Chương 336: Gặp chiêu phá chiêu
-
Vua Mua Sắm Tam Giới
- Mộc Tử Hạc
- 1246 chữ
- 2022-02-04 05:07:10
Ăn cơm đi!
Cụ Trác cầm đũa, mọi người cũng vội vàng giấu đi sự thiếu tự nhiên, tất cả bưng bát nâng ly, ăn uống nhiệt tình, bầu không khí8 vui vẻ hòa thuận của bữa cơm gia đình tràn ngập.
Chú hai khách khí rồi.
Nhưng tuy là trong lòng cậu sáng rõ thì ngoài mặt vẫn phải trò chuyện vui vẻ, nho nhã lễ độ, nâng chén đứng dậy.
Trác Lão Thái Sơn nhìn Lý Hạo, sắc mặt càng ngày càng dịu dàng, mỉm cười nói. Rồi sau đó cũng không chê bai gì, chỉ vươn tay gắp củ từ mà Lý Hạo đã gắp vào bát cho mình.
Mãi tới khi thấy ông cụ như vậy, mấy người Trác Nhất Sơn mới thở dài nhẹ nhõm trong lòng.
Tiểu Hạo à, vết thương hiện tại của chú là cháu nói chưa được uống rượu, thế hôm na5y chú lấy trà thay rượu nhé!
Trác Nhất Sơn cũng mỉm cười, vốn ông quan tâm tới Lý Hạo là vì nể mặt Liễu Ngọc Oanh và cũng do con gái Trác Yến Vũ đã xin giúp, nhưng hiện giờ, chính ông cũng thấy thích Lý Hạo, cậu nhóc này, lúc cần đường hoàng thì đường hoàng, lúc cần khiêm tốn cũng rất khiêm tốn, không chỉ biết cách làm người mà y thuật cùng kĩ năng kinh doanh đều xuất sắc, quả thật là không thấy được điểm xấu nào!
Em đừng mà, đến giờ anh còn chưa ăn được miếng vào mà đã uống vài chén rồi, để lát nữa đi, cho anh ăn vài miếng đã chứ.
Lý Hạo cười khổ lắc đầu, một nhà ba người Trác Nhất Sơn thay nhau mời rượu cậu thì sao cậu chịu được.
Chú Trác, đó là điều cháu nên làm ạ.
Lý Hạo uống với Dương Vân xong lại chạm ly với Trác Nhất Sơn.
May mà Lý Hạo nhạy bén, bằng không thì không thể giải quyết tốt chuyện này. Cũng may là lúc Lý Hạo nói Trác Nhị Lương chưa lên tiếng, bằng không nhất định sẽ để Trác Nhị Lương nắm được cơ hội công kích cậu.
Rượu quá ba tuần, đồ ăn đã lên năm món.
Ha ha, hóa ra là có ý sâu xa này nha!
Trác Nhất Sơn lập tức phản ứng, cười nói:
Ha ha, Tiểu Hạo à, nói chuyện phiếm với cao thủ Trung y như cháu, các chú các bác cũng học được không ít kiến thức y học đó.
Nhưng Lý Hạo không biết chuyện này, nhìn hành động này của cậu, Trác Yến Vũ cảm thấy trái tim mình trong chốc lát như bị treo ngược.
Một điều không tốt, không khéo sẽ làm cho tất cả ấn tượng tốt về Lý Hạo của Trác Lão Thái Sơn vì hành động nhỏ này mà đổ vỡ không còn gì!
Lý Hạo, cậu cứu mạng anh cả, tôi cũng kính cậu một ly.
Trác Nhị Lương luôn im lặng trong bữa tiệc cuối cùng lại nói chuyện.
Nhưng lúc Lý Hạo đang suy nghĩ, rất mau đã nghĩ ra một câu chuyện, cậu nói:
Ngoài ra còn có điều này, chính là ẩm thực truyền thống của Trung Hoa chúng ta tuy vô cùng uyên thâm nhưng duy chỉ có việc dùng đũa, dính nước miếng, sẽ dễ truyền bệnh cho nhau.
Nói xong, Lý Hạo cầm chiếc đũa trong tay đặt xuống bàn, nói tiếp:
Nên cháu nghĩ nên đặt một đôi đũa chưa dùng lên bàn làm một đôi đũa chung, mọi người dùng đũa này để gắp đồ ăn, đặt vào bát mình, rồi lại dùng đũa của mình để ăn, như vậy sẽ vệ sinh hơn nhiều.
Hi hi, kệ chứ, em không quan tâm, anh xem rồi làm đi.
Trác Yến Vũ cười ngẩng chiếc cổ thon dài trắng như ngọc, uống một hơi hết ly rượu vang.
Nói xong, ông vẫy tay gọi kẻ hầu bên cạnh, nói:
Lấy một đôi đũa khác cho Lý Hạo.
Ha ha, tối nay ta ăn gì, cứ theo Tiểu Hạo đi.
Hi hi, anh Hạo, anh đã cứu ba em, lại còn cứu cả em, nhờ anh mà em được ngồi ở bàn chính ăn cơm với ông nội, vậy em cũng mời anh một ly nha.
Trác Yến Vũ cười hi hi nhìn Lý Hạo, đôi mắt ngập tràn tình cảm.
Lý Hạo bất đắc dĩ cười khổ, cũng chỉ đành uống thêm ly nữa rồi gắp một đũa đồ ăn vào bát của ông cụ, nói:
Lão Thái Sơn, củ từ này có thể giúp ấm bụng, người cao tuổi ăn vào sẽ làm tăng khả năng hấp thu, ông ăn nhiều chút ạ.
Nhìn hành động của cậu, mọi người trên bàn chính đều nôn nao, Trác Tam Tài là người không tranh với đời cũng thấy vô cùng ngạc nhiên, mà trong ánh mắt ngạc nhiên của Trác Nhị Lương còn có phần vui sướng chờ người khác gặp họa, cả nhà Trác Nhất Sơn đều hiện vẻ lo lắng.
Dì, dì mau ngồi xuống đi ạ, dì là người lớn, cháu mới phải đứng chứ ạ.
Lý Hạo cũng vội vàng đứng dậ6y, nâng cái ly trước mặt lên cùng uống với Dương Vân.
Tuy Trác Lão Thái Sơn sinh ra trong cái khổ nhưng lại bị bệnh sạch sẽ quá mức, không chỉ yêu cầu cả nhà không có một hạt bụi mà ngay cả đồ ăn thì ngoại trừ đám tang bạn bè mất, còn không ông tuyệt đối không để người khác gắp gì cho mình cả.
Nên dù là con trai con dâu muốn thể hiện sự hiếu thuận, làm Lão Thái Sơn vui vẻ cũng không gắp đồ ăn cho ông, vì điều đó sẽ khiến ông phản cảm.
Lý Hạo, lúc đó may mà có cháu mới có thể cứu Nhất Sơn nhà dì trở lại, Nhất Sơn là mạng 3sống của dì, cháu cứu ông ấy cũng là cứu dì rồi, nhất định dì phải mời cháu một ly.
Mẹ Trác Yến Vũ - Dương Vân cảm động nhìn Lý Hạo, đứng9 dậy nâng ly nói với Lý Hạo.
Nhìn người đàn ông đang cười tủm tỉm trước mặt mình, Lý Hạo cũng nở nụ cười sáng lạn.
Trong lòng cậu rất rõ, người dòng thứ ban nãy làm khó cậu khi cậu mới vào chắc chắn do Trác Nhị Lương giật dây, nếu không chỉ là một dòng thứ thì sao dám có lá gan nói linh tinh trong nhà tổ?
Từ lúc cậu vào rồi liên tục giải quyết các nguy cơ và tấn công ngầm, hơn nữa còn đường hoàng ngồi ở bàn chính, điều này đã khiến Trác Nhị Lương xem trọng cậu hơn. Ông ta yên lặng ăn cơm chắc chắn là đang tìm cơ hội để ra chiêu mới.
Lý Hạo biết rõ, giờ ông ta đứng dậy kính rượu, nhất định sắp ra chiêu!
Cảm thấy không khí có phần không ổn, Lý Hạo cũng lập tức nghĩ chỉ sợ Trác Lão Thái Sơn không thích người khác gắp đồ ăn cho, tuy lòng sợ hãi, nhưng ngoài mặt vẫn không bối rối chút nào.
Đồ ăn đã đặt vào trong bát của Trác Lão Thái Sơn, đương nhiên không thể lấy ra được.
Ha ha, nếu đã gọi chú là chú hai, xem ra, cậu và công chúa Yến Yến đã có chuyện vui rồi nhỉ?
Trác Nhị Lương tủm tỉm cười với Lý Hạo rồi liếc mắt nhìn Trác Yến Vũ, bỗng cao giọng nói.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.