Chương 94: Có chuyện gì?


Mà điều đáng sợ nhất chính là, sáu viên bảo ngọc hiếm thấy này đều thuộc về tay một người.

Sự xuất hiện của Lý Hạo chính l8à ngôi sao băng vụt qua trong thế giới của những người đam mê ngọc, khiến cho chớp mắt sáng rực ấy ngưng đọng mãi mãi, vĩnh viễn 3trở thành truyền thuyết trong lòng bọn họ.

Phế vật! Thành sự không có, bại sự có thừa!

Ông chủ Trần hét lên giận dữ, thân hình mập mạp dường như cũng muốn nhảy dựng lên cho tên cao to kia một cái tát.
Người ta có thể nói hành động phi thường của Lý Hạo là thực lực hay may mắn đề9u được, nhưng bất kể vì lý do gì, Lý Hạo đã được định trước là truyền kỳ trước không có người, sau chẳng còn ai!
Lý Hạo đ6ung đưa chiếc túi trong tay, những viên ngọc quý trong túi kêu lên tinh tang. Ánh sáng lấp lánh phát tán ra cũng tập trung lại vớ5i nhau, thậm chí trong đêm tối vẫn có thể nhìn thấy xuyên qua lớp vải túi.
Bọn Giáp Tý tuyệt đối trung thành với mệnh lệnh của Lý Hạo. Lập tức mười hai hình nhân vai kề vai cùng nhảy chân sáo vui vẻ rời khỏi hẻm Ngọa Long.
Điểm lợi nhất của các hình nhân này chính là sở hữu trí tuệ siêu việt. Bọn chúng có thể linh hoạt chấp hành mệnh lệnh của chủ nhân, không cần chủ nhân lúc nào cũng theo sát từng bước, bận tâm kiểm soát, mà hoàn toàn có thể yên tâm thả ra.

Thằng nhóc này nhanh chân thật đấy, sao mới chớp mắt đã không thấy đâu rồi?

Lý Hạo đứng thêm một lát trong góc tối âm u nọ, nghe được cuộc nói chuyện của mấy người nào đó.

Sao tao có thể không cáu cho được!

Ông chủ Trần gầm gừ nói:
Hắn lấy từ chỗ tao hai viên bảo ngọc, hai viên cơ đấy!

Lý Hạo đứng ở một góc vắng không người gọi bọn Giáp Tý ra, cầm chiếc túi trong tay giao cho Giáp Tý, cất lời dặn dò.

Vâng ạ.


Chẳng lẽ cứ để cho nó chạy mất à?


Mẹ nó! Coi như nó gặp may!


Ngọc đâu? Người đâu?

Bóng một người đung đưa trong phòng, một giọng Mãn Hán vô cùng tức giận truyền ra.
Thoáng cái bị Lý Hạo cắt được hai viên bảo ngọc thượng hạng giá trị xấp xỉ triệu bạc trong tiệm, ai có thể chịu nổi?

Bọn mày đã thăm dò được nguyên do thằng ranh ấy đến đây không?


Ông chủ, chúng tôi đã mất dấu hắn.

Một tên cao lớn cúi đầu ồm ồm đáp:
Thằng ranh này lẩn như cá trạch vậy. Vốn dĩ lúc đầu vẫn theo dõi nó, mới quay người lại liền mất tích không thấy tăm hơi đâu. Anh em chúng tôi đuổi theo đến tận đầu bên kia hẻm mà vẫn không thấy.

Nói đến trình độ theo dõi, Lý Hạo với thân thủ nhanh nhẹn đương nhiên là linh hoạt hơn rất nhiều so với mấy tên này. Mà cảm giác của mấy tên này thua xa Lý Hạo cùng với Lục Đinh Lục Giáp. Vì thế Lý Hạo lặng lẽ theo dõi mà bọn chúng không hề phát hiện ra.
Quả nhiên, không nằm ngoài dự tính của Lý Hạo, mấy tên ngu ngốc kia đi từ đầu này đến đầu khác của hẻm Ngọa Long, đẩy cửa bước vào cửa hàng ngọc Trần Ký ở ngoài cùng.
Một giọng nói bỗng vang lên:
Hắn có bản lĩnh giám định ngọc cao siêu như vậy, hẳn lai lịch không tầm thường. Nếu chúng ta tùy tiện động đến hắn, nhỡ động tới thế lực đằng sau thì làm sao?


Sợ cái gì?

Giáp Tý gật đầu tuân lệnh, chợt trong lòng có chút thắc mắc liền hỏi:
Chủ nhân, ngài không về cùng bọn ta sao?


Ta còn có chút việc phải bàn thêm.

Mấy tên cao lớn lưng hùm vai gấu nhìn quanh bốn phía. Phía trước cũng đã là địa phận hẻm Ngọa Long, đi thẳng không xa còn có một cái chợ lớn. Nơi đó mọi người qua lại tấp nập, bọn chúng cũng không dám lộ liễu đi qua những nơi đường hoàng để làm những việc không được quang minh chính đại.

Đi thôi, quay về có gì nói nấy với ông chủ. Lần này thằng nhóc đó kiếm được món hời lớn như vậy, tao không tin sau này nó không đến hẻm Ngọa Long nữa!


Thằng ngu...

Lý Hạo nhìn bọn họ từ một nơi bí mật gần đó, bĩu môi khinh thường. Mặc dù bọn chúng đều nói giọng địa phương, hơn nữa còn nói rất nhanh, nhưng nhờ vào giải ngữ hoa, đương nhiên Lý Hạo hoàn toàn có thể hiểu được bọn chúng đang nói gì.
Đương nhiên, nếu tới những nơi sản sinh ngọc như Tân Cương, Vân Nam, mặc dù chỉ tìm được một chủng loại ngọc duy nhất, nhưng xác suất xuất hiện ngọc thượng phẩm cũng sẽ tăng lên rất nhiều, chắc chắn không giống như ở hẻm Ngọa Long, phải đi tìm lần khắp các cửa hàng mới gom đủ sáu viên.

Giáp Tý, các ngươi mang sáu viên ngọc này về công ty trước đi, sau đó bắt tay vào cải tạo tầng hầm, nhân tiện bố trí luôn đại trận Lục Hợp Tỏa Linh gì kia đi, rõ chưa?


Ông chủ, ông bớt giận.

Lúc này, một người bên cạnh thản nhiên nói:
Mất cũng đã mất rồi. Nhất định thằng nhóc này sẽ còn quay lại hẻm Ngọa Long chúng ta. Lấy bất biến ứng vạn biến, chung quy chúng ta vẫn còn cơ hội.

Thực ra từ lúc ra khỏi cửa hàng ngọc cuối cùng, giải tán đám đông xong, bọn Giáp Tý đã nhắc nhở Lý Hạo có người âm thầm đi theo cậu. Chính bản thân cậu cũng nhanh chóng phát hiện mấy kẻ theo dõi mình, vì thế mới sai bọn Giáp Tý đi về trước, còn bản thân ở lại nghe ngóng tình hình.
Có lẽ vì lớn lên ở cô nhi viện cho nên Lý Hạo cảm thấy bản thân chưa từng có cảm giác an toàn, đặc biệt là lúc biết có người có ý đồ với mình, cậu càng muốn biết rõ kẻ đứng sau màn thực sự là ai thì mới yên tâm được.
Hôm nay Lý Hạo thu hoạch được sáu viên bảo ngọc cực phẩm, gồm: ngọc Dương Chi, ngọc Côn Lôn, ngọc Kinh Bạch, ngọc Hoàng Long, ngọc Lam Điền cùng với một viên bích ngọc Cửu Long ngàn năm có một.
Đây còn là ở thành phố quốc tế lớn như Minh Châu, chứ cho dù có chuyến đi đến những nơi khai thác ngọc, cũng chưa chắc đã sưu tập được nhiều loại mỹ ngọc cực phẩm như vậy.

Đúng thế, ông chủ, ông bớt giận.

Bên cạnh lại có tên lên tiếng tiếp. Mặc dù cách cánh cửa, Lý Hạo không nhìn rõ được bộ dạng của bọn chúng, nhưng từ giọng nói có thể phân biệt được rõ ràng, người nói chuyện đều là ông chủ của tiệm ngọc cậu vừa ghé qua.
Ông chủ Trần vung tay lên, giọng căm giận:
Chúng ta kinh doanh ở Minh Châu nhiều năm như vậy, quan hệ cao thấp vốn đã thông suốt từ lâu. Tao không tin một tên nhãi ranh như nó lại có thể làm chuyện động trời gì nữa!


Ông chủ Trần, sao lại kích động như thế?

Lý Hạo mỉm cười lắc đầu, tỏ ý bọn họ hãy về trước.

Vâng.

Ông ta vừa nói ra câu ấy, mấy tên bên cạnh đều trầm mặc.
Tất nhiên bọn họ đều không ưa gì Lý Hạo, nhưng tính ra, người đau lòng nhất phải là ông chủ Trần mới đúng.

Đúng đấy!

Thằng bên cạnh cũng thấp giọng phụ họa theo, sau đó xoay người rời đi.
Ông ta vừa mới nói xong, cửa hàng sớm đã treo biển đóng cửa nay bỗng nhiên bị một người mở ra từ bên ngoài.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.