Chương 209: Kỳ lân song tử tinh



Uỳnh!


Tiếng quát của Lý Hạo còn vang vọng trong không trung, cùng lúc đó, Thao Xà tung ra chiêu sát thủ đã chuẩn bị sẵn. Mây mù bao phủ8 bầu trời, cuồn cuộn cuốn theo vòng xoáy ánh sáng lấp lánh.

Quầng sáng từ miệng Thao Xà phun ra hệt như một hố đen, tràn đầy lực hút đán3g sợ. Mây mù đầy trời xoay quanh quầng sáng trung tâm kia, hệt như một xoáy nước xuất hiện giữa biển rộng.

Tốt không à?

Lý Hạo mấp máy khóe miệng, vừa như muốn cười, lại như thấy mũi mình cay cay.
Trước khi được Viện trưởng Châu nuôi dưỡng, cậu từng tìm đồ ăn trong thùng rác, từng cướp khúc xương không có thịt trong miệng chó hoang. Mùa đông hàng năm, cậu đều co quắp dưới mái che của các tòa nhà hoặc dưới cầu vượt, lúc nào cũng có thể chết đi vì lạnh.
Hai người Lý Hạo chậm rãi rơi xuống đất. Mà giữa không trung bên kia, Thiên Dạ cũng đã nhận thấy vị trí của Lý Gia Kỳ, bắt đầu lao tới chiến đấu với Thao Xà trên không trung.

Kích thích quá!

Hình như hiện giờ Linh Nhi đã hoàn toàn thích ứng được với các hiện tượng siêu nhiên phản khoa học này. Lúc rơi xuống từ không trung, cô còn nói với Lý Hạo rằng việc này khá giống với trò nhảy dù trước đây cô từng chơi, còn hô to kích thích quá.
Lý Gia Kỳ sầm mặt, anh biết rất rõ rằng nếu bị chiêu này đánh trúng, thì toàn bộ máu huyết, linh hồn, tu vi thậm chí cả thiên phú trí tuệ của mình đều sẽ bị Thao Xà hút hết, biến thành chất dinh dưỡng cho nó tiến hóa.
Vốn anh định dốc toàn lực, còn có cơ hội ngọc đá cùng tan với Thao Xà, nhưng vừa rồi bị tiếng hét lớn của Lý Hạo làm chấn động tinh thần nên nhất thời vẫn chưa kịp chuẩn bị gì.
Giữa những kẻ mạnh nhất, một giây cũng đủ quyết định sống chết. Một chút ngập ngừng nho nhỏ này đã khiến Lý Gia Kỳ rơi vào thế bị động, hoàn toàn không thể làm được gì!
Quầng sáng đáng sợ đó hiện đa9ng di chuyển về phía Lý Gia Kỳ!

Nội đan?

Nhìn quầng sáng, Lý Gia Kỳ biến sắc, không khỏi kêu lên thành tiếng.
Ngẩng đầu nhìn về phía trận đại chiến không ngừng nghỉ giữa một chim một rắn, Lý Gia Kỳ nói:
Trước mắt, chúng ta vẫn nên giải quyết con rắn này trước đi, anh cần em giúp.


Được.

Lý Hạo gật đầu, liếc mắt sang Linh Nhi đang ngây ngẩn xem Thiên Dạ và Thao Xà bên kia, chỉ cho là cô đang chú ý trận chiến, không hề suy nghĩ gì nhiều.
Lý Gia Kỳ dường như ngẩn ra, sau đó lẩm bẩm:
Lý Hạo, Hạo... Hay lắm, dưỡng thân ta cương trực chính khí, trường tồn cùng thiên địa! Tên hay lắm, rất hay!


Sống tốt chứ?

Dường như Lý Gia Kỳ do dự một lát rồi vẫn không nhịn được hỏi.
Hít sâu một hơi, Lý Hạo bướng bỉnh ngẩng đầu, nhếch miệng nói.

Ừm.

Lý Gia Kỳ khẽ vuốt cằm, cũng không biết có tin Lý Hạo hay không.

Bây giờ em tên là Lý Hạo.

Lý Hạo mím môi, đáp lời.

Lý Hạo...


Kréc!

Nghe thấy tiếng gào thét của Thao Xà, chim trấm Thiên Dạ trừng mắt, cũng rướn cổ thét lên một tiếng, há miệng khạc ra một luồng ánh sáng màu tím đậm, đánh về phía nội đan Thao Xà!
Lý Hạo ngồi trên lưng nghe rõ ý nó muốn nói trong tiếng thét ấy.
Nhưng một khắc sau, một luồng gió mạnh bỗng thổi tới, thổi tan toàn bộ mây mù giăng kín trời do Thao Xà ngưng tụ lại!

Rít!

Thao Xà bị phơi bày trong không khí, điên cuồng hét lên một tiếng. Đôi tròng mắt đỏ tươi chuyển sang nhìn chằm chằm con chim khổng lồ đột nhiên xuất hiện, sửng sốt gào lên:
Sẻ con? Ngươi cũng dám tới đây phá hỏng chuyện tốt của ta?

Nhưng vào giây phút hai chân cô chạm xuống đất, đôi mắt linh động hồn nhiên của Linh Nhi bỗng nhiên thêm chút hoảng hốt, cũng tĩnh lặng hẳn đi, cứ mãi sững sờ ngây ra đó không nói thêm gì.
Song bấy giờ Lý Hạo lại hoàn toàn không chú ý đến sự khác thường của cô. Lý Hạo nhìn người đàn ông mặc áo bào trắng trước mắt, cổ họng nghẹn ngào nhưng không nói được chữ nào.
Anh, tối qua cậu đã lặp đi lặp lại vô số lần xưng hô vừa xa lạ vừa quen thuộc này. Nhưng khi đối diện với Lý Gia Kỳ, cổ họng cậu lại như bị thứ gì đó chặn cứng, không sao nói nên lời.
Sau khi được Viện trưởng nhận nuôi, cậu cũng thường xuyên bị đám trẻ lớn ranh mãnh Châu Chí Cương bắt nạt.
Sống tốt không?

Không chết được, vẫn tốt!

Người kh6ác không nhìn ra quầng sáng đó là gì, nhưng anh là chân nhân, hiểu rõ bản chất của mọi vật, đương nhiên có thể nhìn ra trong vòng xoáy đó có một5 hạt châu to bằng nắm đấm đang xoay tròn.
Đó chính là nội đan của Thao Xà, cũng là tinh hoa của tu vi toàn thân nó. Nếu sau này Thao Xà có thể hóa rồng, thì viên nội đan này cũng sẽ theo sự tiến hóa biến thành long châu trong truyền thuyết!
Chỉ là hiện giờ, nó lại trở thành chiêu sát thủ Thao Xà dùng để giết chết Lý Gia Kỳ!

Gia Lân?

Rốt cuộc vẫn là Lý Gia Kỳ mở miệng trước, giọng nói của anh rất nhẹ, mang theo vẻ nho nhã không khác gì một thư sinh yếu đuối.
Gia Lân?

Sẻ con? Con em gái ngươi ấy, đồ con giun não tàn!


Không ngờ Thiên Dạ điên lên, chửi bậy cũng hung hãn phết.

Lý Hạo và Linh Nhi bị Thiên Dạ khẽ hất một cái bay ra khỏi lưng nó. Nhưng có một luồng gió mát đỡ dưới chân họ, khiến họ không đến nỗi ngã chết.
Quay đầu lại liếc mắt nhìn Liễu Ngọc Oanh đang được năng lượng của mình đang bảo vệ, Lý Gia Kỳ nghiến răng.
Thực ra nếu trong nháy mắt anh thu hồi phần năng lượng dùng để bảo vệ Liễu Ngọc Oanh về, vậy cũng đã đủ để thoát khỏi kìm kẹp của Thao Xà, có cơ hội rất lớn tránh được đòn này. Nhưng nếu như vậy Liễu Ngọc Oanh sẽ mất đi sự bảo vệ, chỉ sợ cho dù không bị Thao Xà tấn công chính diện thì cũng mất mạng vì đá vụn bay tứ tung do đòn tấn công này.
Bởi vậy Lý Gia Kỳ không làm thế, mà định đốt cháy sinh mạng mình, một mất một còn với Thao Xà!
Lý Hạo ngây người, chợt hiểu ra, chắc hẳn là tên thật của mình.
Lúc cảm nhận thiên tâm và ngược về quá khứ, cậu đã biết, Lý thị đến thế hệ họ có một đôi Kỳ Lân song tử tinh. Lý Gia Kỳ tên là Gia Kỳ, đương nhiên cậu phải tên là Gia Lân. Gia Kỳ Gia Lân, trong nhà có Kỳ Lân.
Chỉ có điều khi Viện trưởng Chu tìm được cậu, lúc đó cậu đã quên mất tên mình, chỉ nhớ mình họ Lý, cho nên viện trưởng Chu liền đặt tên cậu là Lý Hạo.
Áo trắng phần phật, trường kiếm kề bên.
Lý Gia Kỳ giống y hệt bức tranh thủy mặc trong phòng ngủ của Liễu Ngọc Oanh. Hơn mười năm qua, thời gian dường như không hề lưu lại bất cứ dấu vết nào trên người anh.
Lý Hạo biết điều này là bình thường. Lý Gia Kỳ là chí nhân chân nhân, người đến cảnh giới này tuy không có khả năng trường sinh bất lão, nhưng cải lão hoàn đồng thì vẫn có thể. Thời gian hơn mười năm đối với họ cũng không phải thứ gì to tát.

Chúng ta là Kỳ Lân song tử tinh, cảnh giới Động Vi của em có thể dung hòa với anh, làm thế có thể gia tăng thực lực cho anh.


Lý Gia Kỳ vung trường kiếm trong tay, khi nói đến chuyện giết địch, vẻ nho nhã trên người anh lập tức thay đổi, sắc bén hẳn lên!


Nhưng em vẫn chưa phải là chân nhân, không thể thoải mái tiến vào cảnh giới Động Vi.


Lý Hạo nói.


Không sao, ở bên cạnh anh, anh cũng có thể gia tăng sức mạnh cho em.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.