Chương 340: Năng lực không xứng dã tâm



Dù sao đây cũng là việc riêng trong nhà, nếu ông đã không muốn nói, cháu cũng không hỏi nhiều nữa.


Lý Hạo nói thêm.

Cậu đã chặn được mầm mống tai họa, chuyện còn lại thì để Trác Nhất Sơn tự xử lý đi. Tôi biết chuyện của Nhất Sơn lần này3, dù cậu có cứu sống Nhất Sơn được không thì đây vẫn là biến lớn với nhà họ Trác bọn tôi. May mà cái thân già này vẫn đứng vững9, đám người có dã tâm kia mới không dám trắng trợn làm càn.


Thực ra không phải tôi thiên vị Trác Nhất Sơn gì, tuy rằng xét về bổn phận thì Nhất Sơn là con cả, về lý sẽ là người sẽ kế thừa gia tộc sau này. Nhưng trước đây ta giao quyền lực lại chủ yếu vẫn bởi do năng lực của nó.

Cụ Trác được Lý Hạo mát xa khắp người thoải mái dễ chịu, cũng nói ra hết những lời khó nói trong lòng.
Cụ Trác bĩu môi:
Tôi đã từng này tuổi rồi, con cháu sẽ tự có phúc của con cháu. Chuyện giữa những người trẻ tuổi như các cậu, vẫn nên để cho các cậu tự giải quyết vậy. Dù sao chính Yến Nhi cũng đã đồng ý, nếu giờ tôi nóng vội bức ép cậu, chắc nó sẽ trách ngược lại tôi mất.

Lúc này Lý Hạo mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

Chọn đúng người, ông thật là sáng suốt nhìn xa trông rộng.

Lý Hạo nhẹ nhàng mát xa mái đầu đã hoa râm của ông, hơn nữa còn dùng thêm một chút mộc khí chân nguyên để giúp ông giảm bớt mệt mỏi.
Cụ Trác thản nhiên nói.

Kìa ông, lời này của ông thật là...

Chỉ cần tưởng tượng đến đây, trong lòng Lý Hạo cũng nôn nóng phần nào! Nếu tương lai cậu cũng có thể có một gia đình quyền thế như vậy, đến lúc đó ắt hẳn sẽ sung sướng lắm!

Nhưng cậu cũng đừng nên đắc ý sớm quá!

Lý Hạo hơi nao nao, rồi sau đó khoát tay từ chối. Nghĩ tới sự thùy mị dịu dàng khó cưỡng của Thần Hi, đến một gia tài bằng trời cũng lập tức chẳng còn hấp dẫn đến thế.

Là không cưới Yến Nhi, hay là không cần nhà họ Trác?


Đúng vậy...

Cụ Trác thở dài nói:
Không ngờ cậu lại có thể hiểu rõ như vậy, haiz...

Lý Hạo chỉ đùa một chút chứ lại không ngờ cụ Trác lại nói nghiêm túc như vậy:
Nếu cậu xuất thân từ gia đình sang quý, tương lai vài chục năm sau, chỉ e là thiên hạ sẽ là của cậu. Đầu óc Nhị Lương không bằng cậu, tôi không trách nó vì cũng là do tôi sinh con không bằng người ta. Thế nhưng đến cái đạo lý
không được đối đầu với kẻ địch mà mình không thể đấu lại
mà nó còn không hiểu thì đích thị là do nó ngu xuẩn rồi.


Ông à, ông đừng tâng bốc cháu lên tận mây xanh thế chứ!

Thủ đoạn đó cũng không phải là vô ích, chỉ là đi bằng con đường thủ đoạn, cuối cùng khó mà trèo được lên chốn thanh cao.

Đến cả cậu nó còn không đối phó được thì sao có thể dẫn dắt cả nhà họ Trác chứ?

Cậu thích Trác Yến Vũ, nhưng cũng thích Thần Hi. Hơn nữa cả hai cô gái đều cam tâm tình nguyện hi sinh rất nhiều vì cậu. Ai trong hai người họ cậu đều không nỡ buông.

Thôi thôi.

Lý Hạo bĩu môi nói:
Cháu thì làm sao ạ? Năng lực như cháu đã giỏi lắm rồi đấy chứ. Người thua cháu cũng không có ít đâu!


Tôi biết cậu rất giỏi. Cho dù là tôi hồi còn trẻ cũng không bằng.

Thấy Lý Hạo nhẹ nhõm thở phào một hơi, cụ Trác mỉm cười trêu:
Nếu như đến một ngày nào đó Yến Nhi đổi ý muốn lấy cậu về bằng được, thì tôi, tôi sẽ vứt hết cái mặt già này này rồi phái người đi bắt cậu về kết hôn. Sau đó nhốt cậu ở lại nhà họ Trác, xem cậu chạy đường nào!


Ớ...


Mu bàn tay hay lòng bàn tay đều là thịt, cháu cũng biết trong lòng ông không dễ chịu gì.

Lý Hạo gật gật đầu. Mặc dù nhìn từ góc độ của cậu, ông làm vậy nhất định là giúp Trác Nhất Sơn và Trác Yến Vũ. Nhưng đối với cụ Trác, Trác Nhất Sơn hay Trác Nhị Lương đều là ruột thịt của ông, vốn dĩ hai anh em phải đoàn kết, gia đình trên dưới hòa thuận. Thế mà bây giờ giữa hai anh em lại xảy ra bất hòa, tim ông chắc chắn đau xót lắm.
Cụ Trác tiếp tục truy hỏi.

Ông à, ông nói thế là ép chết cháu rồi!

Lý Hạo cười khổ đáp:
Cháu chẳng muốn tranh giành danh tiếng gì với những gia đình có gia thế giàu có. Cháu chỉ muốn làm tốt những việc mà bản thân cháu nên làm. Thế là được rồi.


Dối trá...

Khiến cơ thể thoải mái cũng là một cách xả stress hiệu quả.

Thực ra ta không sợ Nhị Lương có dã tâm, nếu như cạnh tranh công bằng, thậm chí bản thân ta còn hy vọng nó có thể tranh được với Nhất Sơn. Thậm chí cả Tam Tài đứng ra cạnh tranh với hai anh của nó cũng được.

Cụ Trác lại thở dài một hơi, nói tiếp:
Tất cả chúng nó đều nghĩ cách để chứng minh năng lực của bản thân, đều nghĩ cách làm tốt chuyện của mình để chứng minh bản thân giỏi hơn anh em khác thì nhà họ Trác sẽ ngày càng vững mạnh, người kế thừa sẽ không được nhàn nhã mà phải luôn tỉnh táo, và những người còn lại cũng sẽ luôn có chí tiến thủ. Có như thế nhà họ Trác mới có thể tiếp tục vững vàng trên cao. Trăm năm sau, hai trăm năm sau cũng sẽ không suy tàn.

Nói đến đó, ông dừng lại một chút, miệng nhoẻn cười đầy chua xót:
Nhưng Nhị Lương tuy có dã tâm lớn nhưng nó lại không sở hữu năng lực tương xứng với dã tâm của mình, sao tôi có thể trơ mắt nhìn nó đi một bước cờ sai, làm hỏng cả cơ nghiệp nhà họ Trác mình được?

Cụ Trác sống lõi đời như vậy, một tay gây dựng sự nghiệp n6hà họ Trác như bây giờ, thế sự đã hiểu rõ, tâm tư hèn hạ của đám người Trác Nhị Lương sao có thể qua được mắt cụ?

Khôn5g dám trắng trợn làm càn, vừa là chuyện may, cũng lại là chuyện xui.

Lý Hạo trầm mặc không nói gì.
Mấy năm nay, Trác Nhị Lương ở Tô Châu vẫn luôn dựa vào cây đại thụ là nhà họ Trác. Thế nhưng ông ta lăn lộn vài chục năm trong giới quý tộc cần quan hệ không có quan hệ, cần thành tích cũng chả có thành tích gì, thậm chí leo lên chức vị bây giờ cũng là dựa vào nhiều năm làm việc và thể diện của họ Trác mới có được.
Cụ Trác liếc mắt nhìn Lý Hạo, tức giận nói:
Không có hoài bão cao xa, không có chí lớn trèo lên ngôi báu thiên hạ thì sao được tính là đàn ông? Nếu cậu muốn lấy cháu gái tôi, tôi có thể đứng ra làm chủ, khiến từ nay về sau nhà họ Trác có thể trở thành hậu phương vững chắc của cậu.


Đừng mà!

Lý Hạo cười khổ.
Cậu biết, Trác Nhị Lương đã điều tra được chuyện của cậu với Thần Hi thì cụ Trác không thể không biết, nhưng cậu cũng chẳng còn cách nào khác, chỉ biết cười khổ cho qua.
Năng lực của ông ta quả thực rất rất tầm thường.
Lăn lộn trong chốn quan trường nhiều năm như vậy, học gì chả học, lại học được bản lĩnh kéo bè kết phái, kích động lòng người.
Lý Hạo chép miệng nói:
Suy cho cùng minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng. Vì thế hôm nay ông mới bảo cháu tới đây dự tiệc của nhà họ Trác chính là lấy đá thử vàng, phải không ạ? Hễ là ai chủ động công kích cháu, dù diễn vai mặt xấu hay mặt tốt thì lập trường nhất định có vấn đề.

Lý Hạo hít sâu một hơi nói tiếp:
Ông dựa vào cháu để dẫn đường cho chú Trác, giúp chú ấy có thể biết trước được những mầm tai họa ngầm.

Tuy rằng thời bây giờ vẫn hay nói tự do yêu đương nhưng đứng trước những nhân vật có máu mặt như ở nhà họ Trác, nếu cụ Trác quyết tâm muốn ép Trác Yến Vũ phải rời bỏ cậu hoặc ép cậu phải lấy Trác Yến Vũ, tuy cậu có thể phản kháng nhưng gia đình nhà Thần Hi đúng là không có cách nào chống lại cả.
Không có cách nào, không liên quan đến thực lực cá nhân, đây chính là sức mạnh của giới thượng lưu, là thế lực to lớn bao trùm!
Gương mặt tươi cười của Lý Hạo thoáng chốc lại đơ cứng lần nữa.

Đậu má!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.