Chương 236: Tù binh
-
Vua Mua Sắm Tam Giới
- Mộc Tử Hạc
- 1318 chữ
- 2022-02-04 05:04:54
Hơn nữa cậu không ngờ mấy gã này còn ăn ý như vậy, chỉ trong thời gian một cái nháy mắt nhưng tên số 2 vẫn có thể nắm bắt, hơn nữa lại còn nh8ư một con rắn hổ mang nhe nanh xòe vuốt, ra chiêu trí mạng!
Vù!
Sống chết trong gang tấc, Lý Hạo cảm thấy thế giới bỗng nh3iên tĩnh lặng, những tiếng la thét than khóc chói tai, ánh mắt dần vô định nhạt màu tên sói số 3, và cả tiếng vang xé gió đằng sau lưng cậu!9
Tuy giờ Lý Hạo chưa hoàn toàn bước vào cảnh giới chân nhân nhưng cũng coi như đã bước được nửa chân vào. Hơn nữa, dưới sự trợ giúp của Lý Gia Kỳ, sự thấu hiểu và khống chế của cậu với Cảnh giới Động Vi cũng đã rất mạnh mẽ, chỉ cần bước vào động chi vi cảnh, lực khống chế của cậu tuyệt đối không kém những cao thủ chân nhân!
Tất cả mọi thứ như động tác quay chậm trong phim điện ảnh, cả quỹ đạo của viên đạn trước mắt từ tên sói số 1 bắn ra Lý Hạo đều nhìn thấy hết sức rõ ràng. Hơn nữa, khi ở trong Cảnh giới Động Vi, thân thể cậu cũng theo bản năng làm ra phản ứng đơn giản nhất, chính xác nhất.
Lập tức lăn một vòng tại chỗ!
Cảnh giới Động Vi!
Trước sự sống chết, Lý Hạo lại tiến vào Cảnh giới Động Vi lần nữa!
Tất cả cảm giác của Lý Hạo nh6ư chậm lại rất nhiều, cậu có thể dễ dàng nắm lấy dao găm của sói 2 rồi đánh lệch nó đi, hơn nữa còn dự đoán được các chiêu thức và động tác 5của gã.
Tên sói số 1 vừa bị Lý Hạo ném ghế nên không thể nổ súng bỗng quay sang hỏi đồng bạn một tiếng, nhìn hai gã đồng hành dường như chưa đả thương được Lý Hạo thì trong lòng lo lắng vô cùng.
Số 3 không xong rồi!
Số 2 bị số 3 đè nằm trên đất, khó khăn dò hơi thở của gã bạn, lại thấy máu tươi từ miệng đồng bọn không ngừng chảy ra, đôi mắt gã liền ửng đỏ, nói:
Không biết nó bị gãy bao nhiêu cái xương sườn, hình như còn bị thương cả nội tạng, nguy hiểm tới tính mạng rồi.
Chỉ là những chuyện xảy ra chỉ trong một cái chớp mắt ngắn ngủi ấy lại rúng động lòng người đến vậy, tựa như quanh quẩn nơi ranh giới sống chết.
Phịch!
Thân thể cường tráng của số 3 như một bức tường vững chắc, hơn nữa còn cộng thêm sức lực của Lý Hạo, đã trực tiếp hất thẳng tên số 2 gầy yếu ra ngoài.
Trong bầy sói do Hoa Lăng Đồng nuôi dưỡng này, các thành viên đều rất đoàn kết như là bầy sói thật sự ngoài tự nhiên. Họ không có cha mẹ người thân, không có người yêu không vướng bận, họ ngày ngày ăn cùng nhau, huấn luyện cùng nhau, nằm ngủ cùng ngũ cùng nhau, tình cảm thật sự vô cùng vững chắc.
Nếu là những lão sói có kinh nghiệm có lẽ sẽ bình tĩnh hơn, nhưng dù sao họ cũng chỉ là mấy con sói con mới vài lần vượt qua nhiệm vụ thực tế nên khi nghe được tin dữ từ số 3, số 1 liền bùng nổ. Số 1 trực tiếp mất hết mất trí, cũng không thực hiện lệnh giết Hoa Kiến Sinh số 3 giao lúc nãy mà đã nâng súng bắn về phía Lý Hạo.
Ầm!
Ánh lửa từ nòng súng lóe ra, rồi sau đó một đầu đạn bay nhanh như cắt qua không khí, hướng thẳng tứoi đầu Lý Hạo!
Nếu không phải đang ở Cảnh giới Động Vi, hoặc là nếu chỉ vừa mới tiến vào Cảnh giới Động Vi thì chắc chắn Lý Hạo không thể nhìn rõ quỹ đạo của viên đạn bay giữa không khí.
Nhưng nay đã khác xưa, đầu tiên Lý Hạo đã hiểu rõ bản tâm khi ở trong Thần Nông Giá, sau đó là kết hợp với Lý Gia Kỳ, hợp thành Kỳ Lân Song Tử Tinh để tri triển Cảnh giới Động Vi, sau nữa là nhận truyền thừa chân lý thánh tâm của Thần Nông Hoàng, thánh nhân thời cổ. Bằng đó sự tích lũy đã là dư dả lắm rồi.
Lý Hạo chạm đất, sau lưng nhói lên đau đớn, sờ thử, miệng vết thương đã đỏ máu. Nhưng vẫn còn may, vết thương không sâu, diện tích vết thương cũng không rộng, trong khoảng thời gian ngắn không xử lý cũng không sao.
Với cái giá thế này mà có thể đánh cho một tên chết một tên trọng thương gần chết, đúng là quá lời rồi.
Không sao chứ?
Thân thể Lý Hạo tránh đi viên đạn do số 1 bắn tới bằng một góc độ cực kỳ kỳ quái, đồng thời hai tay dùng lực, trực tiếp trượt về phía số 1 cách mình gần nhất.
Cũng may sàn bệnh viện này là gạch men sứ, vô cùng trơn trượt nên Lý Hạo có thể trượt rất thuận tiện.
Đi chết đi!
Mạch môn là huyệt lớn của con người, cánh tay số 2 run lên, kêu rên một tiếng, nếu người thường bị đánh vào mạch môn, khẳng định trong chớp mắt sẽ mất hết sức lực. Đừng nói là công kích thành công, chắc chắn đến cầm đồ vật cũng sẽ cầm không vững.
Nhưng số 2 lại dựa vào ý chí cứng cỏi của mình để khống chế thân thể, tiếp tục nắm lấy dao găm ý đồ hoàn thành chiêu ám sát.
Nhưng dù ý chí của gã kiên cường tới đâu thì cũng không thể làm trái phản ứng tự nhiên của thân thể, tuy dao này vẫn có thể đâm vào nhưng lực đã giảm rất nhiều, chỉ như sức đâm của một đứa trẻ. Dao găm tuy sắc nhọn nhưng cũng chỉ đâm vào da Lý Hạo rồi bị cơ thịt cản lại, cuối cùng vẫn không thể làm cậu bị thương.
Phịch!
Tránh được sự trói buộc của số 3, Lý Hạo trở tay vung mạnh, xoay thân thể nặng nề đang hấp hối của số 3 ném thẳng về phía số 2!
Chuyện xảy ra tuy nói thì rất lâu, nhưng thực tế lại chỉ trong một chớp mắt giao phong ngắn ngủi.
Mẹ kiếp!
Con sói số 1 rống một tiếng giận dữ, không dám tin vào tai mình.
Dù ban nãy gã bị Lý Hạo ném ghế nên có chút luống cuống, nhưng gã né cái ghế mất có bao nhiêu thời gian chứ? Tại sao trong thời gian ngắn là vậy mà Lý Hạo đã giết được kẻ có sức mạnh lớn nhất trong đám bọn họ?
Thấy rõ, cẩn thận tỉ mỉ, đi một bước, nhìn ba bước!
Như là một loại bản năng, nửa người Lý Hạo đang bị số 3 ôm, mà đôi bàn tay đã giết số 3 bỗng nhiên xoay ngược lại bằng tốc độ ngang với tia chớp điện xẹt, chuẩn bị đánh thẳng vào mạch môn ở cổ tay số 2.
Hự…
Không phải Vua sói giao nhiệm vụ cho họ xử lý một kẻ hôn mê đang sống đời thực vật sao? Sao lại xuất hiện một kẻ biến thái đáng sợ vậy chứ?
Gã bối rối với tay súng, lập tức chạm thẳng vào họng súng nóng rực.
Thứ quan trọng nhất của một tay súng thiện xạ là gì?
Sở trường bắn súng mình tự tin nhất mà Lý Hạo cũng có thể né được, tên sói 1 thật sự có phần khó tin.
Đây là quái vật gì vậy?
Quái vật gì thế này?
Là tay phải vững vàng.
Một người muốn đôi tay vững vàng, yếu tố cơ bản nhất là gì?
Là tâm phải tĩnh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.