Chương 58: Thiết kế bố cục



Gì cơ?


Nghe câu này, giọng Trác Yến Vũ truyền ra khỏi điện thoại bỗng cao hẳn, truyền tới tai Lý Hạo khiến cậu đau hết cả màng nhĩ.

Anh là anh Hạo thật ạ? Anh không sao thật chứ?


Tiểu Yến Tử xúc động dữ lắm, mấy người họ đã lo lắng cho Lý Hạo suốt từ tối qua tới giờ. <3br>

Đương nhiên là thật rồi.

Tiểu Lục xoa đôi mắt đong đầy nước mắt vì xúc động, nói:
Em cam đoan dù phải lên núi đao xuống biển lửa cũng nhất định không từ!


Không nghiêm trọng như vậy đâu, chỉ cần giúp tôi diễn một vở kịch thôi.

Lý Hạo đỡ Tiểu Lục dạy, thản nhiên đáp.
Hơn thế, tuy mặt bà vẫn rất tiều tụy, nhưng những chỗ bị phù trên mặt và cơ thể đã giảm đi, vẻ xám xịt cũng chuyển thành màu da bình thường.

Mẹ! Mẹ sao rồi ạ?

Tiểu Lục tiến lên đỡ bà, thân thiết hỏi thăm.

Vâng, anh Hạo sớm đến gặp chúng em nhé, moah moah chụt.

Trác Yến Vũ gửi tới Lý Hạo một nụ hôn gió qua điện thoại sau đó mới ngắt di động.
Sau khi tắt điện thoại, Lý Hạo vỗ vỗ Tiểu Lục đang ngẩn người bên cạnh, vuốt cằm nói:
Yên tâm đi, sẽ có người đầy tớ của dân đến dạy cho tên Chuột Béo một bài học. Đi thôi, trước hết chúng ta đến bệnh viện thăm mẹ cậu đã.


Bẹp!


Bẹp!

Dù cách một cách cửa, tiếng động trong WC vang lên rất to. May là những giường bệnh khác trong căn phòng mẹ Tiểu Lục nằm vẫn đang trống, không ảnh hưởng tới việc nghỉ ngơi của những người bệnh khác.

Ấy đừng.

Lý Hạo đỡ Tiểu Lục dậy rồi mỉm cười nói:
Tiểu Lục, cậu đừng như vậy, tôi còn chuyện muốn nhờ cậu giúp mà.


Chuyện gì ạ?


Diễn kịch? Diễn kịch gì ạ?

Tiểu Lục ngờ vực mở to đôi mắt, do dự một lúc mới nói:
Anh Hạo, tuy rằng anh có ơn lớn với em, nhưng… em không muốn lại tiếp tục lừa tiền người khác nữa đâu.


Cậu nghĩ gì vậy, không phải tôi bắt cậu đi lừa tiền.

Đến bệnh viện rồi, Lý Hạo vừa bắt mạch đã chẩn ra ngay. Trong cơ thể mẹ Tiểu Lục có hai luồng khí ẩm, nóng xung khắc, khí ẩm tích tụ lâu không giải, triệu chứng tuy nhiều, nhưng theo cách nói của Trung y, cũng chỉ là khí huyết không thông mà thôi.
Loại bệnh này, nếu uống thuốc theo chỉ định của bác sĩ, tốc độ và mức độ lành bệnh sẽ không bì kịp với Tây y. Nhưng Lý Hạo vừa học xong châm pháp thủy hành trong Ngũ Hành thần châm, chứng đầy hơi khó tiêu này chỉ là chuyện nhỏ.
Lý Hạo vừa châm cứu xong, bụng của mẹ Tiểu Lục bỗng kêu dữ dội. Bà bật dậy khỏi giường bệnh, được Tiểu Lục đỡ vào WC.
Nhưng để chứng minh th5ân phận mình, Lý Hạo vẫn cắn răng nói ra.

Ôi trời! Anh Hạo, đúng là anh thật rồi!

Sau khi nghe câu trả lời của Lý Hạo, Trác Yến Vũ đã xác định được thân phận của cậu, tiếng nói đầu bên kia di động đã hào hứng hẳn lên, liên mồm nói:
Anh Hạo, anh không biết bọn em lo cho anh thế nào đâu, cả đêm qua chị Phi Phi không ngủ, một lòng nghĩ biện pháp hỏi thăm tin tức của anh, đến tận vừa nãy mấy chị em khuyên bảo mới chịu đi nghỉ một lát. Giờ anh không sao thật tốt quá, chị ấy tỉnh lại nghe được tin này chắc sẽ vui lắm đấy!


Hic. . .
6
Cái mặt mo của Lý Hạo cũng ửng đỏ, cảm thấy mình đúng là chịu thua cô gái nhỏ này.

Màu đen ren hoa.

Lý Hạo khẽ lắc đầu.

Anh Hạo, cảm ơn, cảm ơn anh nhiều!

Tiểu Lục cảm động không biết nói sao mới ổn, cúi người muốn quỳ trước Lý Hạo.
Tiểu Yến Tử nghe xong cười khanh khách không ngừng, sau đó thành thật đáp:
Anh yên tâm đi, việc này cứ để em, em sẽ gọi điện ngay cho Cục khu Kiến Nghiệp, đảm bảo sẽ khiến tên lưu manh kia phải cúi đầu thay đổi trước chế độ chủ nghĩa cách mạnh vĩ đại của chúng ta.


Được, vậy gặp em sau nhé.

Lý Hạo mỉm cười, cảm thấy kể từ sau khi được Tả Phi Phi giới thiệu cho mấy người bạn này, cậu làm chuyện gì cũng tiện.

Hai ngày nay anh có chút việc, chờ xong việc sẽ đến câu lạc bộ tìm các em.

Lý Hạo nói:
Đúng rồi Tiểu Yến Tử, giúp anh một việc với. Anh bắt được một thằng du côn ăn ngang nói ngược, đã ném hắn trước Cục cảnh sát khu Kiến Nghiệp tỉnh Minh Châu, em giúp anh gọi cú điện thoại, bảo mấy anh cảnh sát tra xét tên xấu xa này, rồi dạy cho hắn một bài học nhé.


Ha ha ha, anh Hạo anh nhiệt tình thật đấy.

Lý Hạo mỉm cười đáp.

Không được, anh chứng minh đi đã.

Tiểu Yến Tử dừng lời, trong giọng9 lộ ra vẻ hoạt bát, nhẹ giọng bảo:
Vậy anh nói đi, lần đầu chúng mình gặp nhau, ở câu lạc bộ ý, người ta đã mặc đồ lót màu gì?


Bình thường thôi.

Lý Hạo đã tính cả rồi, gật đầu nói:
Ngăn chặn không bằng khai thông, nếu uống thuốc thì bệnh khó tiêu đầy hơi này sẽ được tiêu trừ ra ngoài nhờ tiểu tiện và đổ mồ hôi nhưng tốc độ chậm hơn, làm tinh thần và thể chất con người yếu dần đi. Tôi đã châm cứu bằng phương pháp khai thông tuyệt đối, tuy rằng trong quá trình hơi bị khó chịu, nhưng sẽ không tổn thương căn cơ. Yên tâm đi, lát nữa bà ấy đi ra, mọi chuyện sẽ ổn cả thôi.

Hơn mười phút sau, tiếng động trong WC đã nhỏ dần, cửa mở ra từ bên trong, tuy mẹ Tiểu Lục vẫn yếu ớt nhưng đã có thể tự bước đi mà không cần người khác dìu!

Tốt hơn nhiều rồi, cảm thấy cả người thoải mái, ngay cả hít thở cũng thông thuận hơn.

Mẹ Tiểu Lục gật đầu lia lịa, chuyển sang Lý Hạo đang im lặng đứng cạnh, liên tục nói:
Cháu à, cảm ơn cháu, cháu đúng là thần y.


Bác quá lời, chỉ là hốt thuốc đúng bệnh thôi ạ.


Sẽ không sao chứ?

Mặt Tiểu Lục ngập tràn lo lắng, không an tâm hỏi Lý Hạo.
Khó trách cậu ta lo lắng như vậy, chỉ sợ từ bé tới giờ cậu ta chưa từng thấy người nào đi vệ sinh mà có âm thanh đáng sợ đến thế.
Lý Hạo xoa đầu cậu ta, cười nói:
Cho cậu làm một chuyện tốt.


Nói xong, Lý Hạo kể hết chuyện bọn Mike lừa Thần Hi cho Tiểu Lục, sau đó nói:
Tuy chuyện này cậu bị người khác sai khiến, nhưng cũng phải có nghiệm vụ đưa chân tướng ra ánh sáng đúng không?



Hóa ra là vậy.


Tiểu Lục nghe xong trịnh trọng gật đầu, nói:
Anh Hạo, lời của anh em đều hiểu cả! Anh yên tâm, em nghe anh, anh bảo em làm như thế nào em sẽ làm thế đấy!



Được!


Lý Hạo vỗ bả vai Tiểu Lục, đáp:
Vậy đêm nay cậu cứ về nhà ngủ một giấc dưỡng sức đi đã, ngày mai hành động cho tốt.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.