Chương 280: Trác nhất sơn gặp chuyện!



Lẽ nào ông cụ Trác gặp phải bệnh tình nguy kịch?
Trong lòng Lý Hạo nổi lên một suy đoán rất không lành.

Trong thời kỳ8 kháng chiến, Lão Tư lệnh Trác Thái An đã trải qua chiến đấu gian khổ từ hồi là một thằng nhóc tân binh, nhưng bây giờ Trung Q3uốc đã quật khởi nhiều năm vậy rồi, ông ấy cũng đã lên đến hàng tám mươi.

Có câu nói con người qua thất thập cổ lai hi9, bây giờ điều kiện sống đã tốt hơn, tuổi thọ phổ biến cũng được kéo dài, nhưng người sống đến tuổi tám mươi cũng đã xem là tr6ường thọ rồi.

Yến Nhi ở trong phòng của nó, đang thu dọn đồ đạc, chúng tôi biết cậu là người bạn rất tốt của con bé, mong cậu có thể khuyên bảo nó.
Người đàn ông trung niên đẩy chiếc kính trên sống mũi, ông ta đưa Lý Hạo đến cửa thang máy, chân thành nói:
Chúng tôi chỉ muốn tốt cho con bé.

À...
Lý Hạo bị lời nói của người đàn ông này làm cho ngẩn ngơ, mơ hồ mà gật đầu rồi bước chân về phòng của Trác Yến Vũ trên lầu.

Cốc cốc cốc!
Lý Hạo đến trước cánh cửa mà người đàn ông nói đến, giơ tay gõ nhẹ cửa nói:
Tiểu Yến Tử, anh là Lý Hạo, anh đến rồi.
Nghe thấy giọng của cậu, trong phòng vang lên một trang tiếng bước chân, sau đó một âm thanh nhỏ vang lên, cửa phòng được kéo ra chừa một khe nhỏ.
Trác Yến Vũ thò đầu ra thấy là Lý Hạo mới mở cửa.
Tuy chỉ là cục trưởng của một cục cảnh sát, nhưng lại có khả năng điều động rất nhiều cơ quan ban ngành liên quan! Điểm này có thể thấy được qua trận chiến thương mại giữa Lý Hạo và Hoa Lăng Đồng.
Thông qua Trác Yến Vũ, đã nhiều lần cậu nhờ đến cơ quan cảnh sát, cơ quan giám sát chất lượng, cơ quan quản lý công thương để hoàn thành kế hoạch, đây cũng là một trong những yếu tố then chốt dẫn đến thất bại của Hoa Lăng Đông.

Tiểu Yến Tử, em bình tĩnh trước đã, chú Trác xảy ra chuyện gì? Dù có đi thực hiện công vụ gì thì ông cũng là viên chức cấp cao trong hệ thống trung ương, theo lý phải ngồi ở hậu phương chỉ huy, chắc chắn không thể nào xông lên tuyến đấu chứ, sao lại xảy ra chuyện được?
Lý Hạo cau chặt đôi mày, chuyện này chắc chắn không đơn giản, một nghi vấn vừa được giải đáp, một nghi vấn khác đã lập tức xuất hiện.

Em không biết, em cũng không biết nhiều hơn.
Tiểu Yến Tử nhào vào lòng Lý Hạo, nước mắt tuôn trào đã thấm ướt khoảng áo trước ngực.
Con gái thường càng vui vẻ phóng khoáng thì thật ra, khi đối mặt với sự tan vỡ sẽ càng dễ bị tổn thương triệt để.

Anh Hạo, em xin anh đó, đưa em ra ngoài đi, giúp em đến Vân Điền, em muốn gặp ba.
Trác Thái An xây dựng gia tộc ở phương nam, là gốc rễ quật khởi của nhà họ Trác.
Ông có ba người con trai, anh cả là Trác Nhất Sơn có thành tựu cao nhất, tuy không có ở lại phát triển trong quân đội, nhưng lại phát triển tương đối thuận lợi trong hệ thống thể chế đất nước, đến giờ đã là người đứng đầu trong hệ thống cảnh sát trực thuộc trung ương.
Hơn nữa với sức ảnh hưởng của ông cụ Trác ở phía nam, các đơn vị anh em xung quanh cũng không thể không nể mặt Trác Nhất Sơn.
Anh Hạo, anh giúp em được không? Em xin anh đó.

Chú Trác xảy ra chuyện ư?
Sắc mặt Lý Hạo thoáng thay đổi, cuối cùng cũng hiểu được vì sao cả ngày hôm nay nhà họ Trác đều bị bao phủ trong bầu không khí kìm nén này.
Trác Nhất Sơn xảy ra chuyện, gia chủ gánh vác nhiệm vụ phát triển nhà họ Trác sụp đổ, dù là xét về tình cảm gia đình, hay về tương lai của cả họ Trác, đều là đả kích cực lớn.
Lý Hạo cũng đã tìm hiểu hoàn cảnh của nhà họ Trác.
Ông cụ Trác đã không có chuyện gì, như vậy nhà họ Trác quyền thể như mặt trời ban trưa này còn có thể xảy ra chuyện gì?
Anh Hạo, em biết anh rất giỏi võ, anh giúp em được không?
Sau khi bước vào phòng, Trác Yến Vũ nắm lấy tay Lý Hạo, nức nở nói:
Giúp em ra ngoài đi, em phải đi Vân Điền!

Chờ đã, đây là nhà em, sao họ lại ngăn cản em? Còn nữa, đang yên đang lành sao đột nhiên lại muốn đến Vân Điền?
Lý Hạo nhìn Trác Yến Vũ, cậu bị lời của cô làm cho mơ màng.

Lẽ nào nhà họ Trác đã xảy ra chuyện gì bên Vân Điền?
Suy nghĩ của Lý Hạo nhạy bén đến bậc nào, chỉ với tin tức lộ ra trong đôi vài lời là cậu đã có thể suy xét đến rất nhiều thứ.

Lúc nãy thư ký của ông cụ Trác bảo mình khuyên bảo Tiểu Yến Tử, lẽ nào là khuyên cô ấy đừng nghĩ đến chuyện đến Vân Điền?
Lý Hạo kéo bàn tay cô lên vỗ nhẹ, muốn ổn định tâm trạng đang kích động của cô:
Đừng lo lắng, từ từ kể cho anh nghe.

Ba em gặp chuyện rồi, gặp chuyện ở Vân Điền, em phải đi tìm ba, em phải đến đó.
Trác Yến Vũ nhìn Lý Hạo, nước mắt không dễ gì mới kiếm được lại tiếp tục rơi xuống, thút thít nói:
Họ thấy Vận Điền nguy hiểm, không muốn để em sang đó.
Đến tuổi già, các chức năng cơ thể đều thoái hóa, là lúc dễ sinh bệnh nhất.
Lý Hạo hít sâu một h5ơi rồi ấn chuông cửa.

Cạch!

Bây giờ họ lại trở về nhà chính ở đây, chắc chắn là do nhà họ Trác đã gặp phải tình hình rất bất ổn.
Lý Hạo vốn còn cho rằng đại loại là ông cụ Trác gặp phải bệnh gì nguy kịch, nhưng sau khi bước vào cửa lúc nãy, cậu đã nhạy cảm phát giác có một hơi thở từng trải vững vàng, bên ngoài bình phàm mà ẩn chứa huyền cơ, tuy chủ nhân của hơi thở này rõ ràng cũng vô cùng bị thương, nhưng vẫn có thể bình tĩnh ổn định.
Loại khí phách mặt không biến sắc vững chãi như núi Thái Sơn này, xét trong nhà họ Trác ngoài ông cụ Trác Thái An ra thì còn ai có thể có được? Nên hẳn không phải là ông cụ trụ cột của nhà họ xảy ra chuyện rồi, việc này khiến Lý Hạo lại càng mơ hồ hơn.
Trong cửa vang lên một tiếng khe khẽ, một người đàn ông trung niên đeo kính mở cửa ra, nhìn Lý Hạo đứng trước cửa, đánh giá cậu từ trên xuống dưới rồi đứng sang bên nhường đường nói:
Mời vào.
Lý Hạo cũng không khách sáo, bước vào trong biệt thự.
Một làn hương mực nước nhẹ nhàng vấn vít trong phòng, vừa ngửi thấy đã biết là do loại mực thượng hạng mài ra, thấm vào lòng người, đánh thức giác quan.
Nhưng làn thư hương này hiển nhiên không hề thích hợp với bầu không khí bị thương giờ đây.

Sao vậy?
Lý Hạo bước vào phòng, thấy dáng vẻ cô khóc như mưa nên ân cần hỏi.
Cậu phải làm rõ trước xem rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra mới được.
Cậu biết, căn nhà ở đường Châu Giang là nhà chính của nhà họ Trác, là nơi ông cụ Trác ở lâu dài, mà nơi thường ngày Trác Yến Vũ hay ở là căn nhà ở khu Tùng Giang.
Em nghe trộm điện thoại của ông nội, họ nói ba sắp chết rồi, em không tin, không tận mắt thấy thì có đánh chết em cũng không tin!
Trác Yến Vũ nắm chặt cánh tay Lý Hạo nức nở nói.
Lý Hạo ôm lấy cơ thể mềm mại của cô, an ủi vỗ nhẹ sau lưng cô.
Cậu liếc mắt nhìn Thiên Dạ trên vai.
Nếu thật sự bảo nó dùng cuồng phong đưa Trác Yến Vũ xông ra khỏi vòng vây chằng chịt bên ngoài cũng không phải là không thể.

Nhưng nếu vậy, ngày mai chắc chắn mình sẽ bị toàn quốc truy nã, kiêu năng lực siêu nhiên như vậy chắc chắn sẽ có rất nhiều nhà khoa học trong nước muốn bắt Thiên Dạ lại để nghiên cứu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.