Chương 268: Đừng đắc tội cậu ấy


Lúc trông thấy Lý Hạo bước vào phòng, cô nàng lại càng kinh ngạc, vô thức kêu lên thành tiếng.

Từ cái nhìn đầu tiên 8trông thấy Hoa Phi Tạc, Đổng Hiểu Uyển mới chỉ bị vẻ ngoài nho nhã của anh ta thu hút, thêm nữa là Hoa Phi Tạc rất mực lịch3 sự, phong độ khiến cô có ấn tượng rất tốt, vậy nên cũng không do dự nhiều đã đồng ý đi chơi với anh ta.
Trong thời tiết cuối hè này, không ngờ vẫn có thể cảm giác được ý lạnh như thẩm tận xương cốt đó.

Cô biết không? Chính bởi vì cô và cậu ấy là bạn nên bây giờ tôi mới có thể ngồi đây nói chuyện với cô, còn cho cô tiền như thế đấy.
Lý Hạo lạnh lùng nhìn Đổng Hiểu Uyển, cắn răng nói.
Những việc vừa kể, chỉ một việc trong số ấy thôi cũng đã đủ khiến người ta lau mắt mà nhìn.
Thế mà tất cả những việc này lại đều có bóng dáng của một người, không cần nghi ngờ gì nữa, đây chính là một truyền kì! Đổng Hiểu Uyển cũng là sinh viên của Học viện Y Hoa Hạ, sao có thể không biết tới Lý Hạo? Nhưng lập tức cô ta lại nảy sinh nghi ngờ.
Anh hất tay cô ra, không thèm nói với cô tiếng nào, thậm chí khi cô chủ động lại gần định cởi chiếc áo dài của Hoa Phi Tạc cũng bị anh thẳng tay đẩy ra.
Đổng Hiểu Uyển sững sờ khó hiểu, thấy Hoa Phi Tạc rót rượu còn tưởng là anh muốn có một màn dạo đầu chậm rãi, nhưng không ngờ đúng vào lúc này Lý Hạo lại bỗng nhiên đẩy cửa bước vào.
Cô ta không hy vọng xa vời rằng mình có thể biến từ cô bé lọ lem thành công chúa chỉ trong một đêm, nhưng có thể ngủ với anh một lần, có một mối tình ngắn ngủi, cái khác không nói, nhưng đòi vài cái túi xách, vài bộ đồ hay mỹ phẩm đắt tiền linh tinh thì đâu có khó gì? Vả lại, thời thế bây giờ, phụ nữ đã không còn là con mồi của đàn ông từ lâu rồi.
Nhưng thỉnh thoảng chuyển thành con mồi, cùng trải qua đêm xuân với một công tử lịch lãm điển trai thế này Đổng Hiểu Uyển đã cảm thấy mình được hời rồi, chứ đừng nói chi những vật chất có thể vơ vét được về sau.
Trước cổng viện Trung, thành phố Minh Châu, cậu so y thuật với tiểu châm vương Ninh Vỹ, chỉ một châm đã chữa khỏi cho người bạn ngoại quốc, đánh bại truyền nhân châm vương chính thống của Trung y.
Thậm chí còn có lời đồn rằng, việc đám quý tử của lãnh đạo trường, những tên từng hoành hành khắp Học viện Y Hoa Hạ khi trước đột nhiên biến mất, được đưa ra nước ngoài toàn bộ cũng đều do đã chọc phải người này.
Nhưng cô không nên lấp lửng không rõ, vừa không muốn nhận lời lại cứ cho cậu ấy hy vọng.
Lý Hạo lạnh lùng nhìn Đổng Hiểu Uyển chăm chú, lạnh giọng tiếp:
Bây giờ, trước mặt tôi, cô xóa hết mọi phương thức liên lạc với Lâm Vỹ đi, đừng đến trêu chọc cậu ấy thêm nữa, cũng đừng ôm tâm lý may mắn mà cho rằng tôi không biết.
Cô có thể thử, những tin tối đi, hậu quả cô nhận không nổi đâu.
Dứt lời, Lý Hạo bước thẳng ra khỏi phòng không thèm quay đầu nhìn lại.
Hôm nay, Đổng Hiểu Uyển vẫn chưa nhận lời làm bạn gái Lâm Vỹ, vậy nên nếu sau đó cô ta có hẹn hò, thuê phòng với Hoa Phi Tạc thì cũng là tự do cá nhân của cô ta, chỉ tiếc là đã chà đạp lên tầm chân tình của Lâm Vỹ.
Vậy nên Lý Hạo không những không trừng trị Đổng Hiểu Uyển mà còn đưa tiền để cô ta tránh xa Lâm Vỹ.

Nếu đúng thể thật, vậy tôi ra ngoài thôi.
Lý Hạo không cười, chỉ nhún vai vẻ tỉnh bơ, liền đó ánh mắt chuyển ngay sang Đổng Hiểu Uyển bên cạnh.
Hoa Phi Tạc cũng biết bây giờ Lý Hạo không có tâm trạng cười đùa gì, thế là đành ngoan ngoãn ngậm miệng, ngồi im thít uống rượu một bên.
Chỉ mới nghĩ như thế, cô ta đã thấy dường như nơi giữa hai chân mình đang dần trở nên ẩm ướt.
Nhưng Đổng Hiểu Uyển trăm ngàn không ngờ được là, Hoa Phi Tạc, người mới nãy vẫn luôn thân mật nồng nàn với cô ngoài cửa khách sạn, từ khi ra khỏi thang máy và bước vào căn phòng Tổng thống này, chỉ chớp mắt anh đã trở nên lạnh lùng hẳn.
Tuy Lý Hạo rất có tiếng tăm trong trường nhưng trong ấn tượng của cô ta cùng lắm cũng chỉ là một sinh viên không hơn không kém.
Nghe các bạn khác nói, trước khi Lý Hạo đột ngột nổi lên thì vẫn chỉ sống dựa vào việc buôn bán mấy món đồ chẳng mấy tên tuổi uy tín trên Internet.
Tựa như mối tình vụng trộm vừa bị người ta liếc mắt nhìn thấu, Đổng Hiểu Uyển vô thức la lớn.
Đương nhiên cô ta nhận ra Lý Hạo.
Rồi đến kh9i lên xe Hoa Phi Tạc, cô lại càng mừng thầm trong lòng.
Chiếc Mercedes-Benz S thuộc dòng xe Coupe kiểu mới nhất, nộ6i thất còn rất xa hoa cao cấp, có thể ngồi lên chiếc xe sang đường này, trăm phần trăm chính là công tử có tiền nhất trong 5các vị công tử.
Cứ cho giờ Lý Hạo có một người thầy tốt như Thần Dục, bản thân cậu cũng nổi tiếng hơn xưa thì Đổng Hiểu Uyển vẫn không cho rằng cậu đã có tiền của gì.
Một tên sinh viên có cái danh hão thôi mà, có thể có tiền bạc gì chứ? Sao có thể thoải mái ra vào khách sạn hạng sang thế này được? Đây chính là suy nghĩ trong lòng Đổng Hiểu Uyển lúc này.
Nhưng cũng có lúc, cậu lại là một người có giới hạn rõ ràng, nói một cách khoa trương là chỉ cần ai vượt quá giới hạn, dù chỉ một bước cũng tuyệt không nhân nhượng.
Đây chính là lòng người, đoán sờ không thấu, ở những tình huống khác nhau sẽ xảy ra những biến hóa khác nhau, chỉ có phương hướng chính chứ không có quỹ tích dự đoán cụ thể đến cả chân lý thành tâm cũng là như thế.
Việc này cũng bình thường, người thế nào thì sẽ tiếp xúc với tầng lớp thế ấy.
Với thân phận của Đổng Hiểu Uyển, sao có thể biết được những việc kinh thiên động địa, những lần làm mưa làm gió của Lý Hạo trong giới thương nghiệp hàng đầu Minh Châu?
Tiểu Hạo, cậu vào mà không gõ cửa như vậy, lỡ đâu tôi đang chuẩn bị làm mấy việc cấm trẻ em thì chẳng phải ngại lắm sao? Hoa Phi Tậc nhấp một ngụm rượu vang trong ly, đùa bảo.
Lý Hạo chính là một người như thế.
Có lúc, thủ đoạn của cậu linh hoạt như không có điểm cuối.
Lâm Vỹ là anh em ngày ngày cùng ngủ cùng say cùng tán phét với cậu.
Thấy anh em của mình bị một cô gái làm tổn thương đến thế, dù rằng nỗi đau này là do chính tay Lý Hạo dàn dựng để thức tỉnh bạn thì vẫn không mảy may ảnh hưởng đến sự ghê tởm của cậu đối với Đổng Hiểu Uyển.

Cô có thể ở trong phòng tổng thống này một đêm, những thứ trong phòng muốn ăn gì uống gì cứ việc tự nhiên.
Lý Hạo vừa nhìn Đổng Hiểu Uyển vừa lạnh nhạt rút một tấm thẻ ra khỏi túi, ném tới trước mặt Đổng Hiểu Uyển, hờ hững bảo:
Trong này có một trăm ngàn tệ, cứ coi như tiền cát xê của cô đêm nay đi.
Còn nữa, từ nay về sau không được có dính dáng gì với Lâm Vỹ, nghe rõ chưa?

Lâm Vỹ?
Đổng Hiểu Uyển nhìn tấm thẻ ngân hàng trước mắt, đôi mắt to chớp chớp.
Mãi đến khi Lý Hạo nhắc tới hai chữ Lâm Vỹ này, cô ta mới nghĩ đến tên béo si tình vừa tặng cho mình một bó hoa hồng cỡ đại chỉ mới mấy tiếng đồng hồ trước.

Tôi và anh ấy chỉ là bạn, sao lại không thể...
Đổng Hiểu Uyển định vặn lại những lời vừa nói được một nửa đã chạm phải ánh mắt lạnh lẽo của Lý Hạo, đột nhiên cảm thấy như toàn thân mình vừa rơi xuống hầm băng.
Hoặc là nói, trong Học viện Y Hoa Hạ bây giờ, từ đám sinh viên mới vào trường đến các giảng viên, đến thầy Hiệu trưởng, không một ai không biết tới Lý Hạo.
Học trò của cụ Thần Dục - bậc thầy Trung y danh tiếng, Hiệu trưởng danh dự của Học viện Y Hoa Hạ! Trong buổi đại hội giao lưu Trung Tây y, cậu xoay chuyển tình thế, cứu vãn danh dự cho đội Trung y đại diện cho chính quốc, nghiền ép đội Tây y đến từ đại học Edinburgh của nước Anh.
Nhưng nếu hôm nay Đổng Hiểu Uyển đã nhận lời Lâm Vỹ mà còn không chống lại được cám dỗ, làm ra chuyện hoang đường gì với Hoa Phi Tạc, vậy đó chính là phản bội.
Đến lúc đó, đừng nói là cho cô ta tiền mà chắc chắn Lý Hạo sẽ còn ra tay trừng phạt không chút do dự.
Dưới sự quyến rũ cùng lúc từ sức hút của chính bản thân Hoa Phi Tạc và tiềm lực kinh tế mà anh ta thể hiện, Đổng Hiểu Uyển lao vào vòng tay anh ta không một chút phản kháng.
Nhảy nhót xong, cô ta đã đồng ý yêu cầu ra ngoài thuê phòng của anh.

Lâm Vỹ thích cô là việc của cậu ấy.
Cô không thích Lâm Vỹ là tự do của cô.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.