Phi xuống xe, đang định vào thang máy để lên tầng trên. Lúc bước đến trước cửa thang máy cũng đúng lúc có người vừa mới bước vào.
Cô tiểu thư da trắng xinh đẹp trong thang máy ngẩng đầu, vừa nhìn thấy Tả Phi Phi và Lý Hạo đang bước đến, gương mặt liền nở một nụ cười, sau đó vươn tay ấn vào nút đóng cửa thang máy, ý đồ lên trước.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.