Chương 338: Chỉ dựa vào các người?
-
Vua Mua Sắm Tam Giới
- Mộc Tử Hạc
- 1297 chữ
- 2022-02-04 05:07:32
Nói thật hay đùa vậy?
Rõ ràng là tôi công kích cậu, là tôi tìm thấy nhược điểm của cậu, là tôi bới móc cậu đó hiểu không hả?8
Vì Trác Yến Vũ là con gái nên cậu ta chính là con trai trưởng trong thế hệ này của nhà họ Trác, cậu ta được chính cha mình dạy bảo, mục tiêu là tương lai có thể trở thành chủ nhân tiếp theo của nhà họ Trác. Nhưng hôm nay Trác Yến Vũ lại có thể ngồi ở bàn chính, tuy ông cụ không khẳng định cô có thể là người kế thừa gia tộc kế tiếp nhưng không thể coi thường ám hiệu này được.
Lúc ăn cơm, ánh mắt của Trác Lâm Phong chưa từng rời khỏi bàn chính, ngọn lửa ghen ghét sục sôi trong lòng, nỗi căm ghét dành cho Lý Hạo cũng tới cùng cực.
Nói xong, gã còn rất uy quyền vung tay lên nói:
Ông đừng tức giận, tên nhóc này dù có tài nhưng lại quá là không lễ phép, nhà họ Trác chúng ta mời cậu ta tới tiệc gia đình là đã nể mặt cậu ta rồi, đừng để tên nhãi ngông cuồng này phá hỏng tâm trạng của người, người đâu! Ném cậu ta ra ngoài cho tôi!
Hai kẻ này vừa nhìn đã biết là người của Trác Nhị Lương, sau khi chủ của mình bị làm khó, họ không ngờ Lý Hạo không những không hoảng hốt hay xấu hổ mà còn vặn lại Trác Nhị Lương khiến họ đứng ngồi không yên, một người mặt đỏ một người mặt trắng(1), một người khuyên, một người mắng, bắt đầu công kích Lý Hạo.
Thấy tới giờ Lý Hạo vẫn không coi họ ra gì, Trác Dục Tài bỗng cười lạnh, quát một câu.
Ba tên vệ sĩ tuân lệnh, lập tức chạy thẳng về phía Lý Hạo.
Ôi Lý Hạo, cháu kích động vậy làm gì?
Trác Nhị Lương không nói gì nhưng từ bên bàn dòng thứ, một người đàn ông tr9ung niên thuộc dòng thứ nhà họ Trác đứng lên, dáng vẻ như muốn tới hòa giải, nói:
Chẳng qua anh hai chỉ lấy tư cách một người chú 6để quan tâm cháu gái Yến Nhi thôi, việc này không có gì đáng trách cả!
Quan tâm Yến Yến, nên điều tra chuyện riêng tư của5 tôi?
Lý Hạo lạnh lùng liếc nhìn người đứng ra nói chuyện, cười lạnh nói:
Tôi cũng rất quan tâm chú, có phải nên đi điều tra xem bên ngoài chú bao nuôi mấy người tình, có bao nhiêu đứa con rơi, hàng năm trục lợi tham ô bao nhiêu tiền của công ty con nhà họ Trác không đây?
Trước khi Lý Hạo tới thì Trác Yến Vũ đều ngồi cùng bàn họ, sao đi ra ngoài đón người, trở về đã ngồi ở bàn chủ bên cạnh ông nội rồi?
Đãi ngộ như vậy, vốn nên thuộc về hắn mới đúng.
Mà những vị thanh quan chẳng một vết nhơ hiếm có như Thẩm Thừa Phong và Trác Nhất sơn thì năm đó lại có quan hệ khá tốt với Liễu Ngọc Oanh, vậy nên Như Ý Lầu làm ăn ở Minh Châu rất ổn, thậm chí sức ảnh hưởng ngoài Minh Châu cũng rất lớn.
Tô Châu là hàng xóm của Minh Châu, nếu Lý Hạo nhờ Liễu Ngọc Oanh điều tra Trác Nhị Lương cùng dòng thứ nhà họ Trác, chắc chắn rất dễ.
(1) Một người mặt đỏ một người mặt trắng: Dựa theo kinh kịch Trung Quốc thường có hai vai: mặt đỏ và mặt trắng, một vai hiền lành và một vai hung dữ.
Hơn vậy người kia nói cũng rất thuyết phục, gọi người tới đuổi Lý Hạo cũng dựa vào uy danh của Trác Lão Thái Sơn, vì Lý Hạo phá hỏng tâm trạng của ông cụ nên không muốn cậu làm vướng mắt ông cụ.
Mấy kẻ áo đen bước từ ngoài cửa vào, họ đều là vệ sĩ do dòng thứ nhà họ Trác bồi dưỡng, thân hình khôi ngô, dáng người ai nấy đều cao lớn cường tráng gấp hai lần Lý Hạo.
Nhìn họ vây quanh Lý Hạo, vẻ mặt Trác Nhị Lương vẫn trầm như nước nhưng trong lòng lại đang nở hoa, chắc chắn hôm nay Lý Hạo sẽ bị đuổi khỏi nhà rồi.
Lý Hạo, cậu đừng có quá đáng!
Kẻ bên dòng thứ làm khó Lý Hạo lúc nãy cũng đập bàn đứng dậy, chỉ vào Lý Hạo hét lớn:
Đây là nhà họ Trác, đâu tới lượt một thằng nhãi ranh người ngoài như cậu làm càn trước mặt Lão Thái Sơn?
Có lý do này, dù gã chỉ là dòng thứ thì cũng có thể mượn uy thế của ông cụ trong nhà tổ này, quyền thế có dư.
Soạt soạt soạt!
Nhìn mấy kẻ áo đen vây quanh Lý Hạo, Trác Lão Thái Sơn như không thấy trò hề này, vẫn cúi đầu ăn đồ ăn trong bát.
Mà Trác Nhất Sơn tuy rằng cau mày, nhưng cũng không lên tiếng ngăn cản.
Bà chỉ là một người phụ nữ có gia cảnh bình thường. Sau khi ở bên Trác Nhất Sơn, Trác Nhất Sơn thực sự yêu bà, không để bà tiếp xúc với các mánh khóe tranh đấu nhà giàu, tuy lòng bà lương thiện nhưng lời nói không đủ sắc bén, muốn giúp Lý Hạo nhưng vừa bị Trác Dục Tài nói vài lời đã tức khắc bất lực không phản bác được gì.
Các anh muốn làm gì?
Nhưng Dương Vân lại như gà mẹ thấy gà con bị diều hâu tha mất, đứng dậy tức giận nói:
Các người muốn làm gì? Trác Dục Tài, cậu dám đánh người trong nhà tổ sao?
Chị dâu, oan cho em quá!
Trác Dục Tài vội đổi bộ mặt oan ức, cười làm lành với Dương Vân:
Em biết chị biết ơn thằng nhóc này, trước đó em cũng rất cảm kích nó, nhưng nhà họ Trác chúng ta là thế gia danh môn, tài năng là thứ yếu, quan trọng là phải có đức nữa, cái loại ngông cuồng như tên nhóc này sao chúng ta có thể kết bạn được?
Trác Dục Tài nói chuyện hợp tình hợp lý khiến Dương Vân không nói được gì.
Hơn vậy, không chỉ có thể đả kích Lý Hạo mà còn mang mặt mũi nhà Trác Nhất Sơn đi quét rác, dù làm vậy không thể dao động địa vị chủ nhà họ Trác của Trác Nhất Sơn nhưng có thể khiến cho họ khó chịu, trong lòng Trác Nhị Lương cũng đã rất sảng khoái.
Trên bàn đám con cháu, con trai Trác Nhị Lương, Trác Lâm Phong cũng lóe tia cười lạnh.
Nói xong, cậu nhìn thấy sắc mặt người kia xanh mét, nghiêm giọng nói:
Không phải nghi ngờ, thậm chí không cần biết tên chú, chỉ cần miêu tả dáng vẻ của chú thôi, chuyện tôi vừa nói, mỗi chuyện tôi đều có thể tra ra.
Như Ý Lầu nhìn thì như một nơi vui vẻ của đám nhà giàu quan lớn nhưng thực tế lại là hệ thống tình báo vô cùng tinh vi, hoàn thiện, không ít nhược điểm to nhỏ của người giàu, quan lớn đều bị Như Ý Lầu nắm giữ.
Sao giờ lại trở thành tôi xin lỗi rồi?
Lý Hạo thấy ông ta không nói gì, lại gay gắt nói:
Xin lỗi, ngay lập tức!
3
Lý Hạo lại nâng ly rượu, ánh mắt bình tĩnh liếc nhìn mấy vệ sĩ đang vây quanh mình lại rồi nói với Trác Nhị Lương:
Tôi nói lại một lần nữa, chú tự phạt ba chén rồi xin lỗi, tôi sẽ coi như chưa có gì xảy ra.
Lên!
Vèo!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.