Chương 246: Lấy được hạt giống cây thiên yêu


Lý Hạo dựa đầu vào ghế, nghi ngờ trong lòng lại dâng lên.

Bách Hoa tiên tử là tiên nhân ở Tiên giới, còn Đồ Phong lại8 là Minh thần ở Minh giới. Theo lý thuyết đáng lý hai người bọn họ không thể có quan hệ gì với nhau mới đúng. Nhưng tại sao 3vừa nghe cậu là ân nhân của Bách Hoa, Đồ Phong lại thừa nhận ân nghĩa cậu, đến giao dịch cũng không cần đã đích thân đi lấy 9hạt giống cây Thiên Yêu giúp cậu?
Hơn một tiếng sau, điện thoại Lý Hạo rung lên, Minh thần Đồ Phong gửi tới một bao lì xì.

Nhận đi.

Lý Hạo phát hiện người với người đúng là có khí tràng thật. Bình thường, khí tràng của cậu rất mạnh, lộ rõ sự sắc bén. Thế nhưng, trước mặt vị đại thần Đồ Phong này, sự ngang tàng của ông ta sẽ ảnh hưởng đến cậu.

Mẹ kiếp... Sao mình cảm giác bản thân như shit vậy.

Lý Hạo thấy phản ứng kích động của Thiên Dạ bèn nghi ngờ nói:
Đây là hạt cây Thiên Yêu, hạt giống của cây Thiên Yêu.


Từ bên trong nó ta cảm nhận được một ý chí cướp đoạt ngang tàng không chút che giấu, giống như quy luật trong rừng cây thời thượng cổ, cá lớn nuốt cá bé, cướp đoạt sinh mạng.

Ánh mắt Thiên Dạ biến ảo chập chờn, nói tiếp:
Nó mang tinh nghĩa của yêu đạo thời cổ, ngang ngược không biết lý lẽ. Nếu như ngươi đem trồng nó, ta dám cam đoan, sức sống của tất cả cây cỏ trong phạm vi trăm dặm đều sẽ bị cây Thiên Yêu này cướp đoạt sạch sẽ, trở thành chất dinh dưỡng nuôi nó trưởng thành!


Đáng sợ như vậy?

Cảm nhận được tấm chân tình trong lời nói của Đồ Phong, Lý Hạo không thể từ chối.

Đừng nói với nàng ấy là ta muốn nhìn, nhờ cậu đấy…

Minh thần Đồ Phong lại gửi một tin nhắn thoại, sau đó dừng lại một chút, giọng run run:
Ta muốn được trông thấy nàng ấy một lần. Cầu, cầu xin ngươi có thể giúp ta lần này được không?

Một Minh Vương cả đời ngang dọc khắp Minh giới, cái chữ
cầu
này, cho dù là năm xưa khi bị Minh Quân Minh giới đày vào địa ngục A Tỳ, y cũng chưa từng nói tới, nhưng bây giờ y lại nói ra chữ ấy với một người phàm trần như Lý Hạo.
Mở điện thoại ra, Lý Hạo mở khung chat với Bách Hoa tiên tử, không thể kìm nén đượ6c ham muốn đi hỏi nàng cho rõ ràng đầu đuôi mọi chuyện. Nhưng lời đã đến đầu môi rồi lại không sao thốt được ra.
Tuy5 rằng không biết nguyên nhân cụ thể ra sao, nhưng từ phản ứng của Đồ Phong, cậu cũng mơ hồ đoán ra, có vẻ trước kia hai người có quan hệ yêu đương. Hơn nữa chuyện Bách Hoa tiên tử bị giam vào ngục tối Vô Gián hẳn cũng không đơn giản chỉ là chuyện nàng lỡ tay làm chết mấy đóa hoa mà Vương Mẫu nương nương yêu thích.
Đồ Phong vội vàng nhắn tin nhắn tới.
Một đại thần ngạo nghễ thiên hạ, đội trời đạp đất mà trước mặt người mình yêu cũng thấp thỏm lo âu hệt như một đứa trẻ.
Lý Hạo biết rõ, đây chắc là hạt giống cây thần Thiên Yêu trong rừng Thiên Yêu.

Đây là cái gì?

Đồ Phong gửi một tin nhắn tới, chỉ vỏn vẹn có hai chữ.
Thật bá đạo, bá đạo quá, cưng xỉu!
Hơn nữa Đồ Phong cũng nói y mới chém giết từ A Tỳ địa ngục của Minh giới để mở đường máu xông ra. Lẽ nào vì mối tình giữa họ bị bại lộ nên mới dẫn đến tình cảnh cả hai đều phải chịu những trừng phạt khác nhau?
Loại ký ức đau khổ này, lại đem đi hỏi một cô gái, thật sự là quá tàn nhẫn rồi. Dù cho Bách Hoa là tiên nhân thì cũng chỉ là một cô gái. Vì thế Lý Hạo vẫn kìm chế xuống, lẳng lặng chờ đợi, đợi Minh thần Đồ Phong trở về rồi hỏi y.
Tuy trong lòng âm thầm oán trách bản thân nhưng Lý Hạo vẫn hào hứng mở hồng bao mà Minh thần Đồ Phong gửi tới.
Hào quang lóe lên, trong tay Lý Hạo óng ánh ba ngọc sáng, trong đó có một viên đã gần biến thành màu xanh sẫm, tựa như ẩn chứa sự biến hóa vô cùng vô tận bên trong, khiến người ta không thể nhìn thấu.
Lý Hạo lại gửi tin nhắn tới:
Tiên tử có thể gửi cho tại một bức chân dung của mình được không? Tại hạ muốn xem rốt cuộc dung mạo của tiên tử ra sao.

Bởi vì Tiên giới không dùng cái từ
ảnh chụp
cho nên Lý Hạo chỉ có thể nói thành
chân dung
giống như bọn họ.
Thiên Dạ đang lẳng lặng nằm bên cửa sổ bỗng nhiên vỗ cánh bay lên, chăm chú nhìn ba hạt giống cây Thiên Yêu trong tay Lý Hạo, ánh mắt tràn đầy sự căm thù.

Làm sao vậy?

Lý Hạo đồng ý, sau đó lại mở hộp thoại với Bách Hoa tiên tử, gửi hạt giống cây Thiên Yêu qua hồng bao cho nàng.

Ân công, người thật sự lấy được hạt giống cây Thiên Yêu rồi à?

Chữ tình biết giải thích thế nào đây? Khiến nàng không còn là nàng, ta cũng không còn là ta....

Có thể.

Dứt lời, Bách Hoa tiên tử nói tiếp:
Ân công, vậy để tiểu nữ gửi hạt giống cây Thiên Yêu cho Lão Quân trước đã, sau đó sẽ nói chuyện với người sau.

Lý Hạo ấn để xem bức ảnh mà Bách Hoa tiên tử gửi tới. Mặc dù bên cạnh cậu bây giờ có nhiều mỹ nữ mỗi người một vẻ khoe sắc, nhưng trong chớp mắt khi nhìn thấy dung mạo của Bách Hoa tiên tử, cậu vẫn không nén được run run sững sờ.

Chân dung của tiểu tiên à?

Bách Hoa tiên tử dường như có chút kinh ngạc, chỉ là cũng không nghĩ nhiều, dứt khoát đồng ý:
Được thôi!

Lý Hạo thầm kinh ngạc. Cậu vốn định đem một hạt giống cây Thiên Yêu bình thường cho Thái Thượng Lão Quân luyện chế Vạn Sâm Đan, sau đó hai hạt còn lại sẽ giữ lại để trồng thử nghiệm ở nhân gian xem liệu có hiệu quả thần kỳ nào không. Nhưng không ngờ, xét từ cảm giác của Thiên Dạ, thế mà cái cây này lại có tác động đáng sợ đến vậy.

Hạt giống cây Thiên Yêu ta đã lấy cho ngươi, coi như giúp Bách Hoa trả chút ân tình.

Bách Hoa tiên tử quả không hổ là một trong ba nữ tiên đẹp nhất của Tiên giới cùng với Hằng Nga tiên tử và nữ thần Lạc Băng. Vẻ đẹp tuyệt sắc khiến hoa nhường nguyệt thẹn ấy đủ để hạ gục bất cứ linh hồn bướng bỉnh khó thuần nào.
Lý Hạo bấm giữ bức ảnh, sau đó chuyển tiếp cho người đang nóng lòng đợi nó - Minh thần Đồ Phong.
Sau khi nhận được hạt giống cây Thiên Yêu mà Lý Hạo gửi cho, Bách Hoa tiên tử mừng rỡ thốt lên:
Ân công, người thật sự là thần thông quảng đại! Bây giờ tiểu tiên sẽ lập tức gửi cái này cho Thái Thượng Lão Quân qua bao lì xì trên Wechat. Xích Cước Đại Tiên được cứu rồi, tốt quá rồi!


Cái này... Bách Hoa, tại hạ vẫn còn một chuyện.


Đồ Phong, đã gửi tới ngài.

Minh thần Đồ Phong không trả lời lại gì thêm. Nhưng dù cho hai người cách nhau hai thế giới thì dường như Lý Hạo cũng cảm nhận được ở nơi đó, y đang nhìn trân trân vào bức ảnh của Bách Hoa tiên tử.

Nàng gầy đi rồi...


Một lát sau, Đồ Phong gửi lại một tin nhắn thoại. Tuy chỉ vỏn vẹn ba chữ nhưng giọng nói chua xót khản đặc lại như phảng phất muôn vàn ưu tư và biết bao tơ tình vương vấn khiến người ta không khỏi đau buồn.


Đồ Phong, có thể nói cho tôi biết chuyện giữa ngài và Bách Hoa tiên tử được không?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.