Chương 59: Một vở kịch hay
-
Vua Mua Sắm Tam Giới
- Mộc Tử Hạc
- 1210 chữ
- 2021-12-31 04:45:37
Đi thôi, trưa nay chắc thầy phải tốn tiền mời một bữa ra trò rồi.
Lý Hạo và Thần Hi sóng vai vừa đi vừa trò chuyện.
Chuyện 8của đám người Mike thật sự chỉ là diễn kịch cho tớ xem thôi sao?
Lý Hạo đưa Thần Hi đến ngay sau đó, hai người ngồi vào bàn tiệc.
Để kế hoạch diễn ra thuận lợi, Lý Hạo cố tình không cho hai vợ chồng ông ông cụ Thần Dục đặt phòng riêng, mà mở một bàn tiệc khá lớn trong đại sảnh.
Đồ ăn nhanh chóng được dọn lên, mấy người Lã Tư Viễn chưa tới. Đợi đến gần một giờ trưa, bóng dáng họ mới vội vội vàng vàng xuất hiện trong khách sạn.
Mọi người bắt đầu động đũa, trong bữa cơm Mike vẫn không ngừng lấy lòng Thần Hi.
Lã Tư Viễn và Lã Hạ Hầu nhìn Mike, lòng mang ý xấu nên rất hài lòng với biểu hiện của cậu ta.
Bọn họ không tin, một thiếu nữ đơn thuần không rành sự đời như Thần Hi có thể đỡ được kiểu tán tỉnh này của Mike.
Lý Hạo mỉm cười, cầm đũa lên:
Mọi người mau ăn thôi, con sắp chết đói rồi.
Được rồi, mọi người ăn đi.
Ông cụ Thần Dục cũng lên tiếng.
Còn Lý Hạo và Thần Hi cũng đang chờ, chờ màn trình diễn của vở kịch hay.
Cuối cùng, sau khi được Lý Hạo dùng Wechat ra hiệu, Tiểu Lục ngồi ở chỗ cách họ rất xa rời khỏi chỗ, đi về phía họ.
Lý Hạo vẫn ung dung ngồi đợi kịch hay diễn ra.
Này, tôi không thích nghe người như cậu nói thế đâu nhé, cái gì mà loại người như chúng tôi?
Tiểu Lục hơi tức giận, chỉ vào Thần Hi nói:
Con mẹ nó, lúc trước đến tìm anh mày, xin bọn này giúp đỡ diễn màn anh hùng cứu mỹ nhân, sao đếch thấy coi thường người khác thế hả?
Anh nói láo, diễn anh hùng cứu mỹ nhân gì chứ?
Tựa như có một đôi tay, xé nát chiếc áo lộng lẫy khoác bên ngoài thế giới này, để lộ ra chân tướng đầm đìa máu tươi, phá nát ảo tưởng đẹp đẽ của cô.
Để cho cô biết, thì ra trên thế giới này không phải ai cũng đối xử tốt với mình như ông bà và Lý Hạo, vẫn sẽ có người vì đủ loại mục đích mà tiếp cận cô, thậm chí tổn thương cô.
Mười hai giờ trưa, ông cụ Thần Dục và bà nội Thần Hi đã đến khách sạn Mỹ Hoa từ sớm, còn gọi món xong rồi.
Ông chủ, cho thêm hai chai bia lạnh!
Tiểu Lục giả vờ đi đến trước quầy lấy bia, lúc đi qua bàn mấy người Lý Hạo thì bỗng dừng chân.
Ơ? Đây không phải là hai ông chủ lớn đấy sao?
Thần Hi khẽ mím môi, ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn Lý Hạo hỏi lại.
Cậu có thể không tin lời từ một phía, đợi lát nữa ăn cơm mọi chuyện sẽ rõ ràng, cậu tự nhiên sẽ biết.
Lý Hạo mỉm cười, không h9ề tức giận trước sự nghi ngờ của Thần Hi, bởi vì cậu biết, Thần Hi quá tốt bụng, trong đầu cô vốn không thể tưởng tượng nổi trên thế giới này6 lại xảy ra chuyện như thế.
Lòng người phức tạp đến vậy sao?
Xin lỗi, buổi trưa bị kẹt xe, đường tắc quá.
Lã Tư Viễn mang theo Lã Hạ Hầu và Mike đi đến chào hỏi, nhưng giọng điệu lại không hề có ý ngại ngùng.
Thần Hi, một hôm không gặp, em lại đẹp hơn rồi.
Tiểu Lục cúi người lại gần, hết nhìn Lã Hạ Hầu lại nhìn Mike, nói:
Hai anh chàng đẹp trai, không ngờ các cậu cũng tới đây ăn! Khéo thế không biết!
Anh là ai? Nhận nhầm người rồi thì phải?
Lã Hạ Hầu và Mike vừa thấy Tiểu Lục liền biến sắc, lập tức lên tiếng phủ nhận:
Mau cút đi, sao chúng tôi có thể quen biết loại người như anh được?
Ôi, Tư Viễn nôn nóng gì vậy? Không có lửa làm sao có khói, để cho cậu này nói rõ xem diễn anh hùng cứu mỹ nhân là thế nào?
Ông cụ Thần Dục lên tiếng, nét mặt nghiêm túc, muốn nghe cho cặn kẽ.
Mấy hôm trước hai người bọn họ tìm anh em chúng tôi, bảo chúng tôi đi quấy rối cô gái kia, sau đó để cậu này làm anh hùng cứu mỹ nhân!
Lã Hạ Hầu và Mike cùng bật dậy khỏi ghế, đẩy Tiểu Lục ra, tức giận quát lên.
Mày mới láo toét ấy!
Tiểu Lục gân cổ, quát:
Tiểu Hổ, cầm ảnh chụp đến đây, con mẹ nó, để xem thằng nào đang vờ vịt!
Thần Hi cắn môi, cảm thấy hơi mất mát.
Chưa nói đến ch5uyện có thiện cảm với Mike hay không, nhưng lúc trước cô vô cùng cảm kích cậu ta. Dù sao thời điểm con gái bị ức hiếp mà có người đứng ra giúp đỡ, quả thật khiến người ta rất có cảm giác an toàn.
Việc Lý Hạo nói cho Thần Hi biết mọi chuyện chỉ là âm mưu, thì dù điều đó tốt cho cô, nó vẫn là một sự đả kích rất lớn.
Tiểu Lục chỉ Thần Hi, lại chỉ Mike, thở phì phì nói:
Lúc đó thì van xin lạy lục, giờ lại giở mặt ngay được!
Sao anh lại nuốt lời thế hả, lúc trước thanh toán tiền, chúng ta đã nói sẽ không qua lại nữa cơ mà!
Mike lửa giận ngút trời, xông lên đẩy Tiểu Lục.
Trên gương mặt đẹp trai của Mike vẫn nở nụ cười đầy hấp dẫn, vừa tới là cậu ta khen Thần Hi ngay cứ như thân thiết lắm không bằng.
Cảm ơn.
Thần Hi miễn cưỡng cười, sau khi nghe Lý Hạo nói về âm mưu của Mike, hiện giờ cô cảm thấy gương mặt này của Mike thật ghê tởm.
Thầy, sao lại ăn ở đại sảnh vậy? Ha ha, thầy không nói sớm để con đặt chỗ, chắc chắn sẽ đặt được chỗ yên tĩnh hơn.
Lã Tư Viễn ngồi xuống, liếc mắt nhìn quang cảnh hơi ồn ào xung quanh, vẻ khinh bỉ lướt qua trên mặt.
Ăn ở đại sảnh cũng tốt mà, náo nhiệt thế này càng có không khí!
Đàn em của Chó Da Vàng - Tiểu Hổ hôm đó đã nấp cạnh, còn tiện thể chụp mấy tấm ảnh, trong đó có ảnh Lã Hạ Hầu và Mike nói chuyện với đám người Tiểu Lục.
Ai cho các anh tới gây sự? Có tin tôi báo cảnh sát bắt hết các anh đi không?
Đến nước này, Lã Tư Viễn cũng đứng dậy, lạnh giọng uy hiếp Tiểu Lục.
Nhưng Tiểu Lục lại trở tay đẩy cậu ta ngã xuống đất, khinh thường nói:
Thằng thiểu năng! Mày tưởng tao không phối hợp với mày thì mày đánh thắng được bố mày chắc?
Mày!
Lã Tư Viễn quả thực cũng giận quá mất khôn, vừa rồi lúc Tiểu Lục lấy ảnh chụp ra, ông ta còn có thể cãi chày cãi cối là ảnh photoshop ra, nhưng trong lúc kích động Mike đã nói ra câu đó, mọi chuyện không còn có thể cứu vãn nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.