Chương 341: Rời nhà họ trác


Vừa thấy Lý Hạo với vẻ mặt cười khổ từ bên trong đi ra, Trác Yến Vũ vội chạy tới, quan tâm hỏi han:
Ông nội nói gì vậy? Ông không làm khó dễ anh 8chứ?



Không có, ông là một người thấu tình đạt lý. Em yên tâm đi.


Chú không muốn huynh đệ tương tàn, nhưng nếu như bọn họ thật sự không biết tốt xấu thì cũng đừng trách người khác.

Ánh mắt Trác Nhất Sơn toát lên vẻ lạnh lùng, nói tiếp:
Chú sẽ cho bọn họ có cơ hội sửa sai, nhưng cũng sẽ không mắc bẫy của họ.

Vết thương chí mạng ở tim ông cũng khôi phục rất tốt, sự thần kỳ của châm pháp Hành mộc kết hợp với tất cả tu vi chân nguyên trên người Lý Hạo khi đó dường như đã giúp Trác Nhất Sơn sinh ra trái tim mới vậy. Có điều hỏa độc trong cơ thể ông không phải chỉ một tay Lý Hạo điều trị mà còn có cả các bác sĩ Tây y tham gia nữa nên Lý Hạo vẫn thường xuyên đến bắt mạch theo dõi bệnh tình cho Trác Nhất Sơn.
Trác Nhất Sơn gật đầu, sau đó nhẹ nhàng vươn tay phải ra.

Không được, em cứ ở lại Minh Châu chăm sóc tốt cho chú Trác đi, anh sẽ về nhanh thôi.

Lý Hạo lắc đầu. Chuyện lần này cậu làm có hơi vượt quá ngưỡng bình thường, mà cậu thì lại không muốn cho Tiểu Yến Tử biết bất cứ chuyện gì liên quan đến tiên ma.
Trác Nhất Sơn gật đầu, cất lời.

Đi thôi anh Hạo.

Trác Nhất Sơn gật đầu. Sau khi chứng kiến chuyện tối nay, cuối cùng ông cũng hiểu tại6 sao hôm nay cha lại mời Lý Hạo đến bữa tiệc của gia đình vào một thời điểm vô cùng đặc biệt như thế.
Bởi lẽ cụ Trác muốn dùng Lý Hạo làm5 cân để đo đếm lòng dạ mọi người trong nhà họ Trác. Nếu như quả thực có suy nghĩ gian dối, chắc chắn ông ấy sẽ tìm ra được người đang tham vọng ngấp nghé ghế gia chủ.
Lý Hạo đứng dậy cúi đầu tạm biệt Trác Nhất Sơn và Dương Vân.

Yến Nhi, con đi tiễn Lý Hạo đi.


Từ Vân Điền về?

Trác Nhất Sơn và Trác Yến Vũ sửng sốt, kinh ngạc nhìn Lý Hạo hỏi:
Cháu còn quay lại đó làm gì?


Chú Trác, chúng ta không nhắc đến những người đó nữa. Bây giờ cháu sẽ bắt mạch giúp chú, xem tình hình hỏa độc trong cơ thế chú thế nào rồi.

Bây giờ nhìn bề ngoài thì Trác Nhất Sơn cơ bản không khác gì người bình thường, hoàn toàn khác xa với người bị cháy hết cả mặt mà bọn họ gặp lúc ở Vân Điền.

Tiền thì không cần đâu ạ, của cháu cũng đủ rồi.

Lý Hạo cảm kích nhìn Trác Nhất Sơn, trả lời.

Cháu có một cậu bạn đang sống ở đó, thôn bọn họ chỉ là một thôn nhỏ trong núi, lại từng bị băng nhóm của Cung Phách chiếm đóng. Cháu muốn quay lại để giúp đỡ họ, hỗ trợ một khoản nho nhỏ cho người dân trong thôn, cũng là giúp họ có cuộc sống tốt hơn.

Đương nhiên Lý Hạo không thể nói thẳng chuyện cậu muốn đến đó để trồng tiên thụ vì nơi đó có đất đai màu mỡ được, chỉ có thể nói:
Cháu chuẩn bị qua bên đó đầu tư, giúp người dân sửa đường, cũng là để cho bọn trẻ trong thôn có con đường đến trường thuận lợi hơn. Nếu như không được đi học, các em ấy sẽ không thể có tương lai tốt được.

Nơi đặt phần lớn thế lực của cậu là ở Minh Châu, mà Trác Nhị Lương thì lại kinh doanh nhiều năm ở Tô Châu, quyền thế của ông ta đều ở Tô Châu, hơn nữa cho dù ở Tô Châu ông ta có tính toán hoàn hảo thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể một tay che trời. Dù ở Tô Châu Lý Hạo cũng không ngại đắc tội với ông ta chứ đừng nói đến Minh Châu.
Nếu Trác Nhị Lương muốn phái người đến Minh Châu gây sự với cậu, đây quả thực chính là tự chuốc lấy nhục.
Lý Hạo đặt ngón tay cái lên mạch cổ tay của Trác Nhất Sơn, cảm nhận nhịp mạch đập bên trong.
Vài phút sau, Lý Hạo thu tay về, gật đầu nói:
Sức khỏe chú hồi phục rất tốt, các phương pháp trị liệu của Tây y cũng giúp ức chế hoàn toàn hỏa độc trong cơ thể chú. Thế này đi, tạm thời chú cứ tiếp tục uống thuốc, đợi hai ngày nữa sau cháu chạy từ Vân Điền về sẽ lại đến xem bệnh tiếp cho chú.


Thôi được rồi...

Lý Hạo bất đắc dĩ gật đầu, cũng chỉ còn cách nhận số tiền ủng hộ của Trác Nhất Sơn.

Chú Trác yên tâm đi. Người muốn đối phó với cháu cũng không ít, nhưng kết quả bọn họ đều phải gánh lấy xui xẻo.

Lý Hạo mỉm cười, chẳng mảy may để tâm.
Trời đất chứng giám, 10 triệu tệ này là cậu buộc phải nhận, chứ không phải cậu ham của cải gì đâu!

Vậy cháu về trước đây ạ.

Lý Hạo cười khổ gãi đầu, rồi sau đó nhìn thấy Trác Nhất Sơn đ3ang ngồi ở chiếc ghế bên cạnh liền nói:
Chú Trác, chuyện tối nay chú đều nhìn rõ rồi chứ? Phòng ngày phòng đêm, cướp nhà khó phòng, chú phải chu9ẩn bị tâm lý sẵn sàng.


Oan cho cháu rồi.


Lý Hạo là đi làm việc, con đừng có gây thêm phiền phức cho cậu ấy nữa!

Trác Nhất Sơn nói tiếp:
Thế này đi, cháu hãy thương lượng với cha chú thêm, để ông ra mặt đánh tiếng với địa phương trước. Tất cả những gì cháu cần, chỉ cần hợp lý là sẽ được bật đèn xanh. Hơn nữa hơn 10 triệu tệ cháu định hỗ trợ cho người dân ở trong thôn, bên chú sẽ hỗ trợ, coi như là một chút tâm ý của nhà họ Trác.


Đương nhiên, mấy tên công tử quần là áo lượt sao có thể so sánh với anh Hạo được?

Trác Yến Vũ kéo tay Lý Hạo, vẻ mặt vô cùng sùng bái, nói:
Thế em đi cùng với anh nhé?


Hai điều kiện này của chú đi liền với nhau. Nếu cháu muốn ông lão đánh tiếng với bên địa phương để mọi việc thuận lợi thì cũng phải nhận 10 triệu này, còn không thì phải từ chối cả hai.

Trác Nhất Sơn mỉm cười. Ông đã dự tính trước Lý Hạo sẽ từ chối tiền của mình, nhưng cùng lúc cũng đã có cách khiến Lý Hạo không thể cự tuyệt.

Cháu cũng phải cẩn thận một chút. Hôm nay coi như cháu đã đắc tội với cả đám Nhị Lương rồi, sẽ khó tránh chuyện bọn họ làm việc gì mờ ám sau lưng hòng đối phó với cháu.

Trác Nhất Sơn nhắc nhở.

Chỉ cần trong lòng chú hiểu được là tốt rồi, cháu cũng không thiệt gì đâu.

Lý Hạo mỉm cười lắc đầu nói.

Không ngờ cháu còn trẻ mà lại có lòng nhân ái đến thế!

Trác Nhất Sơn bùi ngùi nói:
Chà, có lẽ chuyện này liên quan đến chuyện ngày trước cháu đã từng trải qua cuộc sống cơ cực. Mấy đứa công tử của những gia tộc danh tiếng tuy bằng tuổi với cháu nhưng cũng không thể nghĩ thấu đáo được như thế.

Trác Yến Vũ gật đầu, sau đó vui vẻ kéo tay Lý Hạo dẫn đi.
Ban đầu, trước khi đến đây, cảm giác không khí của buổi tiệc có điều bất thường, Trác Yến Vũ còn lo lắng Lý Hạo sẽ gặp tai họa vì vướng vào cuộc tranh đấu trong gia tộc họ Trác.
Không ngờ rằng kết quả lại đánh Trác Nhị Lương tơi tả ở ngay chính sân nhà, thể diện cũng mất sạch.


Ừm, tuy em không hiểu được những trận đấu và thế cục giữa đàn ông với nhau nhưng cũng có thể nhìn ra được, cậu nhóc Lý Hạo này quả thực rất có năng lực.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.