Chương 52: Ngũ hành thần châm!



Có thể có âm mưu gì chứ. Một tên suốt ngày chỉ biết chơi bời lêu lổng như tôi thì có chỗ nào cho bọn chúng lợi dụng?

Hoa Phi Tạc lắc đầu ra vẻ không quan tâm, lại chợt bực dọc nói:
Chắc cô không biết đâu nhỉ? Tôi đã nhìn trúng Tiểu 3Tuyết từ trước rồi, vậy nên mới bỏ một số tiền lớn để mua chuộc Lý Hạo, sai cậu ta gây ra vụ náo loạn đêm qua. Cô tưởng N9hư Ý Lầu thực sự tặng không Tiểu Tuyết cho tôi đấy à? Tôi cũng đã thầm đút cho họ không ít tiền đấy.



Hóa ra là 6thế.


Sao hôm nay tự dưng Thần Hi lại nghỉ học thế nhỉ?

Lý Hạo lia mắt nhìn hết một vòng lớp học. Không thấy bóng dáng xinh đẹp của Thần Hi đâu, không khỏi cúi đầu nhỏ giọng hỏi Lâm Vỹ ngồi bên.
Lý Hạo gãi mũi, lần nữa nhắn lại một câu khiến y tiên Biển Thước kinh ngạc rớt cằm.

Lúc đó tại hạ vừa cảm nhận được Tinh hoa Cơ sở Trung Y vài phút là đã lĩnh hội xong hết rồi.

Vừa vào đến lớp học, đám bạn cùng phòng Trương Côn và Lâm Vỹ đã sốt sắng tra hỏi hành tung hôm qua của cậu. Nhưng đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, Lý Hạo cũng không thể giải thích cặn kẽ cho những người ngoài cuộc như đám bạn, chỉ đành qua loa vài câu cho cả bọn yên tâm.
Giờ ngồi nghĩ lại, hết thảy những gì xảy ra hôm qua vẫn hệt như một giấc chiêm bao.
Lý Hạo cũng không vòng vo, lập tức thẳng thắn nêu ra yêu cầu.

Hử? Liệu pháp châm cứu cao cấp?

Lý Hạo đi tới, lễ phép hỏi.
Tuy là từ khi Lý Hạo học được Tinh hoa Cơ sở Trung y của y tiên Biển Thước, y thuật của cậu đã sớm vượt qua không ít giảng viên bình thường, nhưng tôn sư trọng đạo vẫn là lễ nghĩa cần có, không thể ỷ có tài mà lên mặt được.

Hà hà, Lý Hạo này, điện thoại của em gọi không được, vậy nên Hiệu trưởng Thần mới bảo thầy là nếu hôm nay em lên lớp thì nhắn lại cho em một câu.

Giáo sư Nghiêm chỉnh lại chiếc mắt kính, cười lớn tiếng nói tiếp:
Thầy ấy bảo em là sau khi tan học phải nhanh chóng tới nhà thầy ấy một chuyến.

Cô gái đó nghe xong, liền cúi đầu, đôi mắt chợt lóe một tia sáng, ngay đó nở nụ cười:
Thiếu gia quả nhiên 5tài trí hơn người, một chiêu giấu trời qua biển đã ôm ngay được mỹ nhân về, còn có thể che mắt cả đám ông lớn thượng lưu của thành Minh Châu này. Ai nấy còn tưởng tên Lý Hạo kia mới là kẻ phá hỏng buổi tiệc gả hoa khôi ấy chứ.


Ừ. Được rồi, A Mai, cô đi làm việc tiếp đi. Tôi nghỉ ngơi một lúc, lát nữa còn phải đi thử xem rốt cuộc hoa khôi của Như Ý Lầu có mùi vị thế nào nữa.

Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, cậu đã kí với Tả Phi Phi bộ hợp đồng kếch xù có giá trị lên tới hàng chục tỷ mỗi năm, còn phá tung buổi tiệc gả hoa khôi của Như Ý Lầu, rồi nhận Liễu Ngọc Oanh làm chị nữa. Không chỉ thế, dường như cậu còn phát hiện ra manh mối về người thân thất lạc của mình.
Lượng tin tức này thực sự là quá lớn, nếu như thực sự giải thích kĩ càng với bọn Trương Côn đầu đuôi sự việc, e là phải nói mấy ngày mới xong.

Xin nghỉ rồi?

Lý Hạo thoáng kinh ngạc.

Cậu ấy xin nghỉ rồi.

Lâm Vỹ gãi gãi đầu, nói:
Cụ thể là chuyện gì thì bọn tôi không biết.

Hoa Phi Tạc nhấp một ngụm rượu vang trong ly, mỉm cười bảo.

Dạ, thiếu gia.

Nhưng ông cụ Thần lại chưa từng thúc giục điều gì, hôm nay đến tìm, xem ra nhiều khả năng là muốn kiểm tra kết quả tự học châm cứu của cậu.

Xem ra vẫn cần phải đổi lấy phương pháp châm cứu của y tiên Biển Thước rồi.

Chẳng mấy chốc, hai tiết học thuốc thảo dược của vị giáo sư già đã kết thúc. Lý Hạo đang chuẩn bị về kí túc xá ngủ bù một giấc để lấy lại tinh thần, vị giáo già đã vẫy vẫy tay với cậu trước.

Thầy Nghiêm, thầy tìm em có chuyện gì ạ?


Được rồi, các em, bây giờ chúng ta bắt đầu giờ học nào.

Một ông lão bước lên bục giảng. Đây là giảng viên dạy môn thuốc thảo dược của lớp Lý Hạo, tuổi đã cao niên, là một vị giáo già sắp về hưu.

Hôm qua có chút việc, điện thoại để trong túi, tôi không để ý lắm.

Lý Hạo lôi điện thoại ra, quả nhiên có rất nhiều cuộc gọi nhỡ, đến cả Thần Hi cũng gọi cho cậu mấy cuộc.
Y tiên Biển Thước khuyên nhủ.

Tinh hoa Cơ sở Trung y lần trước?

Y tiên Biển Thước đáp:
Nhưng dù ta có đồng ý trao đổi châm pháp này cho người, mà người vẫn chưa lĩnh hội thông thấu được cuốn Tinh hoa Cơ sở Trung y đã trao đổi lần trước thì cũng không thể học châm pháp này được.


Tham nhiều không tinh, đạo hữu, vẫn nên chậm mà chắc thì tốt hơn.

Đứng bên cửa sổ, Hoa Phi Tạc nhẹ tay vén tấm màn cửa sổ ra một khe nhỏ, dõi theo bóng dáng A Mai đang vội vã rời đi, lại nhấp thêm một ngụm vang, thì thầm:
A Mai ơi là A Mai, cô tưởng tôi không biết cô là tai mắt do ông anh cả của tôi sắp xếp vào hả? Qua mắt cả giới thượng lưu của Minh Châu này? Ha ha, thực ra tôi chỉ cần lừa được một người thôi.

Dứt lời, ánh mắt anh ta cũng phút chốc chuyển thành lạnh lẽo, gằn từng chữ qua hàm răng cắn chặt:
Anh cả của tôi, Hoa Lăng Đồng!

A Mai gật đầu, xoay người đi ra khỏi căn phòng của Hoa Phi Tạc.
Nhìn theo bóng lưng rời đi của A Mai, hai mắt Hoa Phi Tạc chậm rãi khép lại, trên gương mặt vốn đầy vẻ lông bông ẩn hiện một ý cười lạnh lẽo.

Trời sinh thánh nhân, lại có thể là trời sinh thánh nhân!

Dứt lời, y tiên Biển Thước lập tức gửi một tin nhắn, ngữ điệu nghiêm túc chưa từng có.

Em biết rồi ạ, cám ơn thầy.

Lý Hạo gật đầu, gãi mũi đáp.

Cái gì?

Sắc mặt y tiên Biển Thước thoắt chốc biến đổi, chấn động toàn thân.
Lý Hạo ngẩn người một thoáng, liền đó đáp lại:
Cuốn sách đó tại hạ đã lĩnh hội được hết rồi.


Nhanh vậy ư?

Y tiên Biển Thước nhanh chóng trả lời.

Y tiên, tại hạ muốn trao đổi liệu pháp châm cứu cao cấp của y tiên.

Lý Hạo chui vào buồng vệ sinh ở phía cuối hành lang, lấy điện thoại ra khỏi túi, lại click mở biểu tượng wechat tam giới sẫm màu nọ, gửi đến y tiên Biển Thước một tin nhắn.

Đạo hữu tìm ta có việc gì?

Lúc trước, để chuẩn bị chiến đấu với Lã Hạ Hầu trong buổi đại hội giao lưu vào mấy ngày sau, Lý Hạo còn nói riêng với ông cụ Thần là muốn học phương pháp châm cứu.
Nhưng mấy hôm nay cậu bận rộn xử lý đám Chó Da Vàng và Lã Hạ Hầu, lại phải lo thuyết phục Vương Mẫu nương nương để cứu Bách Hoa tiên tử, rồi còn chuyện kí hợp đồng với Tả Phi Phi, thực sự là quay như chong chóng. Cuốn sách về châm cứu mà ông cụ Thần đưa hôm nọ, cậu vẫn chưa kịp rờ tới, cả chuyện đến nhà ông cụ để kiểm tra việc tự học vào buổi trưa mỗi ngày đã đồng ý từ trước cũng quên béng.
Y tiên Biển Thước rep kèm một icon kinh ngạc, liền đó khen ngợi:
Lúc này mới có một tháng trôi qua, đạo hữu đã học được hết rồi, thực là kì tài có một không hai, khiến người ta phải bái phục!


Một tháng? Không phải.

Lý Hạo được đưa lên chiếc xe chuyên dụng chở thẳng về học viện y Hoa Hạ. Lúc tới trường cũng đã sắp vào giờ học, may là tố chất cơ thể cậu đã vượt xa người thường nên mới không bị trễ.

Hạo Tử, ngày hôm qua ông đã đi đâu vậy? Cả đêm không về, điện thoại lại không gọi được, làm bọn này lo gần chết.


Đạo hữu, ta có một phương pháp châm cứu tuyệt thế, đến chính ta cũng chưa từng học được. Hôm nay, xin truyền lại cho đạo hữu.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.