Chương 324: Sấm rung chớp giật
-
Vua Mua Sắm Tam Giới
- Mộc Tử Hạc
- 1499 chữ
- 2022-02-04 05:07:02
Trong màn gió cát do cuồng phong mù mịt tạo thành, Lý Hạo chắp tay thành kiếm, miệng niệm thần quyết dẫn lôi, thi triển Thần Kiếm Dẫn Lôi thuật đã c8ùng thực hiện với Lý Gia Kỳ hôm ấy.
Chỉ là tuy khẩu quyết vẫn vậy, thể thuật cũng không sửa đổi gì nhưng thứ Lý Hạo làm ra hôm nay lại có k3hác biệt rất lớn với pháp thuật cùng hợp sức thi triển với Lý Gia Kỳ hôm ấy.
Cậu không có thần kiếm, chỉ đành chắp tạo thế như kiếm, tu vi 9lại cũng khác xa so với tu vi của cả hai người cùng liên thủ, dù có tư chất thánh nhân trời sinh thì cũng không thể bổ sung hết được. Vậy nên, chiê6u dẫn thần lôi hôm nay, dù xét về uy lực hay chính khí ẩn chứa trong đó thì cũng nhỏ hơn hôm thi triển ở rừng Thần Nông Giá rất nhiều.
Lưới trời tuy thưa mà khó thoát. Hôm nay Lý Hạo tới đây, chính là để thay trời hành đạo!
A!
Việc này...
Hơn nữa, lần này, khi Lý Hạo dẫn động thiên lôi không hề ngưng tụ toàn bộ sấm sét trên trời thành một quả cầu sét mà lại khiến tất cả sấm sét được dẫn tới phân tán ra xung quanh nên phạm vi công kích rất rộng, bao phủ toàn bộ tất cả bọn chúng ở khắp nơi trong thôn.
Hôm ấy, khi đối phó với Thao Xà, nếu không ngưng tụ tất cả sấm sét vào một điểm thì không thể giải quyết tận gốc, càng không thể tạo ra thương tích chí mạng cho nó. Nhưng bây giờ, bọn buôn lậu ma túy đã không thể dùng súng này đã chẳng khác gì người phàm bình thường, đương nhiên không cần ngưng tụ toàn bộ sấm sét mà sẽ phân tán ra để tạo nên sát thương quy mô lớn.
Toàn thân Lý Hạo sục sôi lôi khí, tà áo trắng phần phật trong gió, ánh mắt rét lạnh, không mảy may một chút đồng tình.
Lý Hạo hơi nghi hoặc.
Cậu chưa từng tiếp xúc với sức mạnh nào giống như thế này, nhưng chỉ vừa mới tiếp xúc thoáng qua đã cảm thấy ấm áp và dễ chịu đến thế, tựa như Hỗn Độn thai nghén vạn vật, khiến người ta vô cùng khoan khoái.
Chỉ là cậu không lập tức tìm hiểu về nó ngay. Chừng mấy phút sau, Lý Hạo liền đè nén cơn sóng lôi khí chân nguyên sùng sục trong cơ thể, kết thúc Dẫn Lôi Thuật.
Còn người vô tội như Băng và Trác Yến Vũ, thì dù đang ở trong phạm vi tàn phá của sấm sét nhưng vẫn giống như Lý Hạo, hoàn toàn không bị một chút tổn thương.
Năng lực khống chế đến từng chi tiết như thế, nếu không phải Lý Hạo đã nắm giữ hoàn toàn cảnh giới Động Vi thì tuyệt đối không thể làm được.
Dị năng! Không ngờ tên Lý Hạo này lại còn có dị năng!
Bị sét đánh, đám chó chết đó bị sét đánh là đáng lắm!
Cha Lâm Vĩ quỳ sụp dưới đất, mặt giàn giụa nước mắt, ra sức dập đầu về hướng thôn làng.
Ông trời! Cuối cùng ông cũng mở mắt rồi!
Không ít phụ nữ người già trong thôn đều òa khóc, rối rít vái lạy về hướng trong thôn:
Nên giết hết cái đám trời đánh này đi, bọn chúng không phải người, thật sự không phải người mà!
Không ai biết đây là đạo pháp của Lý Hạo, đều cho là ông trời phẫn nộ nên trừng phạt xuống.
Sấm sét lạ thật đấy, không biết đã xảy ra chuyện gì?
Những tên này vốn coi trời bằng vung, trong mắt bọn chúng, luật pháp chẳng khác gì một tờ giấy vụn, chỉ cần trong túi có tiền, trong tay có súng, bọn chúng có thể coi thường tất cả.
Luật pháp đã không quản được, vậy hôm nay, Lý Hạo sẽ trừng trị bọn chúng!
Luật pháp không thể đưa bọn chúng ra trước công lý, nhưng trên cao kia vẫn còn có Thiên đạo!
Thiên Dạ chao liệng trong tầng mây, chớp chớp đôi mắt hí, lắc đầu rồi thảnh thơi vỗ cánh, trong bụng nhủ thầm:
Bổn chim vẫn nên bay cao hơn tí nữa thì hơn, mặc dù sấm sét này không nhằm vào mình nhưng vẫn khó chịu chẳng kém.
Dưới sự khống chế của Lý Hạo khi đang trong cảnh giới Động Vi, mỗi một tên trong băng nhóm đều không tránh được sự trừng phạt của sấm sét, nhất là tên trùm Cung Phách. Lý Hạo chỉ khiến hắn đau đớn, khiến hắn mất đi năng lực hoạt động nhưng không để sấm sét giết chết hắn ngay.
Cậu còn muốn bắt Cung Phách mang về. Cung Phách còn sống thì có thể moi thêm được vài tin tức về những băng nhóm khác, tính ra thì có tác dụng hơn mang thi thể về nhiều.
Lý Hạo sừng sững đứng thẳng trên con đường đá vào thôn, nghe tiếng kêu gào thảm thiết của đám buôn lậu trong ánh chớp lập lòe, trong lòng không một chút đồng tình hay thương hại.
Thánh tâm công bằng, thương hại người đáng thương, còn người đáng hận, phải giết!
Bỗng nhiên, cậu mơ hồ cảm thấy có một sức mạnh vô danh truyền đến từ phía cửa thôn cách đó không xa, khiến cậu cảm thấy toàn thân ấm áp.
Sức mạnh này không phải chân nguyên, không phải thiên địa linh khí, dường như cũng không mang bất cứ thuộc tính tự nhiên nào. Nhưng sức mạnh đó là công chính ôn hòa, khiến người ta thấy toàn thân dễ chịu.
Luồng sức mạnh này rất nhỏ, nhưng sự tồn tại của nó lại không thể bỏ qua, khiến Lý Hạo căn bản không thể khinh thường.
Đây là sức mạnh gì?
Băng co chặt người mình vào một góc, lặng lẽ ẩn núp nhưng trong lòng lại đang dậy sóng:
Người có dị năng sấm sét mạnh mẽ như vậy, giận lên quả đúng là đáng sợ...
Á!
Cứu tôi!
Nhưn5g lần này, đối tượng Lý Hạo cần đối phó lại kém xa loài hung thú ngàn năm, tàn bạo mạnh mẽ như Thao Xà nhiều.
Dù băng nhóm của Cung Phách có tàn bạo, mất trí, giết người như ngóe tới đâu đi nữa thì cũng chỉ là người phàm da trần mắt thịt.
Đứng trước đạo pháp mạnh mẽ dường này, súng lục, súng tự động, lựu đạn hay áo chống đạn của bọn chúng hoàn toàn không có tác dụng gì, tất cả đều chỉ là tấm giấy mỏng, căn bản không chịu nổi một kích.
Vì từng học đại học, Lâm Vĩ nhìn về hướng thôn làng, biểu hiện cũng bình tĩnh hơn những người dân trong thôn. Đột nhiên, cậu ta chợt vỗ cái đét vào đùi:
Nguy rồi! Hạo Tử vẫn còn ở trong thôn!
Nói rồi, cậu ta vội lao về hướng trong thôn theo bản năng, chỉ là đã bị cha mình nhanh tay tóm lại, sống chết ngăn cản không cho đi.
Tên nhóc Lý Hạo này giận thật rồi đây! Chậc chậc, ác thật, Ngũ lôi oanh đỉnh, phải là tu sĩ hay linh thú thời cổ độ kiếp thì mới được chịu lôi kiếp thế này chứ dễ gì.
Cứu tôi với!
Từ xa nhìn lại, trên bầu trời của sơn thôn tĩnh lặng bỗng cuồn cuộn mây đen, sấm rung chớp giật, tựa như trời cao đang nổi cơn thịnh nộ.
Hơn nữa, lạ lùng là, mây đen này chỉ bao phủ trên phạm vi trong thôn, còn đám trưởng thôn đứng ở cửa thôn thì lại không bị một chút ảnh hưởng.
Sau khi được cậu cải tiến sơ lại, Dẫn Lôi Thần Quyết đã dễ dùng hơn nhiều, đồng thời cũng hao phí chân nguyên nhiều hơn. Chỉ mới mấy phút như thế, tuy đã đủ để giết đám cặn bã đến mấy lần nhưng chân nguyên của Lý Hạo cũng như nước lũ phá đê, điên cuồng xối xuống hết hơn nửa.
Đây còn là trong tình huống tu vi của cậu đã tiến thêm một bước sau khi lĩnh ngộ lôi khí!
Nếu là trước kia, sợ rằng giờ này Lý Hạo đã phải đối mặt với khốn cảnh lực chân nguyên cận kề khô kiệt rồi.
Tiếng sấm dừng lại, Lý Hạo cũng bước từ sườn núi đi lên đỉnh núi. Trác Yến Vũ đang đứng trên những nấc thang, hai mắt căng thẳng nhắm chặt. Dù cô có lòng tin đến mù quáng với Lý Hạo thì trong tình cảnh sấm sét mù trời này vẫn không thể nén được sợ hãi run rẩy.
Yến Yến, không sao rồi.
Lý Hạo lặng lẽ đứng trước Trác Yến Vũ, xòe tay ra, một quả cầu sấm màu xanh sẫm ngưng tụ trong lòng bàn tay cậu, đưa tới trước mặt Trác Yến Vũ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.