Chương 269: Đàn sói trở lại


Tên béo này là anh em của Lý Hạo, cậu quan tâm tới cậu ta cũng là lẽ đương nhiên.

Nhưng Hoa Phi Tạc với Lâm Vỹ lại chẳng phải bạn bè t8hân quen gì, nay anh ta giúp đỡ Lâm Vỹ nhiều như vậy chẳng qua cũng chỉ vì nể mặt Lý Hạo.

Lý Hạo không thể không hiểu tình nghĩa này.3
Về sau khi Hoa Kiển Sinh vào viện, phải cảnh sát ngụy trang tới bao vây giám sát quanh bệnh viện cũng do cô ấy.
Sau cùng, một loạt hành động từ bắt giữ cho tới xét xử Hoa Lăng Động cũng đều nhờ cô ấy cả.
Có thể nói, nếu không nhờ cô ấy mới được Trác Nhất Sơn - ba mình ra mặt thì dựa vào thân phận người thừa kế hàng đầu lúc ấy của Hoa Lăng Đồng, nếu muốn bắt giữ hắn ta ở Minh Châu này thì độ khó khởi nghĩ cũng biết.
Độ mạnh yếu của thể lực mình cậy nhờ mới là điểm mấu chốt quyết định.

Đền bù cho em thế nào, anh tự nói đi.
Trác Yến Vũ cũng bật cười theo, cố ý cao giọng hăm dọa.

Toàn bộ nghe nữ vương đại nhân sai bảo nhé, được không?
Lý Hạo cười.
Có thể giúp đỡ anh em vài việc nhỏ trong khả năng cho phép, đương nhiên cậu rất tình nguyện.
Lâm Vỹ đi cả đêm không về.
Nghe tài xế của Hoa gia báo lại, đêm qua cậu ta một mình lang thang trên phố rất lâu, sau thì vào bar uống tới say khướt.
Lý Hạo nghe rất rõ ràng, bài hát này tên là
Tiêu Dao Thán
.
Tiêu Dao Thán, thán tiêu dao, cuồng si bao đời rồi cũng hóa hư không.
Trên đời này, có những người thoạt trông vui vẻ, phóng khoáng nhưng có mấy ai không cất giấu vài chuyện cũ đau đáu trong lòng.
Mỉm cười nhận điện thoại, Lý Hạo nhớ ra cũng khá lâu rồi mình không gặp Tiểu Yến Tử, thế là liền cười bảo:
Dạo này Tiểu Yến Tử thế nào rồi?

Anh còn biết em là ai cơ à?
Đầu kia điện thoại truyền đến tiếng nói không mấy thân thiện của Tiểu Yến Tử.
Cô bé hờn dỗi trách:
Em còn tưởng anh Lý đây bận rộn cả ngày, đã quên luôn em rồi chứ!

Không đâu, anh nào dám thể?

Lý Hạo bật cười.
Chỉ tiếc, rất nhiều việc trên thế giới này, thường sẽ không hoàn toàn xảy ra theo ý muốn của con người.

Tình đã đến tận cùng, Hận thù cũng từ bỏ lời hứa, Vận mệnh tự nhận là hài hước, nghĩ thật nhiều mà chẳng thể do tối.
Chí lớn cao xa mấy phần sầu? Tri kỷ khó gặp còn mấy ai? Ngoảnh đầu nhìn, Lắng nghe tiếng cười vọng từ giấc mộng say...
Đơn độc bước đi, Hoa Phi Tạc ngân giọng lầm rầm một khúc ca.
Việc này không chỉ do Trác Nhất Sơn là người đứng đầu hệ thống cảnh sát ở Minh Châu mà còn vì ông Trác - bố Trác Nhất Sơn chính là bậc nguyên lão cầm quyền tại quân khu phía nam, là người có công với nhà nước, nhân vật mà giậm chân một cái thì cả quân khu cũng phải run rẩy.
Nếu không nhờ quyền thế nhà Trác Yến Vũ mà chỉ dựa vào thực lực và quan hệ của Lý Hạo, muốn động đến Hoa Làng Đồng là việc không thể
Những việc phức tạp thể này, quan trọng nhất không phải tiền của hay đầu óc mà chính là quan hệ.
Cậu suy nghĩ một chút, dạo này mình cũng không bận việc gì, cũng là lúc nên đền bù cho Trác Yến Vũ rồi.
Mặc dù Trác Yến Vũ giúp cậu là vì thích cậu, làm mọi việc cũng đều là cam tâm tình nguyện nhưng nếu cậu cứ thoải mái nhận hết mọi giúp đỡ mà không bỏ ra chút gì thì cũng khó tránh khiến người ta lạnh lòng.
Khó nhận nhất là ân nghĩa của người đẹp mà...
Việc này nói cho cùng cũng phải do cậu ta tự thoát ra khỏi biến cố mới được.
Lý Hạo chỉ có thể khiến Lâm Vỹ tỉnh ngộ, phần còn lại vẫn phải do cậu ta tự lực cánh sinh.
Sau khi tán với Trương Côn mấy câu chẳng đâu vào đâu, nghe cậu ta hết lời khen sự tận tình và chuyên nghiệp của nhà hàng Tây nọ, Lý Hạo đã thấy thoải mái hơn.
Cậu biết, tuy đạp đổ Hoa Lăng Đồng để leo lên vẫn luôn là ý nguyện của Hoa Phi Tạc bao lâu nay, nhưng thật ra, vào thời điểm khi hoàn thành được tâm nguyện này, trừ gia chủ Hoa Kiến Sinh ra thì người day dứt nhất chính là Hoa Phi Tạc.
Huynh đệ đối nghịch, cốt nhục tương tàn, đây là việc không còn cách giải quyết khác đồng thời cũng khiến lòng người đau đớn.
Xét cho cùng, trong lòng anh ta, hắn cũng rất hy vọng mình và anh trai có thể hòa thuận quan tâm lẫn nhau...
Đáng nói là cậu ta còn không mang theo đồng tiền nào, may mà có vị tài xế này đi theo sau giải quyết giúp chứ không chỉ e đã có chuyện thật rồi.
Sau khi say đến nhũn người, giờ cậu ta đã được đưa về một khách sạn nằm nghỉ, không còn chuyện gì nữa rồi.
Bấy giờ Lý Hạo mới hoàn toàn yên tâm.
Tuy bây giờ vẫn chưa có một chút manh mối gì về người trong lĩnh vực ấy, nhưng cậu lại có một loại linh cảm như từ trong cõi u minh: Rằng ngày sau, nhất định anh em họ sẽ còn gặp lại.
Về lại phòng ký túc, vẫn chưa thấy bóng Lâm Vỹ đâu.
Nhưng đã có người bên nhà họ Hoa đi theo để ý, Lý Hạo không lo lắng cậu chàng sẽ xảy ra chuyện gì.
Chỉ là Lý Hạo cũng hiểu rõ, nỗi đau này, Hoa Phi Tạc sẽ chỉ đơn độc gặm nhấm.
Có người thấu hiểu, anh ta sẽ thấy ấm lòng.
Không ai thấu hiểu, anh ta cũng không oán trách.

Khách sáo thể làm gì? Không phải chúng ta là anh em à?

Hoa Phi Tạc bật cười chẳng chút để ý, sau đó bảo:
Thật ra, cả ngày9 bận rộn mãi mấy chuyện làm ăn xã giao này kia cũng hơi chán.
Lâu lâu dính phải mấy việc này, kể cũng khá thú vị.
Anh ta vươn vai, t6rên gương mặt dường như chưa từng xuất hiện vẻ phiền não xưa nay bỗng thấp thoáng nụ cười buồn buồn, thở dài nói tiếp:
Đúng là hâm mộ tên bé5o Lâm Vỹ này quá, lại có được người anh em tốt quan tâm mình dù chẳng chút máu mủ ruột rà gì như thế.
Lý Hạo im lặng không đáp.
Lấy được cái này, thì nhất định phải mất đi cái khác.
Có được có mất mới đúng là đạo trời.
Không hiểu tại sao, Lý Hạo lại bất giác nhớ tới anh trai mình - Lý Gia Kỳ.
Nhớ tới lúc anh nén đau lạnh lùng từ chối Liễu Ngọc Oanh, nhớ bóng lưng đơn bạc của anh khi bỏ đi sau đó.
Chắc hẳn, trong lòng anh cũng có nỗi khổ tâm...

Đạo môn à? Có cơ hội, mình cũng phải về thử xem sao.
Lý Hạo hít một hơi thật sâu.
Kết thúc cuộc trò chuyện với tài xế, chỉ một lúc sau điện thoại Lý Hạo đã lại rung lên.
Lý Hạo nhìn tên, là Trác Yến Vũ gọi tới.

Alo?
.
Cậu cũng biết Trác Yến Vũ chỉ đang trêu mình thế thôi, hơn nữa dạo này bận rộn nên có lơ là Trác Yến Vũ thật, trong lòng cậu cũng thấy hơi áy náy.
Mặc dù trong việc giải quyết được Hoa Lăng Đồng, người đứng sau chỉ đạo chính là Lý Hạo, mỗi một đường đi nước bước cũng do cậu tính toán nhưng việc thực hiện vẫn chủ yếu dựa vào Trác Yến Vũ.
Lúc đầu, trong cuộc chiến giá cả, người điều động Cục Kiểm định chất lượng tới điều tra tập đoàn Hoa Vinh là cô ấy.

Hôm nay trời đẹp, em muốn ra hồ sùng Minh chèo thuyền, anh đi với em đi.


Trác Yến Vũ nói ngay mà không cần suy nghĩ, xem ra là đã nghĩ sẵn từ trước khi gọi điện.


Được.
Lý Hạo gật đầu, lập tức đồng ý.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.