Chương 182: Nhảy vực


Thần Hi chạy đầu tiên, tuy nhìn cô có vẻ yếu đuối, nhưng vì từ nhỏ sống trong rừng núi nên những chướng ngại vật trên ngọn núi này cũng khôn8g gây ra nhiều trở ngại cho cô. Tốc độ của cô không hề chậm, thậm chí còn nhanh hơn một vài cậu bạn to con quanh năm sống trong thành phố l3ớn!

Lý Hạo theo sát phía sau. Thực ra nếu không phải để hãm chân con gấu đen đang cuồng nộ đuổi phía sau họ, thì với tốc độ của Lý 9Hạo đã đuổi kịp Thần Hi từ lâu. Nhưng cậu vẫn duy trì khoảng cách không xa không gần với con gấu đen sau lưng, cố gắng thu hút sự chú ý của6 nó vào mình.


Á!


Sức không bằng địch, vẫn nên chạy thì hơn.

Lý Hạo thay đổi suy nghĩ rất nhanh, chỉ khắc sau đã bắt đầu bỏ chạy trối chết.

Xem ra có cơ hội phải đổi thêm một vài tiên pháp hoặc là thần kỹ mạnh hơn mới được.


Vút!

Lý Hạo nhảy lên rất cao, sao đó bắp đùi chợt căng ra, cẳng chân như con rồng giận dữ phá tan mặt biển, quét ra một tiếng xé gió chói tai giữa không trung, quất mạnh vào cổ con gấu đen.

Bốp!

Lý Hạo quay đầu lại, lại hét lên một tiếng.
Nếu Thần Hi không đi, cậu chỉ càng thêm phân tâm, hơn nữa còn không thể dùng tới một vài thứ bảo vật phòng thân không muốn cho ai biết.
Thần ấn của thần Minh giới Bạch Khởi cho cậu, còn cả kiếm khí thuần dương của Lã Động Tân ở trong ví tiền Wechat tam giới đã cướp được trong lần cướp hồng bao lần trước. Chỉ cần dùng bất cứ thứ nào trong số đó, con gấu ngu ngốc này sẽ bị giết trong nháy mắt!
Có thể đoán được, nếu dùng chiêu này nhiều lần, tất nhiên có thể làm con gấu đen bị thương, thế nhưng chắc chắn chân Lý Hạo cũng không chịu nổi.
Lực có tác dụng qua lại, đánh người và bị đánh thực ra là giống nhau. Đó cũng chính là lý do vì sao có người đấm một phát vào cao thủ từng luyện ngạnh công, ngoại công, ngược lại sẽ khiến bản thân đau đớn gào khóc.
Sức phòng ngự của con gấu da dày thịt béo này chắc chắn không kém gì cao thủ khổ luyện ngoại công!

Phù...

Thấy Thần Hi nghe lời chạy đi, cuối cùng trong lòng Lý Hạo cũng thở phào một hơi.

Grừ!


Lý Hạo...

Thần Hi lảo đảo đứng dậy, nhìn một người một gấu giằng co phía sau, trận đối đầu hoàn toàn không cân xứng khiến cô không nhìn thấy dù chỉ một chút hy vọng.

Đừng lề mề nữa, mau chạy đi!

Vừa chạy, Lý Hạo vừa nhủ thầm trong bụng.
Lúc trước chỉ dạy dỗ một vài tên côn đồ bất tài vô dụng không có bản lĩnh gì, võ thuật của Bạch Khởi lúc sinh tiền vẫn dư xài, nhưng bây giờ xem ra, cậu đã hơi kiêu ngạo tự mãn rồi, thực lực của bản thân cần phải nâng cao thêm mới được.

Grào!

Thần Hi ngã sấp xuống khiến Lý Hạo bất ngờ. Nhưng với trí tuệ của cậu, trong nháy mắt đã đưa ra phản ứng và phán đoán.

Thần Hi! Mau đứng lên chạy tiếp đi!

Hét xong câu đó, bước chân Lý Hạo chợt dừng lại, sau đó xoay người, đối diện trực tiếp với con gấu đen đang nổi giận phía sau.
Chân Lý Hạo đập mạnh vào gáy con gấu đen, sức lực từ bản thân cậu, cộng thêm gia tốc trọng lực, có thể nói, đây chắc chắn là đòn có sức mạnh lớn nhất Lý Hạo có thể thi triển ra.
Bị một đòn bất ngờ như sấm sét đó, con gấu đen không kịp đề phòng, thân thể lảo đảo ngã về phía trước như ngọn núi nhỏ bị sụp mất một nửa, đập vỡ rất nhiều đá núi dưới người nó.

Đúng là da dày thịt béo...

Hết cách, cậu chỉ đành ở lại để thu hút sự chú ý của con gấu đen thôi.
Sức chiến đấu của gấu đen kinh khủng thế nào?
Rất nhiều người xem cảnh săn giết gấu đen trong tivi chắc chắn sẽ xem thường nó. Thế nhưng nếu chú ý, lúc săn gấu đen phải có rất nhiều người đi cùng nhau, hơn nữa còn dùng các loại súng ống công cụ, bố trí bẫy rập, làm đủ các bước chuẩn bị từ trước!

Vút!

Song Lý Hạo cũng phản ứng cực nhanh, đối diện với cái miệng rộng tanh tưởi của con gấu, cậu nhanh chóng lùi lại, đồng thời phần eo dùng lực, nửa người trên ngả về phía sau như một chiếc cầu sắt, tránh thoát bàn tay gấu đang vả tới!
Nghe đâu tay gấu là một món ăn nổi tiếng không phải muốn là ăn được, nhưng khi bạn thực sự đối mặt với thứ đó, mới biết rốt cuộc nó có sức sát thương kinh khủng đến mức nào!
Đúng vào nháy mắt tinh thần cậu thoáng buông lỏng, con gấu đen vẫn đang quan sát Lý Hạo nhạy bén bắt được sơ hở, điên cuồng gầm lên một tiếng, đột nhiên di chuyển!
Lý Hạo đã có dự cảm nguy hiểm, thầm kêu không ổn.
Những loài thú hoang này trời sinh đều là tay chiến đấu thiện nghệ, bởi vì đó là kỹ năng chúng dựa vào để sinh tồn. Lý Hạo không ngờ mình chỉ mới phân tâm một chút đã bị con súc sinh kia tìm thấy cơ hội tấn công!
Người từng xem bộ phim
Người về từ cõi chết
đạt giải Oscar hẳn sẽ biết, trừ khi vận may vô cùng tốt, bằng không nếu con người muốn dùng tay không chiến thắng một con gấu, trên cơ bản là chẳng mấy khả năng.
Nhìn con gấu đen với đôi mắt đỏ ngầu, Lý Hạo căng thẳng nuốt nước bọt.
Mặc dù cậu đã nhận được truyền thừa võ học lúc sinh thời của Bạch Khởi, mặc dù tố chất cơ thể cậu từng được rất nhiều bảo vật như Giải ngữ hoa, Tử vận thái hư đan vân vân... cải thiện , nhưng lúc đối mặt với loại động vật to lớn như gấu này, cậu vẫn hơi lo lắng trong lòng.
Còn Lý Hạo hiện giờ thì sao?
Tay không tấc sắt, chẳng có thứ gì.
Nếu chỉ nói về đánh tay không, chênh lệch giữa dũng sĩ con người và loài súc sinh như gấu này rốt cuộc lớn thế nào?
Nhưng những bảo bối ấy đều là đồ dùng một lần, bởi vậy nếu là tình huống có thể không cần đến, Lý Hạo đều cố gắng giữ lại, đề phòng những lúc cần dùng sau này.

Ừm!
Thần Hi lau nước mắt ở khóe mi, bò dậy, xoay người tiếp tục chạy đi.
Mặc dù Lý Hạo làm động tác tránh né trước, tránh được tay gấu, nhưng vẫn bị móng vuốt sắc nhọn của nó quét qua ngực. Trong nháy mắt trên quần áo đã có thêm ba vết cắt. Cơn đau dữ dội ập tới, Lý Hạo biết mình đã bị thương!

Grào!

Bị mùi máu tươi kích thích, con gấu đen lại gầm lên một tiếng, thân thể như một ngón núi nhỏ lần thứ hai lao vào Lý Hạo!
Sau đòn vừa rồi, Lý Hạo đáp xuống khoảng đất phía xa xa, vẫn cẩn thận duy trì khoảng cách với con gấu đen đã ngã dưới đất, đồng thời liếc nhìn vết thương dữ tợn trước ngực mình, sắc mặt vô cùng tồi tệ.
Cú gạt chân vừa rồi của cậu nhìn thì có vẻ dũng mãnh, nhưng trên thực tế lại không thể thi triển nhiều lần.
Không phải vì cậu không có sức, mà bởi vì lúc này vừa dùng một lần, bắp đùi của cậu đã bắt đầu âm ỉ đau.
Thần Hi đang chạy trốn bỗng kêu lên một tiếng, thân thể chợt ngã về phía trước.
Vốn tưởng hôm na5y đi dạo chơi nên cô mặc một chiếc váy dài xinh đẹp, không thể không nói chiếc váy này quả thực rất thích hợp với khí chất của Thần Hi. Nhưng trong lúc chạy trối chết, chiếc váy dài chạm đất này lại là một thứ khá phiền toái.
Khi chạy với tốc độ cao, Thần Hi có thể tránh được các tảng đá đủ loại hình thù dưới chân, nhưng váy của cô lại không tránh được đá núi gập ghềnh và cây cối. Thần Hi cũng muốn dùng tay cầm váy chạy, nhưng nếu như vậy, hai tay cô không thể vung lên để giữ thăng bằng cho cơ thể, ảnh hưởng rất lớn đến tốc độ chạy.
Lắc cái đầu hơi choáng váng, thấy Lý Hạo vừa cho mình một cước đã chạy đi, trong bộ não đơn giản của con gấu đen chỉ có giận dữ, hai mắt đỏ sọc, rống lên một tiếng như phát điên, lần thứ hai đuổi theo!

Thần Hi đã chạy trước, Lý Hạo không do dự cũng bắt đầu nhanh chân chạy hết tốc lực. Tuy tốc độ của con gấu đen nhanh hơn cậu, nhưng trong thời gian ngắn vẫn không đuổi kịp.

Nhưng rất nhanh sau đó, sắc mặt Lý Hạo lại xấu đi.

Bởi vì cậu nhìn thấy Thần Hi, không phải Thần Hi không muốn chạy, mà trước mặt cô là một vách núi!


Grào!


Thấy hai người dừng lại, con gấu đen rống lên một tiếng khoái chí, tiếp tục chạy đến như điên!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.