Chương 370: Thiên bồng nguyên soái? tịnh đàn sứ giả?


Hai tên canh cổng mặc giáp vàng nọ hưng phấn vỗ bốp vào Linh Kính. Từ mặt kính đột nhiên bắn ra một luồng sáng rực rỡ thuần khiết, phút chốc ph8ủ kín người Lý Hạo.

Đây là cách thức trói buộc phạm nhân phổ biến trong Đạo môn, gọi là Linh Kính Quang Lao. Người bị ánh sáng của kín3h trói buộc, trừ phi có thực lực cỡ mười đại chưởng giáo còn đâu thì không thể thoát được sự khống chế của ánh sáng từ Linh Kính.

Tron9g lịch sử cũng từng có những cao thủ Đạo môn lánh đời thực lực cỡ các đại chưởng giáo cấu kết với Yêu tộc. Sau khi bị phát giác, tuy đã thoát 6được trói buộc của Linh Kính Quang Lao nhưng cũng tiêu hao rất nhiều chân nguyên nội tức, cuối cùng đều bị bắt sống vì thể lực không đủ.
<5br>Linh Kính này, là một món pháp bảo cao cường do trời đất nuôi dưỡng của Đạo môn, cũng là biểu tượng cho luật lệ của Đạo môn, là vật thần diệu vô cùng.
Lý Hạo chép miệng nói với hai tên canh cổng nọ:
Nhanh tay nhanh chân lên đi chứ, mau dẫn tôi đến cái nhà lao Nhược Thủy gì kia rồi còn để cho các vị chưởng giáo tranh thủ thời gian đi điều tra nữa chứ. Tôi vẫn đang chờ được thả ra để so tài với các đệ tử nổi bật của các tông môn lớn đó!

Hai tên canh cổng nhìn Lý Hạo mà mặt cứ đần ra, tuy cảm thấy chuyện hôm nay thực sự lạ kì hết sức, đến cả Linh Kính cũng không muốn trói người nhưng dù sao chưởng giáo của mình cũng đã ra lệnh, chỉ đành bất chấp giải Lý Hạo rời đi.

Được rồi, vậy bây giờ liền mời các chưởng môn về môn phái của mình chọn một người đại diện, sau đó cùng đồng hành xuống núi kiểm tra chuyện về hơi thở dị thú trên người em trai ta.

Nào ngờ, khi chùm sáng từ Linh Kính chiếu tới cơ thể Lý Hạo, chùm sáng đáng nhẽ phải trói buộc cậu lại phát ra một tiếng ngâm khẽ, hóa thành một cơn mưa ánh sáng rơi xuống đầu cậu, khiến cậu cảm giác toàn thân sảng khoái, dù là tinh thần hay chân nguyên nội tức cũng có bước tiến bộ đáng kể.

Việc này...

Nhìn cảnh tượng kì lạ trước mắt, cả mười đại chưởng môn ở đó đều đồng loạt ngây người.
Thấy Lý Hạo còn có tâm trạng thảnh thơi ngắm cảnh, hai tên giáp vàng áp giải cậu đi liền tức giận đẩy mạnh, quát:
Tốt nhất ngươi nên đàng hoàng vào, đợi vào ngục tối Nhược Thủy rồi, ngươi sẽ biết cái gì mới là đáng sợ.


Ngục tối Nhược Thủy, chẳng lẽ là nhà lao xây trong Nhược Thủy ba ngàn dặm?

Nét mặt Lý Hạo vẫn không thể hiện gì, dường như không hề để bụng thái độ tức giận của người nọ mà còn thản nhiên hỏi lại.
Suốt đường đi, Lý Hạo vừa bước chân vừa tò mò thưởng thức phong cảnh bên trong Đạo môn.
Nơi này quả không hổ cái danh Động thiên Phúc địa, không chỉ có linh khí dày đặc hơn hẳn bên ngoài mà đến cảnh vật xung quanh cũng đẹp đẽ như chốn bồng lai tiên cảnh, đến cả các khu rừng nguyên sinh tự nhiên được giữ gìn cực tốt như Vân Điền hay rừng Thần Nông Giá cũng không thể so sánh.

Đi nhanh lên!


Hừ! Người mà cũng biết Nhược Thủy ba ngàn? Vậy chắc phải biết sợ rồi chứ?

Một tên khác không khỏi tự đắc hếch cằm:
Nhược Thủy ba ngàn, chỉ lấy một gáo, chắc ngươi từng nghe những lời này rồi chứ? Hừ, nói cho ngươi hay, một gáo Nhược Thủy do Thánh tổ Bàn Cổ lấy đi khi khai thiên lập địa, trong nhân giới bây giờ, đang ở ngay tại ngục tối Nhược Thủy này!

Trông cái điệu bộ ngẩng đầu ưỡn ngực như rất tự hào ấy, người không biết chắc còn tưởng rằng một gáo Nhược Thủy kia chính là do hắn lấy được.
Linh Kính không chỉ không trói buộc Lý Hạo mà còn cung cấp sức mạnh cho cậu, quả đúng là chuyện lạ kì chưa từng xuất hiện xưa nay.

Chà, đúng là lòng người tối tăm, Linh Kính có mắt. Đến một món bảo vật cũng biết cậu nhóc Lý Hạo này phải được khen chứ không thể phạt, thế mà lại có vài người cứ năm lần bảy lượt muốn làm ngược lại cho bằng được.


Được rồi, đừng có ngẩn người nữa. Dù Linh Kính này không làm gì thì tôi cũng sẽ tự đi với các người.


Đi thôi, chúng ta quay về rồi bàn tiếp.

Mày Kiếm Công hừ lạnh một tiếng, trợn mắt lườm đám Vạn Phong thêm cái nữa rồi phất tay áo bỏ đi thẳng, một vệt kiếm bỗng sinh ra từ khoảng không dưới chân, phút chốc đã biến mất phía sau cánh cửa.
Các chưởng giáo của mười môn phái lớn đều lục tục rời đi, kết thúc trận tranh cãi ồn ào trên đỉnh thang mây này.
Sao Lý Hạo cứ như không sợ gì hết vậy?
Cái gì gọi là
Là Nhược Thủy thì tốt
?
Cứ làm như không phải Nhược Thủy thì sẽ rất thất vọng thế?
Nhưng không nói cũng rõ, chỉ sau hôm nay, cái tên Lý Hạo chắc chắn sẽ truyền khắp ngõ ngách Đạo môn, khiến tất cả các môn phái lớn nhỏ trong ba ngàn dặm đất lành này không ai không biết.
Một thiên tài tuyệt thế khiến Linh Kính ngân dài, một người con trai của môn phái lớn bỗng vô cớ mất tích từ mười mấy năm trước, một người vừa xuất hiện đã khiến cả mười vị chưởng giáo của các môn phái lớn cùng ra mặt biểu quyết, một người kì lạ đến ánh sáng của Linh Kính cũng không muốn trói buộc!
Mà bấy giờ, vẫn chưa biết mình đã trở thành tiêu điểm bàn tán khắp Đạo môn, Lý Hạo đi theo hai tên canh cổng bước vào bên trong Đạo môn, đi về hướng nhà lao giam giữ phạm nhân.
Lý Gia Kỳ vẫn rất lạnh lùng, trong lòng cố gắng đè nén cơn tức giận.
Đầu tiên là việc tự tay kết liễu sinh mạng của người mình yêu nhất. Dù anh rất rõ đó là việc bắt buộc để đánh tan tâm ma nguyên thủy, kiềm hãm không cho nó ra ngoài tác oai tác quái trong thời gian ngắn nhưng cứ mỗi lần nghĩ đến nụ cười dáng điệu của Liễu Ngọc Oanh trước khi chết, Lý Gia Kỳ vẫn khó giấu nỗi đau lòng.
Sau đó là ở chính địa bàn của mình mà lại chỉ có thể trơ mắt nhìn em trai bị người ta vu khống bắt đi. Nếu không phải Lý Hạo vẫn luôn khuyên mình nhẫn nhịn, nếu không vì cơ nghiệp trăm năm của Tiêu Dao tông, nếu không vì lời dặn dò của người cha Lý Vân Phi trước lúc lâm chung, nếu không để đề phòng Yêu tộc nhân lúc Đạo môn nội chiến để xâm nhập, anh đã sớm rút kiếm đồ sát từ lâu.
Hai tên canh cổng ngơ ngác nhìn nhau, sau đó, một trong hai tên nửa tin nửa ngờ, dè dặt hỏi Lý Hạo:
Ngươi, ngươi, không phải là cố ý muốn vào ngục Nhược Thủy đấy chứ? Ngươi có ý đồ với Nhược Thủy? Ngươi đúng là điên thật rồi.


Đoán xem.

Lý Hạo vẫn không dừng bước chân, còn nháy mắt với hai người.

Là Nhược Thủy thì tốt.

Lý Hạo gật gù, biểu hiện khiến hai tên canh cổng thực sự không biết đâu mà lần.
Chuyện quái gì vậy?
Nói rồi, cậu lấy điện thoại trong túi ra, click mở wechat tam giới rồi vào danh bạ tìm người liên lạc.

Ban đầu khi Lý Hạo tìm được hạt giống cây Thiên Yêu đưa cho Thái Thượng Lão Quân để làm thuốc luyện đan, cứu được Xích Cước đại tiên đang tẩu hỏa nhập ma, công lao này khiến rất nhiều tiên nhân từng chịu ơn Xích Cước đại tiên trên Tiên giới gửi lời mời kết bạn wechat cho Lý Hạo.

Lý Hạo cần dùng wechat tam giới, thế nên khi đặt điều kiện với Vạn Phong, cậu mới nhấn mạnh không được lấy đi bất cứ thứ gì trên người mình.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.