Chương 332: Tọa đàm ở trường


Lý Hạo ôm chặt lấy Thần Hi, vùi đầu vào mái tóc cô. Tư chất thánh nhân trời sinh cộng thêm cảnh giới chí nhân chân nhân c8ó thể giúp cậu cảm nhận rõ ràng tình cảm từ nội tại của cô tỏa ra ngoài. Sức mạnh tràn ra từ nội tâm này tuy có vẻ mỏng 3manh nhưng lại miên man như dòng nước, có thể khiến trái tim dù cứng rắn đến đâu cũng trở nên mềm mại.

Thép trải9 qua trăm lần tôi luyện, cũng trở thành thứ mềm mại có thể quấn quanh đầu ngón tay.
Ngay lúc này đây, sinh viên Học viện Y Hoa Hạ vốn đang ăn trưa bỗng sôi nổi cả lên!

Chiều nay Lý Hạo sẽ về trường diễn thuyết!

Thứ hai chính là ông ta rất hiểu chuyện nghĩ thay cho sếp.
Phát sóng trực tiếp toàn quốc, quân đội và cảnh sát tiếp đón, tất cả những sự kiện này đều giúp Lý Hạo đánh bóng tên tuổi, mà thân là Hiệu trưởng trường Lý Hạo học tập, giúp Lý Hạo hâm nóng tên tuổi để độ nổi tiếng của Lý Hạo và Trung y càng gia tăng sau lần đi Vân Điền này chính là điều bây giờ cậu cần nhất!
Không lâu sau, điện thoại trong túi Lý Hạo vang lên.
Lý Hạo không nỡ buông Thần Hi ra, cậu lấy điện thoại ra xem thì thấy là cụ Thần Dục gọi đến, liền vội nhấn nghe máy:
Alo? Thầy, con và Thần Hi đang tản bộ trên cầu, có chuyện gì không ạ?

Thứ nhất, ông ta là Hiệu trưởng, tuy sinh viên năm tư hầu như đều đã rời trường đi thực tập nhưng bây giờ Lý Hạo vẫn chưa chính thức tốt nghiệp, vẫn còn là sinh viên Học viện Y Hoa Hạ. Hiệu trưởng tìm sinh viên nhờ chuyện gì, theo lý mà nói hoàn toàn không phải đích thân gọi điện thoại mà chỉ cần dặn thư ký trường gọi cho chủ nhiệm lớp báo cho cậu biết là được.
Nhưng Lưu Nguyên Minh không chỉ đích thân gọi điện đến mà còn suy nghĩ khéo léo không gọi thẳng cho cậu, ngược lại gọi cho người thầy thân thiết với cậu nhất để ông chuyển lời giúp.
Lý Hạo và Thần Hi ôm chặt lấ6y nhau trên cây cầu nhỏ, hưởng thụ niềm an ủi trong chốc lát này. Thiên Dạ tuy đã rời khỏi vai Lý Hạo nhưng sau khi rút 5kinh nghiệm từ chuyện Trác Yến Vũ bị bắt, nó không bay quá xa mà chỉ quanh quẩn gần đó, lúc nào cũng cảnh giác.

Brừ…


Thật hay giả vậy? Đàn anh Lý Hạo sao? Chính là người đã được quay sóng trực tiếp ở Vân Điền ấy hả?

Một cô bé năm nhất kích động đến rơi cả đũa mà cũng không thèm để ý, phấn khích hỏi bạn cùng phòng ngồi cạnh.
Dù là vì muốn dập tắt lửa giận của cậu mà Lưu Nguyên Minh đã đưa đứa con trai đáng thất vọng của mình là Lưu Ngọc Phong ra nước ngoài nhưng cậu vẫn chẳng có chút thiện cảm với ông ta.
Song lần này, chỉ qua một việc nhỏ là mời cậu đến dự thính diễn thuyết, Lý Hạo lại có thể cảm nhận được thái độ chân thành của Lưu Nguyên Minh.
Bước chuyển này trông có vẻ rất đơn giản nhưng trên thực tế lại rất quan trọng.
Thứ nhất, Lưu Nguyên Minh hạ thái độ xuống rất thấp, thậm chí có thể nói là hèn mọn, thấp đến nỗi giống như một nhân viên không được trọng dụng, đến cả tư cách gọi điện trực tiếp cũng không có, phải nhờ người khác nói giùm.

Hiệu trưởng Lưu vừa gọi điện thoại đến, bảo thầy nói với con là ông ấy muốn mời con dự thính với thân phận cựu sinh viên thành công về trường, con xem chiều nay có thời gian không? Nếu rỗi, họ sẽ lập tức cho người sắp xếp, biểu ngữ băng rôn các thứ đều đã được làm hết rồi.

Giọng cụ Thần Dục vang lên trong điện thoại.
Lý Hạo ngầm suy tính.
Ninh Vĩ tuy xuất thân từ Y Vương Cốc, y thuật đầy mình nhưng nếu tương lai phải mở rộng Tế Thế Đường ra quy mô cả nước thì việc vận hành một tập đoàn xí nghiệp lớn như vậy không phải là chuyện một mình Ninh Vĩ có thể cáng đáng hết được. Còn Lưu Nguyên Minh lại có kinh nghiệm lão làng ở phương diện này, hơn nữa còn tích lũy nhiều mối quan hệ suốt bao năm qua nên sẽ có tác dụng rất lớn!
Ở đầu dây bên kia, cụ Thần gật đầu rồi cúp điện thoại.

Chiều nay có việc cần về trường sao?

Như một hòn đá đánh động cả mặt hồ, chương trình phát thanh buổi trưa của trường vốn chẳng ai quan tâm tức khắc thu hút sự chú ý của tất cả sinh viên!
Lý Hạo sắp về trường?
Điều này chứng minh ông ta là kẻ rất có mắt nhìn, rất thức thời, hơn nữa còn nói lời giữ lời.
Lúc xin Lý Hạo tha cho con trai, Lưu Nguyên Minh từng thề rằng đợi đến khi hết nhiệm kỳ sẽ đến bộ giáo dục từ bỏ việc thăng tiến trong ngành rồi đến bên Lý Hạo hỗ trợ cậu chấn hưng Trung y.
Mà sau khi nhận sự giúp đỡ này của ông ta, từ nay cậu cần phải trọng dụng ông ta hơn mới phải.

Dù gì Tế Thế Đường ở trấn cổ Phong Kinh đã có Ninh Vĩ giúp gây dựng bước đầu, sau này cũng cần mở rộng quy mô, vậy cứ giao phương diện này lại cho Ninh Vĩ và ông ta vận hành là được.

Nghe vậy, Lý Hạo trầm ngâm một chốc, thầm hiểu rõ ý định của Lưu Nguyên Minh, bèn gật đầu nói:
Được, vậy thầy nói với Hiệu trưởng Lưu giúp con, chiều nay con sẽ đến trường.


Ừ, được rồi.

Đang muốn ăn lại có người dâng tận miệng mới chính là chuyện thoải mái nhất.
Lưu Nguyên Minh dùng cách thích hợp nhất, đưa ra đề nghị khiến Lý Hạo hài lòng nhất, đây mới thực sự là nguyên nhân khiến cậu không cách nào từ chối.

Chiều nay, hai giờ, ngay tại hội trường Nghệ Thuật của trường, chúng ta sẽ gặp gỡ nhân vật cũng theo học tại Học viện Y Hoa Hạ như bạn, không gặp không về!

Một thông báo vang lên trên loa phát thanh vào giờ trưa của trường.
Thần Hi nhìn cậu hỏi.

Ừ, trường mời anh đến tham gia tọa đàm.

Lý Hạo gật đầu.
Cậu vốn không muốn đồng ý với Lưu Nguyên Minh vì có ấn tượng không tốt lắm với ông Hiệu trưởng này. Dạy con không tốt, quản lý trường học cũng không nghiêm, chỉ mải lo giao thiệp với đám quyền quý, nghĩ ngợi đến chuyện thăng tiến sau này. Thay vì nói ông ta là một Hiệu trưởng, một thầy giáo, chi bằng nói ông ta là thương nhân thì đúng hơn.
Biểu hiện lúc này của Lưu Ngọc Phong khá giống như cấp dưới hỏi xin ý kiến của sếp.
Thật ra ông ta rất thông minh, vì nếu làm vậy, rõ ràng đã lường trước sau khi trở về Minh Châu, Lý Hạo sẽ đến chỗ cụ Thần Dục đầu tiên, mà nhờ cụ Thần Dục hỏi thăm Lý Hạo là cách dễ khiến cậu đồng ý nhất.

Chỉ mong là vậy! Trời đất ơi! Anh ấy là nam thần mới của mình đó!



Đừng ăn nữa, đừng ăn nữa, mau về ký túc trang điểm lại đi rồi còn nhanh đến hội trường Nghệ Thuật giành chỗ nữa!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.