Chương 75: Lộ ra chân tướng
-
Vua Mua Sắm Tam Giới
- Mộc Tử Hạc
- 1474 chữ
- 2021-12-31 04:46:09
Đao Phong vẫn làm theo thường lệ, chỉ đưa Lý Hạo lên tầng bốn bằng thang máy rồi sau đó dừng bước.
Lý Hạo bước ra thang máy, men theo cầu than8g xoắn ốc lơ lửng, ảo mộng như bầu trời đầy sao, đi tới tầng năm của Như Ý Lầu.
Xem ra mâu thuẫn giữa em với Lã Tư Viễn không chỉ đơn giản là Trung Tây y cạnh tranh!
Liễu Ngọc Oanh nhìn khuôn mặt đầy cảm động của Lý Hạo, xua tay một cái tỏ ý không cần phải để tâm, rồi sau đó lại nói lảng sang chuyện khác:
Em muốn vờn chết ông ta?
Cho dù lúc đầu Lã Tư Viễn ruồng bỏ Thần Dục, vì danh lợi mà quay lưng với Trung y, hay là ông ta trở về nước muốn đạp đổ tên tuổi thầy Thần Dục nhằm tạo lập tên tuổi cho mình - những điều ông ta lựa chọn hay những chuyện ông ta làm kể trên cũng chỉ khiến Lý Hạo vô cùng căm ghét, chứ tội không đáng chết.
Nói thẳng ra, Lã Tư Viễn làm những việc đó, chẳng qua chỉ để vét được nhiều lợi ích cho mình hơn. Chim khôn chết miếng mồi ngon, điểm này dễ hiểu.
Này!
Bỗng nhiên, Liễu Ngọc Oanh lấy ra một tập hồ sơ từ bàn bên cạnh, giơ ra trước mặt Lý Hạo rồi nói:
Chị nghĩ hẳn em sẽ rất hứng thú với thứ bên trong.
Bên trong, Liễu Ngọc Oanh đang ngồi trên chiếc ghế sô pha, mặ3c áo ngủ đen bằng lụa rộng thùng thình, thưởng thức từng ngụm rượu vang. Thoáng thấy Lý Hạo, gương mặt lạnh lùng của chị lập tức toát ra nụ cười vui 9vẻ, đặt ly rượu xuống bàn, đứng dậy tiếp đón.
Dù là rượu vang cũng nên uống vừa phải thôi nha chị.
Vậy mà để giúp Lý Hạo, Liễu Ngọc Oanh chẳng do dự dùng cái nợ nhân tình ấy. Phần tình nghĩa này, làm sao Lý Hạo không cảm động cho được?
Từ nhỏ đến lớn, trừ Viện trưởng cô nhi viện với Bành Đình - người bạn thanh mai trúc mã ra, cậu chưa hề có cảm giác thân thương đến vậy. Vì thế, cậu rất quý trọng tình cảm này.
Mồm miệng dẻo quẹo...
Liễu Ngọc Oanh hờn dỗi liếc nhìn Lý Hạo. Nhưng được nghe Lý Hạo nói như vậy, chị đương nhiên rất thích thú.
Lý Hạo cười đùa nói:
Chị thì già chỗ nào? Tiểu hà tài lộ tiêm tiêm giác mà!
(1)
(1) Câu thơ trích trong bài thơ Tiểu trì của Dương Vạn Lý. Dịch nghĩa: Sen nhỏ mới nở như sừng nhọn.
Nhưng đến phần văn kiện thứ hai lại khiến cho Lý Hạo vô cùng phẫn nộ.
Mặc dù Lã Tư Viễn còn đang làm thủ tục bàn giao, chưa chính thức nhậm chức, nhưng nhờ có các mối quan hệ cá nhân, ông ta đã bắt đầu tiếp nhận thủ tục mua sắm của khoa Ngoại bệnh viện. Mà vật tư y tế ông ta mua chủ đạo chính là số lượng lớn bông băng gạc y tế.
Mà những việc đó, đều là vì trước kia Thẩm Thừa Phong đã nợ ân tình của Liễu Ngọc Oanh.
Phải biết rằng, ở Hoa Hạ, nợ tiền dễ trả, nhưng nợ ơn nghĩa thì lớn hơn trời. Mà đối với người có chức vị Bộ trưởng như Thẩm Thừa Phong, ơn nghĩa đó càng nặng hơn.
Đây là chai Lafite 1983, em nếm thử chút xem.
Hai chị em cùng ngồi xuống. Liễu Ngọc Oanh rót cho Lý Hạo một ly, rồi sau đó vuốt mái tóc dài rất quyến rũ của mình, cất lời:
Thẩm Thừa Phong đã gọi điện cho chị.
Nhưng điều khiến cho Lý Hạo căm ghét đến cùng cực chính là ông ta lại giăng kế anh hùng cứu mỹ nhân để lừa lấy cảm tình của Thần Hi, dùng thủ đoạn hạ đẳng để đạt được mục đích của mình.
Nếu không phải hôm đó vừa may Lý Hạo đi tới nhà ông cụ Thần mới đập tan được âm mưu ấy, sợ rằng dù Thần Hi không thích Mike thì cũng sẽ có thiện cảm với anh ta. Ông ta cố tình sắp đặt để lừa một cô gái lương thiện, đơn thuần như Thần Hi, thật sự không thể tha thứ!
Thật ra các bệnh viện lớn mua một lượng lớn băng gạc y tế là chuyện rất bình thường. Bởi lẽ tại bất cứ bệnh viện nào thứ này cũng tiêu hao rất nhiều. Mỗi ngày có hàng vạn băng gạc được sử dụng. Mua thứ này căn bản không xấu.
Nhưng điều khiến Lý Hạo tức giận chính là, dựa vào một phần tài liệu mà Liễu Ngọc Oanh đưa cho cậu, những băng gạc mà Lã Tư Viễn mua đều là băng gạc không đạt tiêu chuẩn y tế.
Chắc chú ấy cũng nói cho chị chuyện em cuối cùng xin chú sắp xếp để đối thủ thắng chứ?
Lý Hạo khẽ mỉm cười, cất tiếng.
Mà nội dung trong đó chỉ nhìn thôi đã thấy giật mình, khiến Lý Hạo biến sắc!
Phần văn kiện đầu tiên trong đó, chính là Lã Tư Viễn sắp sửa nhậm chức trưởng khoa Ngoại kiêm Phó viện trưởng bệnh viện Tế Nhân thành phố Minh Châu.
Lafite 1983 vốn không hề rẻ, hơn nữa lại là Liễu Ngọc Oanh tự mình rót rượu cho cậu, càng làm tăng thêm giá trị cho chai rượu.
Ở Minh Châu, vô số người tầng lớp thượng lưu cũng chẳng được hưởng đãi ngộ như Lý Hạo.
Lý Hạo ở trước mặt Liễu Ngọc Oan6h cứ như biến thành con nít vậy, nở nụ cười tỏa nắng nói:
Uống ít thì còn có lợi cho sức khỏe, chứ uống nhiều thì hại lắm.
Ừ, yên tâm đi.
5
Bệnh viện Tế Nhân là bệnh viện tư lớn nhất thành phố Minh Châu. Lã Tư Viễn vừa mới trở về nước đã leo lên vị trí cao như thế này, khởi điểm cũng coi như tương đối cao. Xem ra, quả nhiên nay hiệu ứng truyền thông mấy ngày đã mang lại hiệu quả.
Nếu nói về phương diện y học, Lã Tư Viễn thật sự có tài. Nếu như ông ta thành tâm chữa bệnh cứu người, đối với người dân Minh Chân nói riêng hay người dân Hoa Hạ nói chung đều thật là phúc đức.
Ừ, cụ thể thế nào thì ông ấy không có nói nhiều, nhưng vẫn đề cập với chị.
Liễu Ngọc Oanh lại nhấp một ngụm rượu, nói tiếp:
Ông Thẩm là người tốt. Hơn nữa trước kia ông ta mang ơn chị, cho nên em không cần phải cảm thấy ngại vì những gì ông ấy đã giúp em.
Liễu Ngọc Oanh cưng chiều xoa đầu Lý Hạo, rồi sau đó cười khổ một cái, thở dài:
Đàn bà đến cái tuổi này, bắt đầu xuống dốc rồi. Nếu như không chăm sóc bản thân, chẳng mấy chốc mà thành mẹ già bị vùi hoa dập liễu.
Chị nói linh tinh gì đấy!
Ông ta khen ngợi em rất nhiều.
Liễu Ngọc Oanh khẽ mỉm cười, mặt đầy tự hào, như thể người khác khen Lý Hạo cũng giống như đang khen chính chị vậy.
Gì vậy?
Lý Hạo có chút hiếu kỳ nhận lấy hồ sơ, vừa mới mở ra liền phát hiện bên trong là mấy tờ tài liệu với vài tấm ảnh.
Tại đại hội giao lưu hôm đó, có thể nói Lã Tư Viễn đã sắp đặt ngay từ đầu, cơ bản là cắt đứt hy vọng chiến thắng của đội Trung y. Nếu không phải Liễu Ngọc Oanh kịp thời mời Thẩm Thừa Phong thì cho dù Lý Hạo có bản lĩnh cải tử hồi sinh đi chăng nữa, sợ rằng cũng không thể xoay chuyển đại cục. Hơn nữa ông ta cũng bố trí các vòng kế tiếp, vì vậy nhất định phải sắp xếp tình huống Thẩm Thừa Phong tuyên bố đội Tây y chiến thắng.
Có thể nói, đối với Lý Hạo, Thẩm Thừa Phong chính là cơn mưa rào mùa hạ, hóa giải tình hình nguy ngập của cậu.
Dạ.
Đối mặt với Liễu Ngọc Oanh, Lý Hạo không hề giấu giếm, gật đầu nói:
Ông ta có tội phải đền.
Cảm ơn chị.
Lý Hạo nhìn Liễu Ngọc Oanh trước mặt, thành tâm đáp.
Chú Thẩm nói thế nào?
Lý Hạo cầm ly rượu vang mà Liễu Ngọc Oanh rót ban nãy, nhấp một ngụm nhỏ. Vị ngọt của rượu dập dờn trên đầu lưỡi khiến cậu thích thú thưởng thức.
Tay tham tiền đáng chết này! Em còn đang điều tra cái đuôi của ông ta, không ngờ nhanh như vậy mà ông ta đã lộ ra rồi!
Lý Hạo nổi giận đùng đùng đập tài liệu xuống bàn, trong ánh mắt bừng bừng lửa giận.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.