Chương 386: Nâng cao uy thế của tiêu dao tông!



Chân long giáng xuống, may mắn tất hiện. Xem ra sự trở về của Nhị thiếu gia chính là phúc của Tiêu Dao tông ta rồi!


Một8 vị các lão trong Tiêu Dao tông vuốt râu cười dài, đánh giá Lý Hạo một lượt rồi ân cần hỏi thăm:
Nhị thiếu gia, người mới ra kh3ỏi nhà lao Nhược Thủy, sức khỏe là quan trọng nhất, để mấy lão đây nhanh chóng đưa người về tông môn chữa trị. Thiếu gia yên tâm9, dù có phải liều mấy bộ xương già này, hao hết tu vi cả đời thì hội già bọn ta cũng sẽ tiêu trừ hết ảnh hưởng của khí âm trong 6Nhược Thủy đối với cơ thể ngươi, tuyệt không khiến việc tu luyện của người phải dừng lại.

Ngao Tinh giận dữ hừ một tiếng:
Rồng ta đảm bảo với các ngươi, dù thằng ranh Lý Hạo này có tắm luôn trong Nhược Thủy cũng chẳng bị làm sao sất! Các ngươi không cần quan tâm! Hắn không lấy độc Nhược Thủy đi đối phó với người ta là đã tốt lắm rồi, nếu độc Nhược Thủy có thể khiến hắn bị thương, tên của rồng ta sẽ viết ngược lại!!


Ớ...


Trăm năm tới đây, vị trị đệ nhất môn phái của Tiêu Dao tông ta đừng ai mơ ngấp nghé được nữa.

Tam các lão hả hê cười lớn:
Tên giặc già Vạn Phong nghĩ đủ cách để hãm hại Nhị thiếu gia, không nghĩ lại thành khéo quá hóa vụng, trùng hợp tạo cơ duyên cho Nhị thiếu gia. Đúng rồi, Kỳ lân song tử tinh chính là thiên mệnh, thiên mệnh há lại là thứ tên già đó có thể thay đổi?!


Được.

Lý Hạo cũng gật đầu trả lễ.

Không sai.

Lý Hạo thoải mái gật đầu, thẳng thắn thừa nhận.
Trong tám vị các lão, một người có vẻ là đứng đầu đứng ra, từng lời thành khẩn tha thiết:
Người không hiểu đâu, nếu không thể trừ bỏ toàn bộ độc âm của Nhược Thủy, việc tu luyện sau này nhất định sẽ có nguy hiểm cực lớn.


Đúng đó Nhị thiếu gia!

Vừa nói xong, hội các lão của Tiêu Dao tông đã nhìn cậu bằng ánh mắt thân thiết nhiệt tình hơn hẳn vừa nãy.
Thật ra Lý Hạo chỉ cần gọi bọn họ là tiền bối cũng đã đủ khiêm tốn lắm rồi, huống chi đây còn là trưởng bối. Tuy trưởng bối và tiền bối chỉ khác nhau có một chữ, nhưng ý nghĩa trong đó thì lại cách biệt một trời một vực.

Này...

Nghe Ngao Tinh xả cho một tràng như thế, mấy vị các lão đều ngu người, ai nấy trố mắt nhìn nhau, không biết có nên tin lời con rồng trẻ còn chưa trưởng thành này không.

Tuy không rõ ràng, mạnh mẽ như Nhược Thủy thực sự quả đúng là Nhược Thủy, đúng là khí tức của Nhược Thủy rồi!!

Cả hội các lão cùng nhìn Lý Hạo như nhìn quái vật, trên mặt viết rõ ràng dòng chữ không dám tin.
Tiền bối chẳng qua chỉ là người có tu vi cao hơn hoặc lớn tuổi hơn, nhưng trưởng bối thì còn là người nhà, người thân, người đứng về phía mình.
Những vị các lão này đa phần đã đi theo cha của Lý Hạo và Lý Gia Kỳ từ khi còn rất trẻ, cùng sát cánh chiến đấu với nguyên tông chủ Lý Vân Phi để gây dựng nên Tiêu Dao tông vững mạnh ngày nay.
Đã mấy lần cậu toan lên tiếng giải thích rằng mình thực sự không sao nhưng những ông lão này cứ tôi một lời, ông một lời, căn bản không cậu cơ hội chen vào giải thích.

Grào!!


Ha ha ha, trời giúp Tiêu Dao tông ta, trời giúp Nhân tộc ta rồi!!!

Nét mặt lo âu của hội các lão tức khắc chuyển thành mừng rỡ. Ai nấy cùng phá lên cười to, thậm chí có người còn rơm rớm nước mắt.

Vạn Linh sào lòng lang dạ só5i, hành động đáng khinh, đúng là đáng chém!

Một các lão khác hừ lạnh, nét mặt có vẻ giận dữ.

Cái này...

Nhìn quả cầu nước Lý Hạo đưa tới, cả tám vị các lão đều tò mò bu lại. Quả cầu này, thoạt trông thì không có gì lạ nhưng sau khi tập trung cảm nhận một lúc, sắc mặt ai nấy bỗng chốc biến đổi.
Lý Hạo không muốn thẳng thừng cắt ngang khi các vị trưởng bối đang quan tâm tới mình, nhưng Ngao Tinh bên dưới thì lại không nhịn được. Nó há to miệng rồng phát ra một tiếng ngâm đinh tai nhức óc, khiến mấy vị các lão tức khắc im bặt.

Đám lão già các ngươi có thấy phiền không hả? Không phải Lý Hạo đã nói là hắn không sao rồi hả? Còn ở đây lảm nhảm mãi nữa, làm rồng ta nghe sắp lủng cả ta rồi đây này!


Từ nay về sau, có Nhị thiếu gia ở đây, đám Yêu tộc dặt dẹo kia nào dám càn rỡ gì nữa?

Nhị các lão phất tay áo tiếp lời:
Nếu chúng dám tới, vậy cứ dẫn Nhược Thủy ra, khiến cả bọn chứ có tới chứ không có về!

Khi mọi việc hoàn thành, nghi lễ đã kéo dài suốt một đêm.
Một chùm sáng bắn ra từ trong từ đường của Tiêu Dao tông, hướng thẳng lên bầu trời. Gần như toàn bộ những người có chức vị cao ở Tiêu Dao tông đều cảm thấy: Sau khi Lý Hạo nhận tổ quy tông, mệnh số của Tiêu Dao tông phút chốc tăng cao, uy nghi rực rỡ, không gì có thể lung lay.

Nhị thiếu gia, giờ lành sắp tới rồi, mau đi thôi. Để mấy lão dẫn người đến từ đường của Tiêu Dao tông.

Tứ các lão quản lý việc lễ nghi khom lưng với Lý Hạo, kính cẩn lên tiếng:
Lão tông chủ Vân Phi huynh trên trời có linh thiêng, nếu có thể nhìn thấy hôm nay chắc cũng sẽ mỉm cười nơi chín suối.

Họ đã cống hiến cả đời cho Tiêu Dao tông, không khác gì anh em với Lý Vân Phi nên đương nhiên trong lòng cũng coi Lý Gia Kỳ và Lý Hạo không khác gì con cháu của mình. Nghe được tiếng trưởng bối này của Lý Hạo, khóe mắt ai nấy đều bất giác ửng đỏ.

Nhị thiếu gia, độc Nhược Thủy không phải chuyện đùa đâu. Tuy chỉ mới trúng độc không sâu, cũng không cảm thấy khó chịu gì nhưng độc này lại ẩn giấu rất sâu, nhất định sẽ trở thành mối họa ngầm sau này nên không thể qua loa được!


Xin mọi người yên tâm, ta thực sự không sao.

Lý Hạo mỉm cười đưa tay ra, khẽ động ý niệm, dưới sự dẫn dắt của thủy khí chân nguyên trong cơ thể, một quả cầu nước bỗng ngưng tụ giữa không trung, bay tới trước mặt hội các lão.

Nhị thiếu gia, ngươi... thực sự đã được Nhược Thủy thừa nhận?

Hồi lâu sau, Đại các lão mới khó khăn nuốt nước miếng, dè dặt hỏi Lý Hạo.

Không sao, đa tạ các vị trưởng bối đã lo lắng, ta đã không còn gì đáng ngại.

Lý Hạo khiêm tốn gật đầu với mấy ông lão, lên tiếng trấn an.

Huyết mạch Lý thị đời hiện tại nhận tổ quy tông, bái kiến Tổ sư gia trở lại từ đường Tiêu Dao tông ta.

Lý Gia Kỳ là tông chủ, cũng là người làm lễ đầu tiên. Lý Hạo bám sát theo anh, cùng thực hiện đại lễ ba quỳ chín vái.

Trong này lại có khí tức của Nhược Thủy?!


Ôi trời đất ơi!

Sau khi Đại các lão lên tiếng, những các lão còn lại đều rốt rít khuyên can:
Tiểu tổ tông của lão ơi, người không thể coi thường độc Nhược Thủy này được đâu! Nếu độc này thực sự vô hại thì tên giặc già Vạn Phong kia cũng sẽ không giở mọi thủ đoạn để nhốt người vào ấy!

Cảm nhận sự quan tâm chân thành từ các vị các lão, Lý Hạo vừa thấy ấm áp lại vừa thầm cười khổ.

Nhạc lên!!

Tứ các lão quát lớn, từng tiếng như sấm mùa xuân, nhất thời từ trong đại điện của Tiêu Dao tông phía dưới, từng tiếng chuông đánh động tâm can bỗng vang lên. Lý Hạo xuống khỏi lưng rồng. Trong vòng vây của các đệ tử Tiêu Dao tông, cậu rửa tay, đội mũi, sau đó cùng sóng vai với Lý Gia Kỳ bước vào điện chầu, nơi thờ phụng bao đời tổ tiên của Tiêu Dao tông.

Các đệ tử, hôm nay ta muốn thực hiện giao ước khiêu chiến khi trước. Mười đại tông mông bắt đầu từ Thanh Huyền tông, ta sẽ khiêu chiến từng môn phái một.


Đón tia nắng sớm mai, Lý Hạo ngửa mặt lên trời thét dài:
Nâng cao uy thế của Tiêu Dao tông ta!!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.