Chương 60: Công khai trở mặt



Xui vãi!


Lã Hạ Hầu gắt một câu, căm tức nói:
Không ngờ hôm nay lại gặp phải mấy tên côn đồ, mẹ nó, đúng là thất bạ8i trong gang tấc!

Lý Hạo khẽ vuốt cằm, từ khi Lã Tư Viễn quay về, cậu đã nhìn thấu bản chất của cái gọi là đại hội giao lưu này. Đây thực sự là một cuộc chiến tranh lạnh, mùi thuốc súng nồng nặc không tan đi được!

Con có nắm chắc không?

Lý Hạo gật đầu, nắm chặt lấy bàn tay Thần Hi.
Chỉ còn một ngày, đại hội giao lưu của học viện y Hoa Hạ bừng bừng không khí chuẩn bị.

Lý Hạo và Thần Hi cùng hai cụ cùng ngồi lên xe riêng của Thần Dục.
Việc này không phải khó vì Trung y không có chỗ đáng học hỏi, cũng không phải khó vì Tây y thực sự tiên tiến cao siêu hơn Trung y, mà khó ở chỗ giậu đổ bìm leo. Người thực sự muốn vực dậy Trung y, giữ vững truyền thống quả thực quá ít!
Cuộc sống như phận bèo trôi, quá nhiều người lựa chọn xuôi theo dòng nước.
Tuy ông ông cụ Thần Dục rất coi trọng thiên phú của Lý Hạo, nhưng dù sao Lã Tư Viễn cũng là người vùng vẫy trong lĩnh vực y học mấy chục năm, hơn nữa còn công thành danh toại, đối phó với ông ta là chuyện không hề dễ dàng.

Xin thầy yên tâm ạ.

Bây giờ, Lã Tư V5iễn muốn đường đường chính chính trở về tiến quân vào lĩnh vực y tế trong nước, con đường duy nhất chính là dẫn học trò của mình đánh bại học trò của Thần Dục trong đại hội giao lưu giữa học viện y Edinburgh và học viện y Hoa Hạ!

Chúng mày cho rằng chuyện hôm nay chỉ là trùng hợp thôi sao?

Thần Hi chủ động nắm tay Lý Hạo, trong giọng nói êm ái tràn đầy kiên định.

Ừm.

Trên đường trở về, Thần Hi không được vui lắm.

Cảm ơn cậu.

Lý Hạo cũng tràn trề tự tin, nói:
Ngày mai, đệ tử nhất định sẽ thay sư phụ thanh lý môn hộ trước mặt mọi người.


Tớ sẽ ở bên cậu.

Trên mặt Lã Tư Viễn toát lên vẻ ác độc.
Ông ta cũng là một nhân vật kiêu hùng nên đã nhanh chóng thoát ra khỏi thất bại, không so đo được mất trận này nữa mà tiếp tục chuẩn bị cho trận giao chiến tiếp theo

Con đường chấn hưng Trung y, khó, khó quá!

Lý Hạo đứng nhìn hội trường đã cơ bản bài trí xong, thở dài.
Một hội trường lớn đủ chứa gần mười ngàn người, nếu như ngồi chật bên dưới, chắc chắn sẽ khiến người ta cảm nhận rõ ràng cái gì gọi là sự chú ý của muôn người.
Các bạn trong hội học sinh của trường đã bắt đầu bài trí từ hai ngày trước. Lãnh đạo nhà trường toàn là người tinh tường, làm gì có chuyện không ngửi ra mùi thuốc súng từ đại hội giao lưu lần này. Nhưng họ vẫn vui vẻ đổ thêm dầu vào lửa, để ngọn lửa này cháy vượng hơn nữa.
Lã Hạ Hầu biến sắc, không tin hỏi lại.

Chẳng thế thì sao?

Im lặng một hồi, Thần Hi bỗng nhiên ngẩng đầu ghé vào tai Lý Hạo, khẽ nói.
Ánh mắt Thần Hi trong trẻo lại dịu dàng, giống như hồ nước trong, xóa sạch mọi ưu phiền rối ren trong lòng Lý Hạo.
Kế hoạch ban đầu của họ là khiến Thần Hi chết mê chết mệt Mike. Bởi vì Lã Tư Viễn biết hai ông cụ3 Thần Dục quan tâm Thần Hi nhất, nếu Thần Hi một lòng một dạ về phe bọn họ, thì cần gì phải lo Thần Dục không ủng hộ nữa.
Đến lúc đó Lã Tư Viễn không cần tốn công sức cũng có thể khiến Thần Dục thừa nhận ông ta đã xuất sư trước mặt công chú6ng!
Nhưng bây giờ kế hoạch của họ lại nhỡ nhàng một lần nữa, còn đắc tội chết với Thần Dục!
Mike và Lã Hạ Hầu tái mặt lẩm bẩm. Trước đây bọn họ đều là thanh niên vô cùng tự phụ, tưởng mình tài cao, cảm thấy bản thân là kẻ xuất chúng trong đám cùng lứa. Nhưng từ lúc về nước đối đầu với Lý Hạo, bọn họ lại chưa từng chiếm được chút lợi thế nào. Lần nào cục diện cũng bị tên thanh niên đó phá giải hết, khiến bọn họ cảm thấy tuyệt vọng lẫn mệt mỏi.

Không sao, trở mặt rồi cũng tốt, vừa vặn ngày mai chúng ta có thể thẳng tay đấu một trận.

Thần Hi cũng giống vậy, trải qua chuyện này, cô càng rõ hơn, có thể gặp được người như Lý Hạo là chuyện đáng quý đến mức nào.

Tiểu Hạo, đại hội giao lưu ngày mai, tuy nói là giao lưu học tập, nhưng thực ra chính là cuộc đối đầu chính diện giữa Trung y và Tây y, ta nghĩ chắc con cũng hiểu được.

Ông ông cụ Thần Dục ngồi ghế cạnh tài xế quay đầu lại, trầm giọng nói với Lý Hạo.

Thầy yên tâm, con biết rồi.

Lã Tư Viễn sầm mặt, đứng dậy phủi nếp nhăn trên bộ tây trang, lạnh lùng nói:
Lý Hạo ơi là Lý Hạo, trước đây tôi đã quá coi thường người sư đệ cậu rồi!


Cái gì? Ba, ý ba là chuyện hôm nay không phải trùng hợp mà do Lý Hạo đã sắp xếp từ trước rồi?

Để thể hiện sự chú trọng đối với đại hội giao lưu lần này, bên học viện y Hoa Hạ không những cử Hiệu trưởng danh dự Thần Dục đức cao vọng trọng tới để phụ trách kết nối, mà còn đặt địa điểm giao lưu ở tại sân khấu hội trường lớn nhất trong học viện y Hoa Hạ.
Bình thường chỗ này không dễ dàng mở cho người ngoài, chỉ có các danh nhân, bậc thầy của giới y học trong và ngoài nước đến trường tọa đàm hoặc là có siêu sao tới trường tổ chức buổi gặp mặt, nơi đây mới được mở cửa.
Lã Tư Viễn nghiến răng nói:
Mày xem lúc thằng côn đồ kia xuất hiện, Lý Hạo và Thần Dục có kinh ngạc chút nào không? Bữa hôm nay chính là Hồng Môn Yến đấy!


Làm sao nó biết được? Sao có thể chứ?

Bởi vậy lần này bài trí hội trường đã chia rõ ranh giới hai khu Trung y và Tây y. Để không khiến đám người Lã Tư Viễn từ xa đến trông có vẻ yếu thế, lãnh đạo Học viện y Hoa Hạ
hào phóng
đến mức cho bọn họ mượn các sinh viên của học viện Tây y nước mình làm quân cứu viện.
Như thế, chỉ nhìn từ nhân số, phe đại diện Trung y tác chiến bên sân nhà lại có vẻ kém hơn.
Thời đại tin tức hóa, trường đại học cũng cần tin tức thời sự và tỉ lệ tìm kiếm trên mạng để nâng tầm bản thân.
Ban lãnh đạo nhà trường hiểu rằng, nếu buổi giao lưu này xào xáo tốt, đề tài về nó chắc chắn sẽ có cơ hội chiếm lĩnh trang đầu giới truyền thông!
Cũng khó trách, trần gian như nước lũ, việc phần lớn con người có thể làm được không phải là thay đổi, mà là thích ứng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.