Chương 252: Chúng mày cùng lên đi
-
Vua Mua Sắm Tam Giới
- Mộc Tử Hạc
- 1229 chữ
- 2022-02-04 05:05:22
Người trong cuộc thường mơ hồ, người ngoài cuộc thường tỉnh táo. Lý Hạo khẽ thở dài một tiếng trong lòng, định đợi khi nào8 Lâm Vỹ tỉnh rượu thì nói chuyện tử tế với cậu ta.
Động tĩnh bên bàn họ khá lớn, đặc biệt là Lâm Vỹ, thân hình to3 béo vốn đã gây chú ý hơn người khác, ban nãy lúc thì đứng phắt dậy, lúc thì gào hét, khiến người ở mấy bàn bên cạnh đều 9xôn xao lườm nguýt.
Wow! Các cậu xem này, con chim nhỏ đẹp quá kìa!
Ánh mắt Đỗ Phong chuyển sang Lý Hạo, nói.
Ừm, cậu cũng không ngu lắm đâu.
Lý Hạo nhếch khóe miệng.
Năm trăm?
Lý Hạo cười khẽ một tiếng, lắc đầu nói:
Tôi đã nói rồi, không bán.
Mày tham quá thể.
Lý Hạo nhanh như cắt vươn tay kia ra, đỡ lấy chai rượu đang rơi xuống, sau đó vung lên thật cao, dùng tư thế giống như vừa rồi Đỗ Phong chuẩn bị đánh mình, cùng một cách thức, đập mạnh vào đầu cậu ta!
Choang!
Một tiếng vỡ giòn vang lên, Đỗ Phong lập tức hét lên thảm thiết như heo chọc tiết, ngược lại bị Lý Hạo phang cho lủng sọ.
Ví dụ như, lúc này được bạn gái của mình làm nũng như thế, nam sinh cao cao lập tức cảm thấy máu nóng dâng lên, vỗ tay cô nói:
Yên tâm, nếu em thích, anh sẽ mua cho em!
Nói xong, nam sinh kia đứng dậy khỏi bàn, đi về phía đám Lý Hạo.
Con chim này của ai vậy?
Lý Hạo lắc đầu.
Bớt làm bộ đi, mày như thế chẳng qua là muốn cái giá cao hơn thôi.
Đỗ Phong cười lạnh:
Ranh con, tao cũng không để mày thiệt đâu, năm trăm, tao lấy!
Con chim này làm phiền cậu gì không?
Lý Hạo rốt cuộc buông chén rượu trong tay xuống, lạnh lùng nhìn Đỗ Phong, nhàn nhạt hỏi.
Xem ra là chim của mày.
Mày muốn chết?
Lý Hạo thực sự nổi giận.
Vốn trong mắt cậu, Đỗ Phong chỉ là một tên hề nhảy nhót không biết trời cao đất rộng. Trên thế giới này có rất nhiều thằng ngu tự cho mình là đúng, cũng có rất nhiều người thích giả ngầu. Lý Hạo chẳng buồn nổi cáu với cậu ta, chỉ muốn đuổi cậu ta đi cho xong.
Trong dự đoán của cậu ta, Lý Hạo sẽ bị mình phang cho lủng sọ, sau đó ngoan ngoãn tặng con chim này cho mình mà chẳng mất đồng nào, đồng thời còn nhã nhặn xin lỗi nhận sai với mình, xin mình tha thứ, thế là nhiệm vụ của mình hoàn thành tốt đẹp, quay về nghênh đón tiếng vỗ tay của mọi người.
Nhưng tưởng tượng thì phong phú, mà hiện thực lại rất tàn khốc.
Tay vừa vung lên một nửa, cánh tay Đỗ Phong đã bị một bàn tay giữ chặt, sau đó mặc cho cậu ta dùng sức thế nào cũng không thể hạ xuống được.
Đỗ Phong nghiến răng, cậu ta vừa thề thốt sẽ mua con chim này về tặng bạn gái mình. Nếu tay không mà về, không những bạn gái sẽ giận dỗi, mà cậu ta còn mất mặt trước đám bạn ở trên bàn mình. Đó là kết quả dù thế nào chăng nữa cậu ta cũng không muốn thấy.
Cậu vô vị thật đấy.
Lý Hạo thản nhiên nói.
Nhưng Lý Hạo lại điềm nhiên như không, lạnh lùng nói:
Hắn cũng từng nói sẽ cho tao chết, nhưng hiện giờ tao vẫn sống tốt, còn có thể tiếp tục đập thằng khác.
Chính xác, lúc trước Lý Hạo cũng đã tự tay đập lủng sọ Hoa Lăng Đồng.
Mà thân phận Hoa Lăng Đồng lúc đó là gì?
Đi đến trước bàn Lý Hạo, Đỗ Phong nhìn từ trên cao xuống hỏi.
Cậu ta là sinh viên của Học viện Hàng Thiên ở Minh Châu, bên cạnh Học viện Y Hoa Hạ. Cậu ta có thân hình cao gầy, mặt mũi đẹp trai, gia cảnh cũng tốt, lúc nói chuyện đương nhiên mang theo vẻ kiêu ngạo.
Trưởng phòng, tôi mời ông!
Mày dám đập tao! Mày nhất định phải chết!
Máu tươi túa đầy trán, Đỗ Phong điên cuồng gào thét.
Tao còn từng đập người ghê gớm hơn mày gấp trăm ngàn lần cơ.
Lý Hạo chẳng thèm liếc mắt nhìn cậu ta, tự nhiên rót thêm chén rượu, cười nói với Trương Côn.
Được!
Trương Côn cũng giơ chén lên, cụng ly với Lý Hạo, sau đó hai người cùng uống một hơi cạn sạch.
Nhưng không ngờ tên này lại không coi mình ra gì, lúc dùng ngôn ngữ uy hiếp không thành, bắt đầu muốn động thủ!
Hôm nay cậu tụ tập với các anh em đã hai tháng không gặp, lại còn bị một con chuột phá hỏng cuộc vui, cậu không giận sao được?
Lý Hạo tăng thêm lực giữ cổ tay Đỗ Phong, cậu ta lập tức cảm thấy đau đớn, toàn bộ cánh tay mất hết sức trong nháy mắt, chai rượu trong tay cũng không cầm được nữa, rơi xuống đất.
Bỗng một tiếng kêu kinh ngạc vang l6ên bên cạnh. Một nữ sinh mặc váy liền mắt sáng rực nhìn Thiên Dạ vừa mở chai bia vừa dùng ống hút uống bia bên cạnh Lý Hạ5o, sửng sốt thốt lên.
Lạ thật đấy, không ngờ còn có chim biết uống bia.
Nam sinh dáng người cao cao bên cạnh cũng sửng sốt nhìn Thiên Dạ.
Đệch!
Đỗ Phong bị Lý Hạo nói kháy đỏ bừng mặt, nổi nóng chửi một tiếng:
Tao nhìn trúng con chim của mày, cho cái giá đi!
Không bán.
Chồng ơi, em cũng muốn cơ!
Nữ sinh mặc váy nũng nịu ôm lấy cánh tay nam sinh lắc lắc, nhìn Thiên Dạ nói với vẻ ao ước.
Bốn chữ
em cũng muốn cơ
với giọng điệu nhõng nhẽo toát ra khỏi miệng nữ sinh, bất kể là trên giường hay dưới đất đều có lực sát thương rất lớn đối với đàn ông.
Hoàng Ninh Và Lâm Vỹ cười hớn hở, Mạc Lỵ cũng nhỏ giọng trò chuyện với Thần Hi. Đỗ Phong hoàn toàn bị phớt lờ.
Này này! Chúng mày uống rượu điếc mẹ nó tai rồi à?
Đỗ Phong đứng bên cạnh một lúc, thấy đám Lý Hạo cứ uống rượu, ăn thịt xiên nướng, hoàn toàn không đếm xỉa gì đến mình. Đỗ Phong đã khi nào bị coi thường như vậy, cậu ta nhất thời nổi giận đập mạnh lên bàn của Lý Hạo, quát:
Bố mày đang hỏi, con chim này của thằng nào?
Rượu mời không uống muốn uống rượu phạt!
Đỗ Phong hừ lạnh một tiếng, cầm vỏ chai rượu trên bàn, hung hăng đập mạnh về phía đầu Lý Hạo.
Đỗ Phong đã từng học vài chiêu võ, hơn nữa từ nhỏ đến lớn là một đứa nóng tính, trong trường học hay ẩu đả đánh lộn, ra tay không hề do dự chút nào, hoàn toàn không sợ phiền phức!
Thiếu gia của tập đoàn Hoa Vinh, doanh nghiệp khổng lồ có tài sản hàng triệu.
Nhưng kết quả thì sao? Cũng bị Lý Hạo chỉnh cho chết đấy thôi.
Tên Đỗ Phong này so với Hoa Lăng Đồng, còn không bằng đầu ngón tay hắn!
Cậu ta nói muốn cho Lý Hạo chết, Lý Hạo chỉ biết cảm khái trên thế giới này có quá nhiều thằng ngu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.