Chương 360: Đợi anh trở về
-
Vua Mua Sắm Tam Giới
- Mộc Tử Hạc
- 1130 chữ
- 2022-02-04 05:07:51
Lý Hạo cũng lợi dụng tâm lý này nên mới tung chiêu hiểm, mượn chân nguyên nội tức để nâng chiếc xe lên.
Sliver W8olf tuy là một chiếc xe thể thao bằng chất liệu nhẹ nhưng cũng nặng mấy tấn. Trọng lượng này, cùng tốc độ này, cộng thê3m sức mạnh Lý Hạo truyền cho, chắc chắn không đơn giản như phép một cộng một bằng hai!
Lý Hạo bị đám người này vây quanh nhưng cũng không thèm nhìn họ mà lạnh lùng nói:
Trước khi bắt đầu cuộc thi này tôi đã nói rồi, cho dù là sống chết hay bị thương nặng, hậu quả đều phải tự lãnh hết.
Nói láo, bọn tao chẳng ai nghe thấy câu này!
Còn một nhóm thì khí thế hùng hổ bao vây Lý Hạo, ai cũng la hét ỏm tỏi, chặn không cho cậu rời đi.
Trong đó có một tên đứng đầu bước ra, nhìn Tiểu Hầu Gia đang được mấy tên khác đỡ ra từ trong
điểm chốt của trời xanh
, chỉ vào Lý Hạo nói:
Mày xong đời rời, mày gặp phải rắc rối to rồi, dám động vào thiếu bang chủ của Hồng Bang bọn tao, đúng là muốn chết mà!
Tiểu Hầu Gia! Mau cứu Tiểu Hầu Gia!
Lý H5ạo còn là người không? Nó muốn giết người, nó cố ý giết người.
Dưới ánh mắt chăm chú kh9iếp sợ của mọi người,
điểm chốt của trời xanh
trực tiếp bị Sliver Wolf đập nát từ trên xuống!
Aaa!
6
Trời ơi!
Thượng đế ơi! Rốt cuộc là sao thế này?
Anh Hạo…
Ánh mắt Trác Yến Vũ chỉ còn sự cảm động, nắm chặt lại tay Lý Hạo. Cô có thể hiểu được cảm giác đau khổ cậu đè nén trong lòng, tuy cô không biết rốt cuộc Lý Hạo bị làm sao nhưng lại có thể cảm nhận được rõ ràng tối này cậu không ổn.
Tiểu Hầu Gia trước đây làm chuyện gì cũng thuận lợi, sao lần này trong lĩnh vực mình giỏi nhất lại thảm bại hai lần liên tiếp dưới tay cùng một người?
Xoẹt!
Tôi đã đánh cược với Hồng Khinh Hầu, trong ba lượt tôi đã thắng hai, hắn thua rồi!
Lý Hạo bước ra khỏi vòng vây đám Hồng Bang, nắm lấy tay Trác Yến Vũ, nhìn cô nói:
Không sao rồi, anh nói rồi, anh sẽ chiến thắng trở về.
Lý Hạo, mày đứng lại!
Người của Hồng Bang ở hiện trường ít nhất cũng có đến trăm tên, giờ đang phân thành hai nhóm, một nhóm vội vàng hợp sức nâng Sliver Wolf lên, nhanh chóng cứu Tiểu Hầu Gia kẹt trong xe.
Đi thôi.
Lý Hạo nắm lấy tay Trác Yến Vũ bước ra khỏi câu lạc bộ đua xe Tinh Quang. Lúc đi ngang qua Trác Lâm Phong, cậu lạnh lùng liếc nhìn tên ngốc quần áo là lụa này làm cậu ta run cả người, liên tục nuốt nước miếng, đến cả động đậy cũng không dám.
Anh phải rời Minh Châu một thời gian, không biết cụ thể bao lâu.
Sau khi ổn định lại cảm xúc, Lý Hạo nhìn cô, vỗ vai cô nói:
Hơn nữa có thể sẽ không liên lạc được với anh.
Khí thế của trên trăm người tuy hùng hổ nhưng lại không ngăn được bước chân Lý Hạo.
Dấu chân từng bước của Lý Hạo giống như cây kim xé toạc biển người, mà chỉ cần Lý Hạo tiến đến gần, đám người bên cạnh đều bị khí thế của cậu làm kinh hãi mà không tự chủ lùi sang hai bên, không một ai dám trực diện ngăn cản bước chân cậu.
Anh Hạo, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Sau khi ra khỏi câu lạc bộ Tinh Quang, Trác Yến Vũ ngồi trên xe không nhịn được hỏi.
Đối mặt với đám người càn quấy của Hồng Bang, hơi thể lạnh lẽo cả người cậu tràn ra, chân nguyên nội tức hình thành một lồng khí vô hình, trực tiếp đẩy những tên đang chắn đường ra, bước từng bước về phía Trác Yến Vũ.
Mày!
Chị Ngọc Oanh xảy ra chuyện rồi.
Lý Hạo hít sâu một hơi, mắt nổi lên một tia máu, cậu cố dằn lòng lại, trầm giọng kể với cô.
Ngăn tên hung thủ giết người này lại!
Đúng! Không thể để nó đi!
Đúng vậy! Ai làm chứng cho mày?
Đâm Tiểu Hầu Gia thành ra thế này đúng là cực kỳ đáng khinh!
Chuyện tranh đoạt quyền lợi Như Ý Lầu, anh không thể đến kịp, cứ thế trơ mắt nhìn chị Liễu Ngọc oanh chết trước mắt …
Đương nhiên Lý Hạo không thể nói chuyện tâm ma với một người bình thường như Trác Yến Vũ, chỉ có thể kể lại đơn giản thành chuyện tranh giành quyền lợi của nội bộ Như Ý Lầu.
Thánh đạo mênh mông, tôi ngẩng đầu cúi đầu không thẹn với trời đất, sở dĩ cá cược như vậy, chẳng qua cũng là để không thẹn với thánh tâm.
Đối diện với sự chỉ trích và càn quấy của đám người này, Lý Hạo lại không chút để tâm, chỉ tự lẩm nhẩm tín niệm kiên định trong lòng mình.
Cái gì? Sao có thể?
Trác Yến Vũ nghe vậy sắc mặt liền thay đổi, không thể tin được, nói:
Ở Minh Châu, Như Ý Lầu là một tồn tại vô cùng đặc biệt, không phải là một nơi có thế lực lớn, nhưng lại nắm giữ rất nhiều đường sống của đa số quan chức. Liễu Ngọc Oanh là bà chủ Như Ý lầu, ai dám làm gì chị ấy chứ?
Còn đực ra đó làm gì? Mau qua đó! Nhanh cứu người, nhanh lên!
Vô số người của Hồng Bang đều gào thét kinh hãi, hiện trường hỗn loạn, người nào cũng có cảm giác như trời sập tới nơi!
Người đã đi rồi, anh Hạo, anh đừng buồn nữa…
Nhìn dáng vẻ buồn bã của Lý Hạo, cô đau lòng ôm lấy cậu, dịu dàng nói:
Anh còn có em mà, em sẽ mãi bên cạnh anh.
Cậu sẽ tuân thủ quy tắc đạo đức, tuân thủ pháp luật, thậm chỉ còn tuân thủ lời thề hơn người bình thường, đánh cược cũng không khác gì ước định, vì là người theo thánh đạo, nên lời nói hành động đều phải cẩn trọng, nếu không chút kiêng kỵ thì sẽ làm loạn thánh tâm, cả đời không thể bước vào cảnh giới thánh nhân.
Cút hết cho tôi!
Lý Hạo mở cửa xe Sliver Wolf, từ trong nhảy ra.
Nhanh! Bao vây nó lại!
Anh…
Trác Yến Vũ ngẩn người, vốn muốn mở miệng hỏi Lý Hạo muốn đi đâu nhưng lời chưa thốt ra đã ngậm lại.
Nếu Lý Hạo có thể nói rõ với mình anh muốn đi đâu, thì đã trực tiếp nói rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.