Chương 323: Thần lôi tái hiện



Lý Hạo, mày thật sự tới đây một mình?


Cung Phách đứng ngay sau lưng Trác Yến Vũ, chĩa họng súng vào người cô, chưa từng buông lỏng c8ảnh giác.


Nếu tao nói sẽ tới một mình, vậy đương nhiên là không dẫn theo ai khác.

Nhưng giờ thì hay rồi, Lý Hạo đã cắn câu, hơn nữa còn chọc giận Cung Phách đại ca của chúng.
Giờ Cung Phách đã tuyên bố sẽ đưa Trác Yến Vũ cho bọn chúng hưởng thụ, còn muốn trói Lý Hạo bắt hắn đứng bên quan sát. Bắt một thằng đàn ông trơ mắt nhìn người phụ nữ của mình bị lăng nhục mà không thể làm được gì thì còn tàn nhẫn hơn cả giết hắn.

Cung Phách, lúc trước tuy mày chỉ là một tên trùm ma túy độc ác đa nghi, nhưng dù là đánh lén tổng bộ công an hay giao dịch với tao cũng vẫn là kẻ thông minh có dũng có mưu, dám nghĩ dám làm lại không tự phụ.


Đại ca đúng là tốt quá!


Ha ha ha, mấy nay chỉ có thể nhìn mà không thể ăn, đúng là ngứa ngáy sắp chết rồi, cuối cùng cũng được nếm thử ha ha.

Đám tội phạm này đã thèm muốn nhan sắc của Trác Yến Vũ từ lâu, chỉ ngại Lý Hạo đã thông minh yêu cầu nói chuyện với Trác Yến Vũ suốt đường đi nên vẫn không làm gì được. Để dụ Lý Hạo tìm đến, Cung Phách chỉ có thể đích thân canh giữ Trác Yến Vũ, vậy nên bọn chúng cũng chỉ đành nín nhịn.
Trong mắt những người như Lý Hạo, hắn là tai họa. Vậy nói ngược lại, có phải việc này cũng chứng mình hắn là một tên buôn lậu ma túy cực kì thành công?

Lý Hạo, bây giờ mày mới nghĩ thông suốt mấy cái này có phải đã quá muộn rồi không?

Trên nét mặt Cung Phách đầy vẻ kiêu ngạo của kẻ thắng cuộc, nhìn xuống Lý Hạo từ trên cao, hỏi.
Cô sẽ tiếp cận phía sau Cung Phách trước, sau đó bất ngờ lao lên đánh gục hắn ta. Lúc đó đám tội phạm này nhất định sẽ hỗn hoạn, Lý Hạo sẽ có cơ hội xông lên cứu Trác Yến Vũ.

Mày lừa tao, mày thật quá đáng.

Lý Hạo nhìn thẳng Cung Phách, ánh mắt giá lạnh, giọng nói cũng đầy hàn ý, nói:
Đừng trách tao không nói trước. Người lừa tao, tất cả đều không có kết quả tốt đâu.


Tốt lắm.

Cung Phách ngửa mặt lên trời cười lớn, sau đó đẩy Trác Yến Vũ ra phía trước, hét lớn:
Bọn bay, cô em này thưởng cho bọn mày! Người đâu, trói Lý Hạo lại cho tao, bố sẽ mời nó xem phim hành động lãng mạn do chính con ả của nó đóng vai chính.


Hỏng rồi.

(1) Trích bài Tiền xuất tái kỳ 6 của Đỗ Phủ, bản dịch của Hoàng Tạo.
Nếu có thể bắt tên trùm Cung Phách đền tội, vậy đám còn lại sẽ như rắn mất đầu, căn bản không đáng để tâm, lại càng không thể dấy lên phong ba gì, chỉ có thể bị bắt gọn cả ổ hoặc may mắn chạy thoát rồi mai danh ẩn tích, hoặc đến nương nhờ các băng nhóm khác để kiếm ăn.
Ngay trong lúc Lý Hạo và đám tội phạm đang căng thẳng dè chừng, Băng bắt đầu hành động. Cô lặng lẽ di chuyển trên hai bên sườn núi, từng bước tiếp cận Cung Phách phía sau Trác Yến Vũ.
Ánh mắt Lý Hạo không một tia nhiệt độ, chỉ nhìn Cung Phách chăm chăm, lạnh giọng tiếp:
Đáng tiếc tao đã sai rồi. Kẻ ác chính là kẻ ác, dù cho có tài thì cũng không đủ tư cách khiến tao nương tay. Mày đáng chết, không giết thì chính là tai họa.


Ha ha ha.

Cung Phách ngông cuồng cười lớn. Nghe những lời bình phẩm này của Lý Hạo, hắn lại không mảy may tức giận, ngược lại còn vui vẻ vô cùng.

Một lúc nữa, trò chuyện thêm một lúc nữa, cho tôi thêm chút thời gian đã.

Bên kia, Băng vẫn bí mật mai phục. Tuy lòng cô đang nóng như lửa đốt nhưng vẫn không thể hành động hấp tấp, nếu không nhất định sẽ khiến mấy tên gần đó chú ý. Vậy nên cô chỉ có thể cầu mong Lý Hạo kéo dài thêm một lúc, tranh thủ cho cô thêm ít thời gian.

Làm xong chưa?


Vậy hả?

Cung Phách cười lạnh một tiếng, lúc này bao nhiêu họng súng của bọn chúng đều đang chĩa thẳng vào Lý Hạo và Trác Yến Vũ tay không tấc sắt, làm hắn chợt cảm thấy khi trước mình đã đánh giá Lý Hạo quá cao.
Tên này nhiều lắm cũng chỉ là một bác sĩ có y thuật không tệ, bọn Vương Lỗi bắt cóc thất bại có thể chỉ do xui xẻo thôi. Một thằng nhóc thế này vốn không đáng để hắn coi trọng đến thế.

Mày nói tao sẽ không có kết quả tốt hả?

Cung Phách giận dữ nói:
Vậy tao sẽ ném con ả của mày cho các anh em sung sướng một chút đã, sau đó trói mày cạnh nó, cho mày cẩn thận thưởng thức xem đó là cảnh đẹp mất hồn thế nào.


Ha ha ha ha!

Cung Phách đột nhiên quay đầu lớn, hét lớn với người bên trong căn nhà lá của mình.

Xong rồi đại ca!

Một giọng nói yếu ớt truyền ra từ trong nhà, nói rằng:
Chỉ cần anh ra lệnh, em có thể lập tức hack các trang web và đài truyền hình lớn của Hoa Hạ, bắt đầu truyền hình trực tiếp ạ.

Dứt lời, hắn ngông cuồng hỏi đám đàn em xung quanh:
Bố m5ày đã nói lời giữ lời bao giờ chưa?


Ha ha ha.

Cả đám đàn em xung quanh đều phá lên cười chẳng kiêng nể, đứa nào đứa nấy nhìn Lý Hạo như nhìn kẻ thiểu năng.

Nhưng như thế cũng tốt. Tuy không biết tại sao đám người này chưa giết cậu ta nhưng như thế cũng giúp mình thu hút sự chú ý của bọn chúng, hành động cũng sẽ dễ dàng hơn.

Băng thầm tính toán trong bụng, cảm thấy việc này chưa chắc đã không phải một cơ hội.
Vốn cô còn định lẻn vào một căn nhà nào đó đi tìm Cung Phách và Trác Yến Vũ, chỉ là như thế thì không chỉ mất thời gian mà còn rất dễ bại lộ.
Bởi vì chỉ cần một kẻ nào đó trong nhà để lộ ra sơ hở trước khi chết, vậy toàn bộ kế hoạch sẽ hỏng cả, Cung Phách nhất định sẽ nhanh chân chạy trốn.
Nhưng nếu như bây giờ, Cung Phách đã bị Lý Hạo dụ ra khỏi hang ổ, thế nên Băng không cần phí tâm phí sức đi tìm nữa, việc tiêu diệt hắn sẽ dễ hơn.
Trong thơ có câu rằng: Giương cung phải cung cứng, Dùng tên phải tên dài. Bắn người, bắn ngựa trước, bắt giặc, bắt Chúa ngay.(1)
Bàn chữ tín với bọn cướp? Đúng là chuyện buồn cười nhất trần đời!

Chẳng lẽ thằng lỏi này còn định cảm hóa đám buôn lậu?

Băng ẩn mình trong bóng tối, lắc đầu khinh thường, bụng thầm bình phẩm:
Suy cho cùng cũng chỉ là một bác sĩ, còn không rõ là có vài kẻ vốn đã không thể cứu.

Lý Hạo đáp trả:
Mày nói chỉ cần tao tới 3một mình là sẽ thả Yến Yến. Tao đã quân tử, chẳng lẽ giờ mày lại muốn nói lời không giữ lời?


Giữ lời?

Thấy hình như Lý Hạo9 đơn thân độc mã tìm tới thật, Cung Phách đã hoàn toàn yên tâm, ngửa mặt lên trời cười lớn:
Ha ha ha, ranh con đúng là ngây thơ ngốc nghếch 6quá. Tao là giặc cướp, là tội phạm ma túy đấy! Mày đòi tao giữ chữ tín hả?

Băng thầm than trong lòng, không ngờ Cung Phách lại hành động ngay như vậy, thế là cũng không lén lút nữa mà dốc hết toàn lực chuẩn bị lao lên.

Nhưng chưa đợi cô kịp ra mặt, một tiếng thét dài đã lại vang lên từ miệng Lý Hạo.


Thiên Dạ!



Gió tới!



Hú!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.