Chương 306: Mạch nước ngầm cuồn cuộn


Nhưng ngẫm nghĩ ra, trong lòng Tiểu Yến Tử lại thấy ngọt ngào nhiều hơn. Lần đầu tiên cô gặp Lý Hạo đã rất có thiện cảm 8với chàng trai này. Khi Lý Hạo đại náo Như Ý Lầu vì bất bình thay cho hoa khôi, một thân chính khí ấy quả thực như gột 3rửa đôi mắt đã nhìn quen những xấu xa bẩn thỉu trong các cuộc tranh đua danh lợi của Trác Yến Vũ.

Hơn nữa người9 con trai ấy còn rất có bản lĩnh. Tiểu Yến Tử cũng không rõ bắt đầu từ khi nào, hình bóng của Lý Hạo đã lặng lẽ rơi vào6 trái tim thiếu nữ của mình, dường như muốn xóa cũng không xóa được.

Trong cửa hàng Kim Liên bên cạnh bờ sông đ5êm đó, cô thân là một người con gái đã chủ động tỏ tình. Dù Lý Hạo chưa trả lời, nhưng cảnh tượng lãng mạn đắp bánh ga tô bằng cát bên sông để chúc mừng sinh nhật vẫn luôn khiến cô nhớ mãi không thôi.
Kế hoạch của bọn chúng vốn là, đợi Trác Nhất Sơn trọng thương chết đi, bọn chúng sẽ lập tức thông qua Weibo - mạng internet phía chính phủ không khống chế kịp thời cho lắm, truyền tin tức ấy ra ngoài, gây ra khủng hoảng và hỗn loạn cho người đân trong nước Trung Hoa, đồng thời dựng nên uy danh cho đám buôn thuốc phiện bị chèn ép ở ẩn trong nội địa, để cho các đầu mối trong nội địa lại một lần nữa hoạt động, kiếm tiền cho bọn chúng!
Nhưng đúng vào thời điểm Trác Nhất Sơn sắp chết, lại xuất hiện một đứa tên Lý Hạo, hơn nữa lại còn truyền trực tiếp trên toàn quốc, chữa khỏi cho Trác Nhất Sơn một cách kỳ diệu!
Biến cố này đột nhiên xảy ra, lập tức làm xáo trộn tất cả kế hoạch lúc trước của bọn chúng!
Nói xong, nó vỗ cánh, từ cửa sổ bay ra ngoài, định đi dạo một vòng xung quanh, xem ở đâu có bán bia và hạt hướng dương Hiệp Hiệp nó thích ăn nhất, đợi Lý Hạo xong việc, bảo cậu đi mua cho nó một ít.
Hai hôm nay Lý Hạo vẫn luôn bận rộn phẫu thuật và phỏng vấn, mấy hôm rồi nó chưa được cắn hạt hướng dương và uống bia, sắp thèm chết đi được đây này!
Vương Lỗi kéo thấp vành mũ trên đầu, ngẩng đầu xuyên qua cửa sổ xe nhìn thoáng qua khách sạn trước mặt, đáy mắt ánh lên vẻ hận thù.
Nhưng cậu còn chưa dứt lời, chiếc lưỡi mềm mại ấm nóng trong khuôn miệng đang chứa lấy cậu kia bỗng nhiên khẽ liếm lấy. Trong nháy mắt, Lý Hạo lại cứng đờ, chỉ cảm thấy một dòng điện từ cột sống chạy thẳng lên, dội thẳng vào đại não, sau đó toàn bộ suy nghĩ dường như trống rỗng, xương cốt khắp người mềm nhũn, hai chữ
thôi đi
chưa nói hết không sao mà thoát ra khỏi miệng.
Hồn vía lên mây!
Thấy cơ thể Lý Hạo căng cứng, Lý Hạo nhỏ trong miệng càng ngày càng cứng lên, Trác Yến Vũ dường như được thứ gì cổ vũ, động tác miệng cũng tăng thêm sức.
Trác Yến Vũ kêu lên một tiếng ngắn ngủi, vừa ngượng ngùng lại vừa mang chút mong đợi. Sau đó số quần áo ít ỏi trên người cô bị Lý Hạo cởi từng thứ ra vứt sang một bên, hệt như bươm bướm bay lượn trong phòng.

Như vậy mới đúng chứ...

Thấy Lý Hạo
Nông nô vùng lên ca hát
, Thiên Dạ mới cảm thấy bình thường, gật đầu, sau đó tức giận mắng Lý Hạo một câu:
Đồ háo sắc, lại muốn giao phối rồi...

Nghĩ đến tình yêu mình dành cho Lý Hạo, nỗi ngượng ngùng trong lòng Trác Yến Vũ cùng từ từ mờ đi.

Tiểu Yến Tử, hay là thôi đi...

Lý Hạo nhìn Trác Yến Vũ bất động ngậm thứ ấy của mình, cũng thoát ra khỏi vẻ hốt hoảng ban đầu, trong lòng cho rằng chắc hẳn Trác Yến Vũ nhất thời kích động, bây giờ đã tỉnh táo lại, rơi vào tình cảnh xấu hổ không biết làm sao, nên muốn cho cô một bậc thang đi xuống.
(1) Hai câu thơ trong bài Kim Lũ Y của Đỗ Thu Nương, đời Đường.
Lý Hạo trong lòng vừa nghĩ như thế, liền cố gắng dùng chút sức lực cuối cùng trong cơ thể uể oải, kéo tay Trác Yến Vũ ra, khẽ vuốt mái tóc cô, để cô ngẩng đầu lên, sau đó giữ lại vòng eo mềm mại của cô, xoay người đè Tiểu Yến Tử xuống dưới.

A!

Trác Yến Vũ dùng khuôn miệng nhỏ nhắn giở đủ trò trêu đùa, khiêu khích Lý Hạo nhỏ như con rồng giận dữ dưới thân cậu.
Lý Hạo chỉ cảm thấy thân thể mình ngày càng nóng lên, âm thanh khí huyết sôi sục như sấm dậy, nổ đùng đoàng bên tai mình.
Bất kể là bác sĩ Trung y hay là chí nhân chân nhân, cậu đều hiểu, mình và Trác Yến Vũ thời khắc này đều đã đến nước củi khô lửa bốc, lấp kín không bằng khai thông, có câu thơ là
Hoa xinh phải bẻ liền tay, chớ để lâu ngày lại bẻ cành khô
. (1)
Lúc trước vì tò mò mà cô đã len lén xem phim người lớn của Nhật với đám bạn thân, bây giờ xem ra không uổng phí chút nào. Trác Yến Vũ mặc dù không có kinh nghiệm, nhưng lần đầu tiên thực chiến đã lĩnh hội được rất nhanh.

A...

Lý Hạo mím chặt môi, nhưng miệng lại không tự chủ rên lên thành tiếng, hai tay siết chặt lấy khăn trải giường bên cạnh!
Mấy hôm trước khi biết bố mình trong cơn thập tử nhất sinh ở Xuân Thành, không biết vì sao Trác gia đã huy động nhiều bác sĩ chuyên gia như thế, nhưng trong lòng Trác Yến Vũ cứ hiện lên hình ảnh bác sĩ Trung y của Lý Hạo.
May mà, việc cô kiên định là đúng, Lý Hạo nhờ bàn tay vàng, đã cứu tính mạng của Trác Nhất Sơn từ quỷ môn quan về.
Giờ khắc này, tình yêu đè nén kèm theo sự cảm kích đong đầy, Trác Yến Vũ không thể nào khống chế được tình cảm của mình nữa.
Thiên Dạ bay khỏi đầu vai Lý Hạo, tò mò đứng ở cửa sổ nhìn Trác Yến Vũ ngồi trên người Lý Hạo, đôi mắt lóng lánh như đá quý của nó ánh lên vẻ nghi ngờ.

Đây là cái quỷ gì? Chẳng lẽ cách thức giao phối mới của con người sao?

Thiên Dạ hơi lơ mơ, cảm thấy lúc mình theo Lý Hạo ra khỏi rừng sâu núi thẳm, thật sự là được mở ra cánh cửa thế giới mới.
Hơn nữa trong buổi họp báo của phóng viên, lời lẽ của Lý Hạo càng khích lệ lòng người. Hiện giờ không chỉ có Xuân Thành, mà cả nước Hoa Hạ đều đồng lòng chống buôn thuốc phiện, làm sao mà bọn chúng không hận cho được?

Đến giờ Vương Lỗi vẫn chưa quên được cảnh tượng Cung Phách dùng súng chĩa vào đầu mình, ra lệnh phải bắt sống bằng được Lý Hạo trở về!


Nhất định phải bắt sống Lý Hạo!


Vương Lỗi rất cẩn thận, trước khi hành động đã điều tra và quan sát địa hình từ trước.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.