Chương 123: Phiên ngoại bảy
-
Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào
- Bạo Táo Đích Bàng Giải
- 3138 chữ
- 2020-05-09 01:11:02
Số từ: 3135
Nguồn:Cung Quảng Hằng
Chàng thanh niên Ngô xấu hổ, chỉ còn cách ho khan để che giấu lúng túng, đầu óc cũng không còn minh mẫn nữa
Thi Thi à, sao con lại xuống dưới này?
Trần Ngư vừa thấy chàng thanh niên Ngô hỏi như vậy, cũng nhớ đến mục đích chuyến đi này của mình, tức thì không vui trừng mắt, tức giận nói
Ông còn không biết xấu hổ mà hỏi con, đêm qua ông báo cái mộng vớ vẩn cho con với anh Ba là có ý gì?
A??
Chàng thanh niên Ngô lúc này cũng nghĩ tới
Lâu Minh cũng đến rồi hả?
Chàng thanh niên Ngô vừa dứt lời, Lâu Minh đã bước ra sảnh. Lúc nãy, Trần Ngư vừa chạy ra khỏi phòng khách thì Lâu Minh cũng chào Diêm Vương rồi đi ra theo.
Khi vừa nhìn thấy chàng thanh niên Ngô, trong nháy mắt Lâu Minh cũng sửng sốt, nhưng cũng may tuy ông Ngô biến thành chàng thanh niên Ngô nhưng cũng không khó để nhận ra. Hơn nữa tu vi của ông Ngô cao thâm, trạng thái linh hồn có thể ‘phản lão hoàn đồng’ cũng không phải là vấn đề gì lớn. Hơn nữa, lúc mà Hắc Bạch Vô Thường mắng ông Ngô giả bộ nai tơ, Lâu Minh chỉ sững người một chút, sau đó suy nghĩ cẩn thận thì cũng đã hiểu rõ.
Ông nội.
Từ khi gặp qua người lớn trong nhà Trần Ngư, xưng hô của Lâu Minh cũng gọi theo Trần Ngư.
Ông nội? Ông nội cái gì, cậu đừng có gọi bậy, đừng có kéo già tuổi tác của tôi.
Chàng thanh niên Ngô tự nhận lúc này mình so với Lâu Minh còn trẻ trung, tươi tắn hơn nhiều, vậy mà cậu ta không biết xấu hổ kêu ông là ông nội.
…
Có trời mới biết, lúc nãy Lâu Minh đã phải khắc phục chướng ngại tâm lý lớn như thế nào mới thốt lên một tiếng ‘ông nội’, thật vất vả mới gọi lên được, ấy vậy mà còn bị ghét bỏ.
Ông lão, ông …
Trần Ngư thấy anh Ba nhà mình vô cớ bị chàng thanh niên Ngô chèn ép, định nói đỡ mấy câu, ai ngờ vừa mới thốt lên đã bị chàng thanh niên Ngô lấy tay chọc gáy
Câm miệng, từ nay về sau không được kêu ta là ông lão.
Vậy con kêu là gì?
Trần Ngư sửng sốt, không cho kêu là ông nội, không cho kêu là ông lão, vậy sau này kêu thế nào?
Kêu là …
Chàng thanh niên Ngô cũng sửng sốt, đúng ha, gọi cái gì mới được đây
Khi nào có người ngoài thì không được kêu như vậy.
Trần Ngư không còn nói được gì, cho ông cái liếc mắt coi thường, trước kia quả thật là cô không phát hiện ông nội nhà cô lại để ý đến tuổi tác như vậy đấy, tuy rằng rất thích đắp mặt nạ, cũng thích cậy già lên mặt nhưng sao mới có một tháng mà ông đã thay đổi to lớn thế này. Hay là dưới âm phủ này, những hồn ma già hơn bảy mươi tuổi không được chú ý nên ông lão nhà cô mới đi con đường trẻ tuổi này.
À …
Vừa rồi, chàng thanh niên Ngô đã tận mắt nhìn thấy Trần Ngư và Lâu Minh đều từ phủ Diêm Vương chạy ra, xem ra Lâu Minh và Diêm Vương thực sự có quan hệ gì đó.
Dạ?
Trần Ngư nhìn chàng thanh niên Ngô.
Nhưng ánh mắt của chàng thanh niên Ngô lại chằm chằm dán chặt vào Lâu Minh
Hai người bọn con sao lại từ phủ của Diêm Vương đi ra?
Dạ.
Trần Ngư không để ý trả lời
Con với anh Ba đến âm phủ tìm ông, phát hiện ông còn ở Minh giới nên tụi con tới đây. À, đúng rồi, ông lão, ông biết không? thì ra sư phụ ở đời thứ nhất của anh Ba lại là Diêm Vương, trách không được vì sao sổ sinh tử của anh Ba lại bị mã hóa.
Sư phụ của Lâu Minh là Diêm Vương? Quả nhiên là có quan hệ, ánh mắt chàng thanh niên Ngô đột nhiên sáng ngời.
Trong lòng Lâu Minh khẽ động, đột nhiên lanh trí hẳn ra.
Có biết vì sao ông báo mộng không?
Chàng thanh niên Ngô hỏi Lâu Minh.
Tui con không biết a, vì thế nên tui con đến đây nè.
Trần Ngư cũng hỏi
Ông lão, ông có ý gì? Nếu ông không nói rõ với con, sau này đến Thanh Minh con không đốt giấy tiền cho ông đâu.
thì ra con chỉ định đến tiết Thanh Minh mới đốt tiền cho ta, bình thường con không đốt sao?
Chàng thanh niên Ngô tức giận rồi, tại sao mình lại nuôi một đồ đệ bất hiếu dư lày chứ?
Con biết.
Trước khi hai ông cháu tiếp tục cãi nhau, Lâu Minh đã nhanh chóng mở miệng.
anh Ba, anh biết hả?
Trần Ngư kinh ngạc nhìn Lâu Minh
Biết thì tốt.
Chàng thanh niên Ngô rất vừa lòng.
Trần Ngư nhìn hai người bỗng trở nên ăn ý nhau, đầu óc vẫn đặc sệt.
Chúng ta qua bên này nói chuyện đi.
Chàng thanh niên Ngô hất hất đầu sang bên cạnh, ông vừa định nhấc chân đi thì Trần Ngư cũng dợm bước theo, chàng thanh niên Ngô vội vàng ngăn lại
Con đứng đây đi.
Tại sao ạ?
Trần Ngư rất là bất mãn.
Đây là bí mật giữa những người đàn ông với nhau.
Chàng thanh niên Ngô ý tứ nói.
Khụ!
Lâu Minh thực sự rất muốn nín cười nhưng thực sự là không nhịn được đành phải ho khan một cái
Thi Thi, em đứng chờ một lát, anh với ông nội nói mấy câu thôi.
Em không thể biết sao?
Trần Ngư có chút không vui nói.
Lâu Minh cúi người, nói nhỏ vào tai Trần Ngư
Chút nữa về nhà anh sẽ nói cho em sau.
Trần Ngư tức khắc hài lòng, vẻ mặt không vui lúc nãy, chỉ bằng câu nói của Lâu Minh tập tức rạng rỡ như ánh mặt trời, đứng một bên nhìn mà chàng thanh niên Ngô cảm thấy vô cùng hâm mộ.
Kỹ xảo tán gái cao siêu như vậy, ông phải học tập mới được.
Trấn an Trần Ngư xong, Lâu Minh bước qua một bên đến trước người chàng thanh niên Ngô, trước khi ông Ngô mở miệng, Lâu Minh đã dành nói trước
Ông nội, ông báo mộng là muốn con xuống đây phải không ạ?
Lâu Minh đã nhìn ra, chàng thanh niên Ngô muốn báo mộng cho anh là chủ yếu, báo mộng cho Trần Ngư chỉ là thuận tiện mà thôi.
Ừ.
Chàng thanh niên Ngô cũng không che giấu, thoải mái gật đầu.
Ông muốn con giúp gì, vấn đề cụ thể gì gì đó, con cũng đã đoán được. Nhưng mà … ông muốn con giúp việc cụ thể như thế nào?
Lâu Minh cẩn thận hỏi.
Từ một tháng trước, đã có lời đồn đại là ông Ngô coi trọng con gái của Diêm Vương, kết hợp với quan hệ giữa anh và Diêm Vương, cùng với những lời ban nãy ông Ngô kêu ở ngoài cửa, Lâu Minh đã đoán được ngọn nguồn sự việc.
Mặc dù anh chưa rõ đoạn tình duyên giữa ông Ngô và vị sư muội trên danh nghĩa mà anh chưa gặp mặt cụ thể như thế nào nhưng Lâu Minh vẫn cảm thấy trên vấn đề tình cảm, một người ngoài như anh nhúng tay vào, tóm lại là không tốt, nhưng ông Ngô lại là ông nội của Thi Thi, Lâu Minh không thể không quan tâm, nên mới nêu ra vấn đề như vậy.
Khụ …
Tuy EQ của chàng thanh niên Ngô tương đối thấp nhưng trong việc theo đuổi Miêu Miêu vẫn có mười phần thành ý, ông gọi Lâu Minh xuống đây cũng không nghĩ là Lâu Minh sẽ giúp được bao nhiêu. Ông chỉ muốn nhân mối quan hệ của Lâu Minh, làm Diêm Vương cho ông một cơ hội
Diêm Vương vẫn luôn cản không cho ta và Miêu Miêu gặp mặt.
Miêu Miêu? Lâu Minh nhướng mày, chắc đây là nhân vật nữ chính của mối tình xưa.
Nhưng mà, sư phụ ngăn cản tình duyên của Miêu Miêu và ông Ngô sao? Chuyện này Lâu Minh thấy không tin lắm. Cho dù là một ngàn năm trước kia, sư phụ đã là một người rộng rãi khai sáng, sao bây giờ có thể trở thành ông lão cổ hủ được? rõ ràng sư phụ ngăn ông Ngô lại ngoài cửa là vì vị Miêu Miêu sư muội kia yêu cầu.
Để con vào hỏi giúp ông một chút.
Lâu Minh quyết định đi vào hỏi sư phụ trước đã.
Có hi vọng không?
Mắt chàng thanh niên Ngô tỏa sáng.
Con vào một chút rồi ra thôi.
Lâu Minh cười cười cũng không trả lời, xoay người đi vào phủ của Diêm Vương.
Từ khi Lâu Minh bước vào phủ Diêm Vương, chàng thanh niên Ngô vẫn giương mắt nhìn chằm chằm phía trước, ngay cả Trần Ngư nói chuyện ông cũng không thèm để ý. Cũng may Lâu Minh vào trong khoảng mười phút là đi ra.
anh Ba …
Thế nào, thế nào?
Chàng thanh niên Ngô đẩy cháu gái nhà mình ra, kéo Lâu Minh tránh sang một bên.
Lâu Minh cười tươi như hoa nói
Sau này sư phụ sẽ không hạn chế ông vào phủ Diêm Vương nữa.
thật hả?
Hạnh phúc đến thật bất ngờ làm chàng thanh niên Ngô cảm thấy không tin tưởng.
Nhưng mà …
Ngay sau đó, Lâu Minh lại nói thêm
Nếu sư muội Miêu Miêu vẫn không chấp nhận ông thì ông không thể miễn cưỡng cô ấy.
Chàng thanh niên Ngô nghe đến câu
Nếu sư muội Miêu Miêu vẫn không chấp nhận ông
mà ngực đau xót, Miêu Miêu sao không chấp nhận ông cơ chứ, không thể, lần này ông sẽ không bỏ cuộc.
Ta biết rồi, cám ơn cậu.
Chàng thanh niên Ngô phục hồi tâm tình, trịnh trọng nói
Ta rất có kiên nhẫn.
Kiên nhẫn?
Chân mày Lâu Minh cau lại, nhìn khuôn mặt nửa vui nửa buồn của chàng thanh niên Ngô, nhịn không được âm thầm suy nghĩ.
Sư phụ nhà anh chỉ là không cho ông Ngô nhìn thấy Miêu Miêu, ông Ngô liền báo mộng buộc anh và Thi Thi chia tay, vậy nếu ông Ngô không theo đuổi được Miêu Miêu, thì anh và Thi Thi có phải là …
Nghĩ đến khả năng, ba ngày hai lần ở trong mơ sẽ bị ông Ngô bắt buộc chia tay, Lâu Minh nhíu mày, có cảm giác không ổn. Tình duyên của anh với Thi Thi khó khăn lắm mới xuôi chèo mát mái, cũng không thể vì chuyện này mà gặp trục trặc được.
Ông nội …
Miêu Miêu chính là sư muội của anh, xưng hô thế nào cho đúng đây. Thôi, trong giai đoạn ông Ngô và Miêu Miêu chưa thành đôi, cứ kêu trước vậy cái đã.
Hả?
Chàng thanh niên Ngô đang cân nhắc chút nữa ông có nên trực tiếp đi vào tìm Miêu Miêu hay là đi về trước chuẩn bị rồi đến tìm Miêu Miêu, vì thế với câu nói của Lâu Minh, ông không để ý đến lắm.
Ông tính theo đuổi Miêu Miêu như thế nào?
Trước giờ Lâu Minh chưa từng nghĩ có một ngày anh sẽ cùng ông Ngô bàn luận chuyện theo đuổi con gái nhà người ta.
Ta …
Chàng thanh niên Ngô sửng sốt một chút rồi nói
Trước tiên ta sẽ giải quyết những hiểu lầm cho rõ ràng.
Ông nội.
Lâu Minh thở dài, quyết định nói thẳng
Đây là âm phủ, Miêu Miêu lại là con gái của Diêm Vương, chuyện hiểu lầm trên trần gian căn bản là không cần giải thích với cô ấy, cô ấy có thể nhìn thấy hết mọi chuyện từ sổ sinh tử.
Vậy … tại sao Miêu Miêu lại không chịu gặp ta?
Chàng thanh niên Ngô ngốc rồi, nếu không còn hiểu lầm, chẳng lẽ là Miêu Miêu thực sự không thích ông.
Lâu Minh nhận ra, Thi Thi quả không hổ là do ông Ngô nuôi lớn, EQ thế này thì …, thôi, không muốn nói nữa.
Lâu Minh thở dài, vì sinh hoạt tình cảm hài hòa của anh và Thi Thi, càng nói rõ hơn
Sư muội Miêu Miêu chắc là một cô gái rụt rè mà kiêu ngạo.
Ừ.
Miêu Miêu tuy rằng kiêu ngạo nhưng cũng rất hiền lành.
cô gái kiêu ngạo, rất dễ nói một đằng nghĩ một nẻo.
Lâu Minh chỉ điểm.
Cậu có ý gì?
Chàng thanh niên Ngô đã nhận ra gì đó.
Lâu Minh lặng lẽ quay đầu nhìn thoáng qua Thi Thi, nhớ đến mỗi một đời anh đều kiêu ngạo bị Trần Ngư đuổi theo thổ lộ, nói
Đối với cô gái kiêu ngạo, chờ đợi và kiên nhẫn là vô dụng. Ông nội, ông càng phải … quyết đoán hơn lên một chút, để cô ấy cảm nhận được quyết tâm của ông.
Quyết đoán hơn một chút?
Chàng thanh niên Ngô đã hiểu ra chút ít.
Khi chàng thanh niên Ngô vẫn còn rơi vào trầm tư, Lâu Minh nắm tay Thi Thi tạm biệt Diêm Vương. Hai người họ đã xuống âm phủ rất lâu rồi, phải về dương gian ngay, nếu không sẽ ảnh hưởng không tốt đối với linh hồn và cả thân thể.
Chàng thanh niên Ngô dường như đã ‘ngộ đạo’, đứng trước phủ Diêm Vương hồi tưởng lại những thăng trầm tình cảm giữa ông và Miêu Miêu, ngay cả Trần Ngư tạm biệt ông cũng không nhận ra, cuối cùng đưa ra kết luận, từ trước đến giờ ông đã áp dụng sai phương pháp.
Nghĩ thông suốt điểm này, đầu chàng thanh niên Ngô nóng lên, cắm đầu xông vào phủ Diêm Vương, men theo linh lực của Miêu Miêu, thuận lợi tìm thấy phòng Miêu Miêu.
Trong phòng, Miêu Miêu đang ngồi trên ghế xích đu vuốt ve mèo, đột nhiên thấy chàng thanh niên Ngô, thì mày liễu nhíu lại, kiêu ngạo hỏi
anh vào đây bằng cách nào?
Chàng thanh niên Ngô không nói lời nào, hết sức khí phách đi qua, giơ tay đem con mèo đen trong ngực Miêu Miêu ném ra ngoài, mèo đen kêu thảm thiết nhưng lại sợ khí thế của chàng thanh niên Ngô mà không dám lại đây, xám xịt nhảy ra ngoài cửa sổ đi mất.
anh làm gì đấy?
Miêu Miêu tức giận.
Miêu Miêu.
Chàng thanh niên Ngô cúi người, vây Miêu Miêu trên ghế xích đu, vô cùng quyết đoán nói
anh tới là muốn nói cho em biết, anh vẫn thích em. Cả đời Ngô Lễ này, từ khi năm tuổi đến giờ chỉ thích một cô gái. Chính là em.
Miêu Miêu bị sự thay đổi đột nhiên này làm cho sửng sốt, còn cái hơi thở của chuyện tình tổng tài bá đạo mà cẩu huyết này là như thế nào đây?
anh thích tôi?
Miêu Miêu cười lạnh
anh thích tôi, vậy mà vừa vào đã hùng hổ ném mèo của tôi đi rồi?
Chàng thanh niên Ngô sững lại, nhưng rồi nghĩ đến ông chính là một tổng tài bá đạo, lập tức hợp tình hợp lý mà nói
Con mèo kia là mèo đực.
…
Miêu Miêu hoàn toàn hết chỗ nói rồi, bản lĩnh ghen của người này chẳng thay đổi chút nào, nhưng sao trong lòng cô lại thấy vui vẻ là chuyện gì đây?
Vì ly thể xuống âm phủ một chuyến, Lâu Minh cảm thấy hơi mệt, trở về chưa được bao lâu thì đi ngủ. Vốn cho rằng mọi chuyện đã được giải quyết, anh sẽ có một giấc ngủ ngon, không ngờ chàng thanh niên Ngô lại chui vào giấc mộng của anh.
???
Lâu Minh cảm thấy thật ngoài ý muốn, vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi.
Cậu dạy tôi cách theo đuổi con gái đi.
Chàng thanh niên Ngô hưng phấn nói.
Chiều nay, khi xông vào phủ Diêm Vương, lấy khí thế của tổng tài bá đạo, chàng thanh niên Ngô đã cảm giác được Miêu Miêu đã buông lỏng. Cảm nhận này làm chàng thanh niên Ngô vô cùng kích động, nhưng vấn đề là chàng thanh niên Ngô không rành lắm về chuyện sắm vai tổng tài bá đạo, nên lúc này lại chạy đến xin Lâu Minh giúp đỡ.
…
Cậu với Thi Thi ở bên nhau, ta chưa đòi sính lễ đâu đó.
…
Vì thế khi Lâu Minh tỉnh mộng, lên mạng internet, sửa sang một đêm, đóng thành một cuốn bách khoa toàn thư hàng ngàn lời nói ngọt ngào và cách theo đuổi con gái, đốt xuống cho chàng thanh niên Ngô.
Vì thế, tương lai một khoảng thời gian rất dài, dưới âm phủ lâu lâu có thể chứng kiến cảnh này.
Miêu Miêu, chúng ta đi ngắm Ngân Hà đi, em ngắm sao, anh ngắm em.
Lăn!
…
Đời người sẽ có những thời điểm ai đó vì một người nào đó mà quên chính mình. Miêu Miêu, từ khi gặp em, anh đã không còn nhớ anh là ai nữa.
Tránh ra!
…
Miêu Miêu, khi còn tồn tại anh không dám chết, anh sợ chết rồi sẽ không tìm thấy em, anh cũng không dám sống, bởi vì nhớ em quá đau khổ.
…
Chiêu chung: (Nhớ rằng, đại đa số phụ nữ trên đời này khi nói chuyện tình yêu đều nói một đằng, nghĩ một nẻo, khi anh ngang ngược thể hiện tình cảm, khi anh không ngừng dùng những lời có cánh tấn công cô ấy. Nếu như người phụ nữ luôn miệng nói chán ghét anh nhưng cô ấy lại chẳng có hành động gì dứt khoát từ chối anh, thì anh có thể sử dụng chiêu này.)
Khi chàng thanh niên Ngô cảm thấy thời cơ đã chín muồi, vì vậy, trong lúc Miêu Miêu còn đang sững sờ, đem Miêu Miêu vây trên lan can cầu Nại Hà, dưới ánh mắt hoảng sợ của Miêu Miêu đặt một nụ hôn xuống.
Nụ hôn đầu tiên của lão tử xem như là đã được đưa ra đi!