Chương 387: Những kẻ thiên tài
-
Vua Mua Sắm Tam Giới
- Mộc Tử Hạc
- 1329 chữ
- 2022-02-04 05:08:28
Thằng nhóc này, bớt cái kiểu hóng chuyện bậy bạ đó đi.
Lý Nhuệ bực mình lườm cậu ta một cái, bĩu môi đáp:
Lý Hạo 8này nhất định chính là con trai ruột bị lạc mất năm xưa của cha nuôi, giờ trở về nhận tổ quy tông cũng là chuyện đúng với l3ý thường. Ta vui mừng còn không kịp, cớ gì lại phải khó chịu?
Nhuệ ca, nói thì nói thế, nhưng huynh dám bảo trong9 lòng không có chút nào ghen tị không?
Nhị thiếu gia nói phải, là lão hủ quan tâm quá nên bị loạn rồi.
Nghe Lý Hạo nói vậy, Đại các lão vội chắp tay bái phục rồi lui sang bên.
Lý Gia Kỳ mỉm cười. Đều là chí nhân chân nhân đã đạt tới cảnh giới đầu tiên tức cảnh giới Động Vi, anh hiểu rằng lời Lý Hạo vô cùng chính xác. Người tới cảnh giới Động Vi có thể khống chế cơ thể ở mức cực cao, có thể nói là không cần đến bất cứ một pháp khí gì.
Đại các lão đứng đối diện trước mặt Lý Hạo, đề nghị:
Kể cả pháp khí của mấy lão già cũng được. Chỉ cần Nhị thiếu gia thích thì cứ việc lấy.
Không cần.
Lý Hạo lắc đầu đáp:
Ta đã đạt tới đỉnh cảnh giới Động Vi, khả năng khống chế cơ thể cũng tới đỉnh điểm, thân thể này chính là pháp khí thuận tay nhất. Còn những pháp khí khác, dù mạnh hơn nữa nhưng dùng không quen thì cũng chỉ uổng phí, thậm chí còn bị nó ảnh hưởng.
Lý Hạo vuốt cằm, sau đó ôm quyền, lớn tiếng nói với toàn bộ các đệ tử Tiêu Dao tông phía dưới:
Mọi người, hãy chờ ta thắng lợi trở về.
Chúc Nhị thiếu gia thắng lợi trở về!!
Bên dưới, các đệ tử Tiêu Dao tông cũng đồng loạt khom người chắp tay thi lễ.
Sở dĩ Lý Gia Kỳ còn dùng Lôi Thần Kiếm là vì đã sử dụng nó từ nhỏ đến lớn, đã đạt tới cảnh giới người - kiếm hợp nhất, người và kiếm thấu hiểu, ăn ý với nhau. Nếu nói Lôi Thần Kiếm là một món pháp khí mạnh mẽ, vậy chẳng bằng nói nó như cánh tay phải của Lý Gia Kỳ còn đúng hơn.
Vậy Nhị thiếu gia có muốn học một vài công pháp của Tiêu Dao tông chúng ta không?
Nhị các lão cũng không nhịn được đề nghị:
Tuy đạo pháp cần thời gian tu luyện dài, thời gian bây giờ lại hơi gấp nhưng lâm trận mài thương, không sắc cũng sáng mà!
Đi thôi.
Lý Hạo bật cười lớn, Ngao Tinh dưới người cũng ngửa cổ lên trởi, há miệng phát ra một tiếng rồng ngâm rung trời, khiến gió thổi dạt mây mù ra xa, phá không rời đi.
Ta đi với Nhị đệ, trấn áp bên kia.
Lý Gia Kỳ cũng bình tĩnh xoay người, ngự kiếm đuổi theo sau Lý Hạo.
Đúng là thiếu niên anh hùng...
Nhìn hai anh em trước sau biến mất, Đại các lão bất giác thở dài than:
Nhịn họ, lão phu lại nhớ tới thuở thiếu thời khi còn đi theo Vân Phi huynh ngang dọc khắp đất Đạo Mônba ngàn này, cùng nhau ăn lông uống máu, chém giết yêu tà ấy.
Nhị các lão, ta đã học Thần kiếm dẫn lôi thuật rồi.
Lý Hạo mỉm cười đáp.
Thần kiếm dẫn lôi là đạo pháp mạnh nhất của Tiêu Dao tông, thậm chí có thể nói là pháp quyết cao cấp nhất của toàn bộ Tiêu Dao tông! Là cao nhất, không phải một trong!!
Tam các lão hít sâu một hơi, nét mặt khá nghiêm túc:
Lần này Nhị thiếu gia khiêu chiến chín tông môn lớn, danh tiếng Tiêu Dao tông chúng ta cũng theo đó tăng lên. Nhưng nếu lúc khiêu chiến, chỉ cần thất bại một lần, vậy thứ Tiêu Dao tông chúng ta nhận được không chỉ không có vinh dự mà còn là sỉ nhục.
Nói xong, ông nhìn sang những vị các lão khác, tiếp:
Ta thấy mọi người đã lạc quan đến độ mù quáng rồi. Nhị thiếu gia vừa mới trở về Đạo môn, tuy nói khống chế được một chút khí tức của Nhược Thủy đúng là một kì tích nhưng trước nay lại chưa từng có ai đạt tới chí nhân chân nhân khi còn trẻ tuổi như vậy, hơn nữa Nhị thiếu gia lại không được tu luyện đúng bài bản, chưa chắc đã địch lại những cao thủ trẻ tuổi của các tông môn khác.
Không phải ta nghi ngờ thực lực của Nhị thiếu gia, thậm chí nếu để thêm năm năm, mười năm, không chừng người sẽ còn vượt qua cả Tông chủ, trở thành cao thủ đệ nhất Đạo môn. Nhưng bây giờ...
Thiếu niên áo trắng nhìn Lý Nhuệ, cười bảo:
Ha ha, xem ra là ta lấy dạ tiể6u nhân đo lòng quân tử rồi, không ngờ Nhuệ ca lại có thể đạt tới cảnh giới vinh nhục chẳng màng như thế. Chậc, chẳng lẽ lại5 là cảnh giới lòng không hạt bụi, thân không vướng trần trong truyền thuyết?
Biến đi!
Nghe sư đệ giễu cợt như thế, Lý Nhuệ cũng chỉ cười đẩy cậu ta ra.
Lòng không hạt bụi, thân không vướng trần chính là cảnh giác cao thâm trên cả chí nhân chân nhân, thậm chí trên cả cảnh giới Động Vi. Đến Lý Hạo và Lý Gia Kỳ cũng không thể đạt tới cảnh giới ấy, vậy sao hắn có thể làm được?
Ngay sau đó, Lý Nhuệ ngẩng đầu, nhìn lên Lý Hạo áo trắng cưỡi rồng lơ lửng giữa không trung, ánh mắt chớp lóe liên hồi, đôi tay trong tay áo vô thức siết chặt, thì thầm:
Chỉ là, nếu không có đủ thực lực, ta cũng sẽ không thừa nhận người anh này...
Nhị thiếu gia, đi khiêu chiến hết chín đại tông môn không phải là chuyện đùa đâu. Có cần bọn ta đi bảo khố của Tiêu Dao tông chọn mấy món pháp khí vừa tay không?
Ôi, giờ đám già chúng ta đã kém hơn bọn chúng rồi!
Nhị các lão cũng có vẻ hoài niệm, lắc đầu cười tiếp lời.
Chỉ mong Nhị thiếu gia có thể chiến thắng trở về.
Nếu Nhị thiếu gia đã sẵn sàng hết rồi, vậy mấy lão già bọn ta cũng chỉ có thể chúc người bách chiến bách thắng, lấy thực lực đập nát thiên tài của Thanh Huyền tông, khiến ba ngàn dặm trong nơi đất lành Đạo Mônnày được chiêm ngưỡng uy lực của Tiêu Da tông chúng ta!!
Đại các lão càng nhìn Lý Hạo lại càng thấy hài lòng, càng nhìn càng cảm giác vui vẻ yên tâm, nụ cười chưa từng phai nhạt trên khuôn mặt đầy nếp nhăn.
Ta đi đây.
Tam các lão hít sâu một hơi, chậm rãi phân tích:
Tuy hiện tại, danh tiếng và tài năng của Tông chủ đã che phủ hết các thiên tài cùng thời, nhưng các ông cẩn thận ngẫm lại xem. Trong cả thảy chín môn phái lớn, cũng đâu thể toàn là kẻ vô dùng bề ngoài được?
Đúng là như vậy...
Vốn đang hăng hái tinh thần, cả hội các lão bỗng trầm lắng hẳn. Ngũ các lão như nghĩ tới điều gì, lại nói:
Hồng San, Hoa tiên tử của Thanh Huyền tông, Trường Cầm công tử của Phượng Cầm các, Thẩm Trường Thiên của Vô Cực môn và cả đôi long phượng của Vạn Linh sào kia nữa, không ai là kẻ dễ trêu cả.
Phải, nếu không có danh vọng tuyệt đối của Tông chủ, những người này dù đặt vào một thời đại bất kì nào trước đây cũng đều thuộc hàng tài năng đứng đầu trong Đạo môn. Nếu Nhị thiếu gia đấu với họ, ai thắng ai thua thật sự rất khó nói.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.