Chương 349: Hương tiêu ngọc vẫn!


Bạch Khởi cuối cùng cũng đã xuất hiện. Ngày trước mỗi lần cậu muốn thông qua thần ấn triệu hồi Bạch Khởi, ông ta đều chẳng có bất kì phản ứng g8ì. Thế nhưng bây giờ, trong lúc cậu đang bế tắc không thể làm gì, ông ta lại chủ động xuất hiện!


Huynh đệ, ta vừa mới tỉnh lại sau kh3i bế quan. Lúc bế quan ta không cảm nhận được lời cầu cứu từ đệ. Thật ngại quá!


Chỉ là một phân thân, đúng là muốn chết!

Khí thế của tâm ma nguyên thủy lại dâng cao, tiếp tục chớp lóe chiến đấu với hóa thân của Bạch Khởi.
Trừ Lý Hạo, tức thánh nhân trời sinh đã được đông cực tử vận hoàng khí ngưng luyện tâm hồn, tâm linh trong suốt không vướng bận, bất cứ tâm ma gì muốn xâm nhập đều bị cậu giết chết. Cũng chỉ có những người như cậu, tâm ma mới không thể ra tay điều khiển, chỉ có thể lựa chọn giết chết.
Nhưng đối với Minh thần ở Minh giới, tâm ma nguyên thủy hoàn toàn chẳng có cách nào đối phó, dù cho trước mắt chỉ là một Minh thần vẫn còn yếu, cũng sẽ không sợ bị tâm ma nguyên thủy dụ dỗ.

Tiểu Hạo, Tiểu Hạo...

Giọng Liễu Ngọc Oanh truyền tới. Trong đống hỗn độn trên mặt đất, chị vươn tay ra, yếu ớt nói với cậu:
Cứu chị, khụ khụ, cứu chị với...


Ầm!

Mắt thấy phân thân của mình sắp không ngăn được tâm ma nguyên thủy, Bạch Khởi quyết đoán lựa chọn hi sinh phân thân này, dùng cách thức tự bạo để khiến tâm ma bị thương nặng.
Bây giờ điều Lý Hạo mong chờ nhất là cả hai cùng bị thương, sau đó chính tay cậu sẽ xử lý nốt.

Đi chết đi!

Lý Hạo dựa vào tường, siết chặt nắm tay, chỉ biết trơ mắt nhìn hóa thân của Bạch Khởi và tâm ma nguyên thủy chiến đấu.
Bây giờ cậu vô cùng băn khoăn. Nếu như Bạch Khởi thắng, cậu lại sợ ông ta lỡ tay giết luôn cả tâm ma nguyên thủy lẫn Liễu Ngọc Oanh. Còn nếu như Bạch Khởi thua, Bạch Khởi chỉ chịu thương thì không sao, nhưng cậu thì rất có thể sẽ bị tâm ma nguyên thủy giết chết.
Chỉ là năng lượng rỉ ra từ chiêu đó thôi đã đủ khiến đồ đạc trong phòng nổ vỡ vụn, còn Lý Hạo thì lại lần nữa bị đập vào tường. Thậm chí người thường đứng ngoài như Đao Phong cũng bắn ra ngoài, mồm miệng ồng ộc máu, xem chừng khó sống qua nổi.

Ha ha, không đúng, ta đã nói mà, tam giới bị phong ấn, sao ngươi có thể đến được. Đây chẳng qua chỉ là một phân thân của ngươi thôi!

Dựa vào năng lực hiện giờ của Lý Hạo, cậu không thể nhúng tay vào trận chiến này. Cậu có thể cảm nhận được, trừ khi bản thân đạt cảnh giới tu luyện đủ cả năm khí của Ngũ khí thiên tâm quyết thì mới giúp được, bằng không, cơ bản là không có nổi tư cách tham gia vào trận chiến bậc này.

Thực lực vẫn chưa đủ rồi...

Bởi nói thẳng ra, Minh giới, vốn chính là đại diện của Ma!
Lúc trước Lý Hạo đã hiểu ra được, nếu như Tiên giới là Dương, đại diện cho ánh sáng, vậy ngược lại Minh giới sẽ là Âm, đại diện cho bóng tối hỗn loạn, còn Nhân giới lại gần với Hỗn độn, có âm có dương, âm dương cộng sinh. Mà tâm ma nguyên thủy lại sinh ra từ chính những ý niệm xấu ẩn sâu trong lòng chúng sinh ở nhân gian. Thế nhưng Minh thần ở Minh giới bản thân đã có ma tính, về bản chất cũng không khác gì mấy so với tâm ma nguyên thủy, vì thế muốn đối phó với Minh thần, tâm ma nguyên thủy chỉ có cách dùng chính thực lực của mình để chiến thắng, ngoài ra không thể dùng thủ đoạn công kích tâm hồn của Minh thần.

Hôm nay dù ta có tiêu tan, cũng ắt phải khiến ngươi bị thương nặng!

Ánh mắt Bạch Khởi quyết liệt, sau đó cơ thể hóa thành một đám mây khói đỏ như màu máu, lập tức cuốn tròn quanh người Liễu Ngọc Oanh.
Tâm ma nguyên thủy nhìn Bạch Khởi trước mắt, cảm nhận được nguồn khí tức Minh giới thuần khiết vô cùng mạnh mẽ trên người ông ta, thần sắc lập tức biến đổi.
Đối với tu sĩ hay với người bình thường, tâm ma nguyên thủy cực kì khủng khiếp. Cho dù là tu sĩ có pháp lực cao cường đến đâu, chỉ cần tâm hồn có kẽ hở, người ấy đều có thể bị tâm ma từng bước dẫn dắt, cuối cùng trở thành nô lệ trong tay tâm ma.
Lý Hạo thầm chắt lưỡi, không ngờ Bạch Khởi có thể đột phá đến Minh Vương cảnh. Quả không hổ là nhân tài được Đồ Phong đại thần xem trọng khi xưa.

Đồ Phong là Minh vương nổi tiếng từ lâu, còn từng chém giết thoát ra từ mười tám tầng địa ngục. Gây giờ Bạch Khởi lại là tân tấn Minh Vương mới bộc lộ tài năng. Nói như thế, chẳng phải giờ mình có tới hai huynh đệ là đại thần cấp bậc Minh vương sao?


Ầm!

Mây khói bao quanh, Lý Hạo vội che mắt lại. Lát sau, cậu mở mắt, thấy khói đã tan, phân thân của Bạch Khởi đã tan theo mây khói, còn tâm ma nguyên thủy thì ngã lăn ra đất, quần áo trên người rách tan, để lộ ra cả mảng da trắng trẻo của Liễu Ngọc Oanh.

Giết!

Bạch Khởi không muốn nói thêm mấy lời vô nghĩa với tâm ma nguyên thủy nữa, một tay vung đao, hóa thành một đường màu đỏ nhằm xông thẳng tới Liễu Ngọc Oanh. Tâm ma nguyên thủy cũng hừ một tiếng, phất tay, biến thành một dải lụa màu tím sẫm. Hai đường sáng cùng lao vào nhau, sau đó nhanh chóng tan ra.
Sau khi đấu một chiêu với Bạch Khởi, tâm ma nguyên thủy đã nhân ra hư thực trong sự xuất hiện của Bạch Khởi ở nhân giới, nhe răng cười nói:
Tuy rằng ngươi có khí tức của Minh Vương, thế một phân thân thì lại chẳng có đến nửa phần thực lực ấy, sao có thể là đối thủ của ta được?


Lắm lời, đánh thắng được đi đã rồi hẵng nói.

Bạch Khởi đứng đối đầu với Liễu Ngọc Oanh, vẫn còn tr9anh thủ bớt chút thời gian cười cười, giải thích với Lý Hạo:
Bởi vì bên pháp bảo đệ tặng có rất nhiều các chiêu thức có ích với ta. Ta đã qua6nh quẩn ở cảnh giới Minh soái lâu như vậy, chỉ thiếu một thời cơ để đột phá thôi. Không lâu sau khi nhận được pháp bảo đệ tặng, ta liền cảm gi5ác được mình sắp đột phá. Bế quan đến bây giờ, cuối cùng cũng đạt được tới Minh Vương cảnh.


Hay lắm, Minh Vương cảnh.

Phân thân của Bạch Khởi cũng hừ lạnh một tiếng, không hề phản bác lại lời của tâm ma nguyên thủy.
Quả vậy, hiện tại giữa tam giới vẫn còn tồn tại phong ấn. Ông ta cũng chỉ dựa vào thần ấn để truyền đến đây một hình chiếu có thần lực, sức mạnh cũng chỉ tầm ba phần so với chủ thể. Tuy rằng khí tức vẫn là khí tức của Minh Vương, nhưng thực lực khi đánh lại đã suy giảm phần nào.
Mà tâm ma nguyên thủy bây giờ, tuy rằng so với mấy chục năm trước lúc mới ngưng kết đã tiến bộ lên rất nhiều, thế nhưng vẫn chưa đủ tư cách là đối thủ của Bạch Khởi khi đã đạt đến cấp bậc Minh vương!
Thấy Bạch Khởi xuất hiện, cuối cùng tâm ma nguyên cũng cảm thấy tình hình không ổn.
Tâm ma nguyên thủy như dải lụa quấn chặt cơ thể Bạch Khởi, bắt đầu ra sức co siết thật mạnh.
Hóa thân của Bạch Khởi càng ngày càng nhạt đi, đối chiến với tâm ma nguyên thủy cũng ngày càng vất vả. Trận chiến này, quả thực phân thân của Bạch Khởi thua đến nơi rồi!
Nghĩ đến đây, trong lòng Lý Hạo vô cùng kích động. Theo tình hình này, nếu như về sau cậu có cơ hội đến Minh giới, chỉ cần không động tới Minh Quân có địa vị chí tôn thì phải chăng sẽ có thể đường hoàng đi lại?

Minh thần? Minh thần sao có thể tới được đây?

Lý Hạo thầm chấn động. Giờ phút này ánh mắt Liễu Ngọc Oanh đã trở lại dáng vẻ trước kia, khóe miệng rỉ máu, thoạt trông sao yếu ớt, bất lực.

Lý Hạo chạy về phía Liễu Ngọc Oanh, muốn nhanh chóng xử lý vết thương trên người cô.

Nhưng cho dù tốc độ của cậu có nhanh đến đâu, một luồng ánh sáng màu lam còn nhanh hơn cả cậu xuất hiện!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.