Chương 270: Một đám sát thủ? rõ ràng là hai đám!


Ánh nắng mạ lên tóc cô một vầng sáng lấp lánh như kim tuyến, một mùi hương thơm thoảng đặc trưng của thiếu nữ được gió vờn đưa đi, bay vào 8trong khoang mũi Lý Hạo, thẩm tận ruột gan.


Đẹp quá.
Hồi lâu sau, Trác Yến Vũ thì thầm than khẽ.

Cô dời mắt khỏi cảnh sắ3c hữu tình hai bên hổ, nhìn Lý Hạo bằng ánh mắt rực sáng, nhẹ giọng bảo:
Anh chèo mệt không ạ?

Không mệt.
Lý Hạo mỉm cười lắc đầu.

Thật ra cũng không cần chèo hoài đầu.
Nhớ lại lần đầu cứu chữa cho Alice, nhớ tới nét mặt không mảy may kinh ngạc của Emma khi biết bạn mình trúng độc, Lý Hạo không khỏi nảy sinh chút hứng thú.
Hai người bạn ngoại quốc nhiệt tình này chắc chắn có thân phận không tầm thường.

Vụt!
Đúng lúc sức chú ý của tất cả mọi người đều tập trung vào chuyện vừa mới phát sinh bên phía Emma thì ngay phía sau Lý Hạo, một con thuyền nhỏ lặng lẽ trườn tới từ dưới bóng cây của hòn đảo nhỏ, im ắng rẽ nước dân tiếp cận Lý Hạo.
Mái chèo gỗ tuy ngắn và không to nhưng trọng lượng cũng không hề nhẹ, đặc biệt là khi được Lý Hạo ném bằng sức lực khổng lồ như thế, tức khắc biến thành một đường sáng màu vàng nhạt, chỉ chớp mắt đã lao tới trước mặt Alice và Emma, nặng nề phá vỡ mặt hồ phẳng lặng sau lưng họ.

Bang!
Mái chèo đập tan mặt hồ, nhưng âm thanh phát ra không phải tiếng vật nặng rơi xuống nước mà lại là một tiếng vang nặng nề như vật va vào vật! Dòng máu đỏ lập tức lan ra khắp mặt nước trong xanh.
Khiển Emma, Alice và cả Trác Yến Vũ kinh ngạc ngây người chính là, lại có một người mặc đồ xanh bỗng trồi lên khỏi mặt nước! Có người mai phục trong hộ!
Có kẻ ám sát!

Người nước ngoài Lý Hạo quen biết không nhiều, trừ mấy tên từ đại học y Edinburgh ra thì chỉ có Alice, người cậu đã cứu chữa trong hôm so tài kỷ thuật với Lâm Vỹ và bạn của cô ấy, Emma.
Bởi vậy nên ấn tượng của cậu về hai người này vẫn rất rõ ràng, chỉ liếc một cái đã nhận ra ngay.

Hai người bạn từng có duyên gặp mặt một lần.
Lý Hạo mỉm cười giải thích với Trác Yến Vũ.

Lý Hạo, thần y Lý Hạo!
.
Con thuyền nhỏ đang lững lờ trôi giữa hồ thì đột nhiên, một tiếng la lớn mang khẩu âm lơ lớ của người nước ngoài bỗng vọng tới từ gần đó.

Hử?

Nhưng sao mấy lời này nghe cũng có vẻ có lý phết nhỉ.
Ừm, xem ra đúng là trời sinh mình đã có sức hút vô cùng tận rồi! Emma và Alice kích động chèo con thuyền của mình tiến gần tới thuyền của hai người Lý Hạo.
Nhưng đúng vào lúc Lý Hạo mỉm cười định lên tiếng chào hỏi thì sắc mặt cậu bỗng nhiên biến đổi, sau đó đột ngột ném mạnh mái chèo trong tay đi, ánh mắt như điện, dồn lực ném thẳng mái chèo bằng gỗ thật vào khoảng trống giữa hai cô gái ngoại quốc.
Chết tiệt nhất là, cậu cẩn thận ngẫm nghĩ, hình như mấy lời của Trác Yến Vũ cũng có lý lắm.

Em nói vậy làm anh tổn thương quá, anh còn cứ tưởng mình được yêu quý lắm chứ!

Lý Hạo rụt một tay về đưa lên chống trán, vẻ mặt như đang nói
Tim anh mệt mỏi quá
vậy.
Hiện trường phút chốc trở nên hỗn loạn.
Tất cả các du khách gần đó đều nhanh chóng chèo hết tốc lực ra phía xa, chỉ sợ bị biến thành con cá trong hồ, thành mà cháy thì sẽ chẳng chạy được.
Nhưng con thuyền này lại hoàn toàn trái ngược, chẳng những không chạy mà còn lẳng lặng tiếng sát về phía đám Lý Hạo hơn.
Có lúc, thả trôi theo dòng nước cũng là một loại tự tại khác.
Trác Yến Vũ nhìn đôi ta6y vẫn nhẹ nhàng huơ chèo của Lý Hạo, nói lời như có hàm ý.

Anh vẫn thích cảm giác khống chế mọi việc trong tay mình hơn.
Lý Hạo 5cười, lắc đầu đáp, vẫn không hề dừng tay, sau thì mím môi, than thở bằng vẻ mặt rất tội nghiệp:
Thật ra anh là một người rất nhát gan, trôi theo dòng nước thì sẽ có cảm giác không an toàn.

Xi...
Nét mặt vờ vịt đáng yêu của Lý Hạo khiến Trác Yến bật cười, vừa cười lại vừa mắng:
Ông chủ trẻ tuổi thành công nhất Minh Châu mà lại nói mình nhát gan, nói mình không có cảm giác an toàn, lời này mà truyền ra, chắc phải khối người cười rớt cả hàm đấy.

Hầy, vậy em nhất định phải giữ bí mật cho anh đấy.
Lý Hạo gật đầu vô cùng nghiêm túc, miệng bảo:
Mấy người đó đều để ý hình tượng lắm, nếu lỡ làm họ cười mất răng thật thì chắc người ta sẽ ghim anh mất.

Người ghét anh còn ít lắm à?
Trác Yến Vũ lườm Lý Hạo một cái cháy mặt, bảo:
Không nói đến những đối thủ bị anh công khai đạp đổ, chỉ bằng sự phát triển như tên lửa của Ngưng Chân Lộ với Ngưng Chân Dịch thôi là đã cướp bát cơm của bao người rồi.
Theo em đoán ấy, giờ chắc ngày nào cũng có khối người nằm mơ trù anh tuổi trẻ mất sớm đấy.

Ó...
Lý Hạo bị những lời hùng hồn này của Trác Yến Vũ làm cho đơ người khó cãi.

Thôi đi, bạn gặp một lần mà vừa thấy anh đã kích động vậy à?
Trác Yến Vũ bất mãn hừ một tiếng:
Anh nhìn đi, em đã vừa nói người yêu anh nhiều lắm mà, mới đó đã nhảy đâu ra hai người mới em không biết rồi đó thôi? Chỉ là cũng lạ thật, người yêu anh toàn là nữ nhỉ.


Ờ thì...

Nghe lời này, Lý Hạo nghẹn họng mãi không đáp lại được.

Ờ thì, người yêu anh cũng rất nhiều mà.
Trác Yến Vũ vươn ngón tay ra đếm:
Anh xem này, anh có một sự muội tên Thần Hi này, có em này, ừm, còn có chị Phi Phi nữa.
Anh xem...
Nhìn dáng vẻ
nghiêm trang
đếm ngón tay của cô nàng, Lý Hạo hết hồn, vội vàng cười méo xẹo lảng đề tài này đi.
Con bé quỷ quái này, nếu so về miệng lưỡi thì chắc cả đời này cậu cũng không phải đối thủ.
Lý Hạo và Trác Yến Vũ đồng loạt ngẩn người trong thoáng chốc.
Ngoảnh đầu nhìn về phía phát ra tiếng gọi, chỉ thấy trên mặt hồ cách họ không xa, trên một chiếc thuyền nhỏ nọ có hai cô gái ngoại quốc trẻ đang kích động vẫy tay cật lực với họ.

Emma? Alice?

Thấy kẻ ám sát đã bị Lý Hạo đập một cái lăn ra bất tỉnh, mặt mày Emma cũng biến sắc, vội vàng cao giọng hô hoán.
Cô vừa mới kêu lên, lập tức người trên mấy chiếc thuyền gần đó đều đứng hết dậy, vừa quan sát họ bằng nét mặt thận trọng vừa để lộ ra họng súng đen ngòm trong ống tay áo.
Vệ sĩ cao cấp! Ra ngoài chơi thôi mà cũng có tới mười mấy vệ vĩ cao cấp cầm súng đi theo bảo vệ, nét mặt Lý Hạo thể hiện rõ vẻ bất ngờ.

Bầy sói chuẩn bị, việc hỗn loạn này chính là cơ hội trời ban, nhất định phải một phát trúng đích, hạ gục mục tiêu.
Người đàn ông đứng trên thuyền thản nhiên móc ra một khẩu súng lục cỡ bỏ túi.

Nghe thấy mệnh lệnh vang lên trên tai nghe, người đó bình tĩnh nâng tay, nhắm thẳng nòng súng vào lưng Lý Hạo.


Cạch!
Ngón tay người đó đặt trên cò súng, tiếng bóp cò vang lên nho nhỏ, viên đạn lập tức lặng lẽ bay đi nhờ tác dụng của ống giảm thanh, bắn thẳng từ nòng súng đến vị trí giữa lưng Lý Hạo.


Soat!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.