Chương 1276: Chăm sóc em một đời
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 827 chữ
- 2022-02-18 03:36:37
Cố Niệm Chi múc từng thìa ăn hết cái bánh kem cỡ nhỏ, Dạ Huyền cũng uống hết cốc cà phê, hai người cùng đứng dậy.
Hôm nay làm ph8iền em quá.
Dạ Huyền hơi gật đầu với Cố Niệm Chi, đưa danh thiếp cho cô,
Sau này có việc gì thì có thể tìm tôi, đây là công ty phần mề3m tôi tự mở, chuyên làm phần mềm diệt virus.
Nói chuyện cả đời với người xa lạ quá là phản khoa học. Cố Niệm Chi không coi trọng câu nói đó của anh ta, đi về hướng cửa ra vào.
Dạ Huyền đi theo cô đến tận dưới chân tòa nhà ký túc xá, mặt đầy vẻ kiên định nhìn cô, nói:
Em cũng đừng cảm thấy áp lực tâm lý, tôi đã đi theo em thì sẽ trung thành hơn cả với Cố Yên Nhiên. Tôi đã sai một lần rồi, chỉ hy vọng em cho tôi một cơ hội lấy công chuộc tội. Dù sao có tôi ở bên em cũng tốt hơn là một mình em, em có thể bảo tôi làm bất cứ việc gì.
Cố Niệm Chi ngẩn người.
Sau khi tốt nghiệp, cô đi đâu, tại sao Dạ Huyền phải ch5uẩn bị chứ?!
Nhìn gương mặt Cố Niệm Chi đầy thắc mắc, Dạ Huyền bình tĩnh giải thích:
Tôi từng hứa với bác Cố, sẽ ở bên cạnh em chăm sóc em cả đời.
Cố Niệm Chi nhếch mép, bắt đầu cảm thấy không ổn,
Dạ Huyền, anh không cần phải như thế. Không phải anh nói rồi sao, ba tôi chỉ muốn thử anh thôi, chứ không phải muốn anh cả đời…
Cố Niệm Chi đón lấy, cười nói:
Thế thì tôi chúc anh làm ăn phát đạt.
Cả9m ơn em nhiều.
Dạ Huyền nhìn Cố Niệm Chi, một lúc sau, không kìm nén nổi liền nói:
Sau khi em tốt nghiệp thì dự định đi đâu? Nếu em mu6ốn đi Mỹ thì tôi có thể chuẩn bị trước.
Dạ Huyền ngạc nhiên nhìn cô. Anh ta ngước lên trời hồi lâu, khóe miệng nở nụ cười thuần khiết, nói:
Cố Niệm Chi, có phải em cho rằng, tôi cũng muốn làm bạn tình của em không? Đương nhiên nếu em cần thì tôi nhất định sẽ không từ chối.
Gương mặt của Cố Niệm Chi vụt đỏ bừng lên, giậm chân nói:
Tôi không cần chó săn! Anh đi tìm người khác mà làm chó săn đi!
… Haha, Dạ Huyền này, tôi nói thật nhé?
Cố Niệm Chi vỗ vỗ ngực, nghiêm túc nói:
Quả thật, anh đã dọa được tôi rồi đấy. Giọng điệu của anh giống như anh là nô lệ của tôi vậy. Tôi không cần biết Cố Yên Nhiên có coi anh là nô lệ hay không nhưng tôi nhất định sẽ không như thế. Ba tôi nhận nuôi anh, giúp đỡ anh ăn học, là muốn anh giúp đỡ tôi khi tôi cần, hơn nữa, anh đã thực hiện được rồi. Vì thế, anh không cần túc trực ở bên cạnh tôi như vậy đâu. Anh có cuộc sống riêng, có cả một cuộc đời để sống yên bình cơ mà.
Nhìn thấy dáng vẻ nghiêm trang của Cố Niệm Chi, Dạ Huyền dịu dàng mỉm cười, ánh mắt kiên định, thần thái trên gương mặt tuấn tú vô cùng lay động lòng người. Anh ta thản nhiên nói:
Tôi đã hứa với bác Cố sẽ chăm sóc em cả đời, thì sẽ là cả đời, thiếu một phút, một giây đều không phải một đời.
Dạ Huyền sững người,
Tôi không có ý đó.
Nhưng cái cách anh đang thể hiện chính là ý đó.
Cố Niệm Chi cố nhẫn tâm, trong ánh mắt để lộ ra vẻ hung hãn như quái vật,
Dạ Huyền, Cố Niệm Chi tôi đây cũng rất kén chọn. Anh sẵn lòng ở lại, nhưng cũng cần phải có tôi đồng ý chấp nhận mới được chứ.
Con người này thật cố chấp…
Cố Niệm Chi nghiêm mặt lại,
Dạ Huyền, có phải anh cảm thấy rằng, có anh ở bên cạnh tôi cả đời là vinh hạnh của tôi không? Tôi buộc phải đón nhận nó sao?
Chó săn ư?!
Dạ Huyền nắm chặt cánh tay của Cố Niệm Chi, gương mặt để lộ nét tàn nhẫn,
Lần trước em nói tôi như thế, tôi còn chưa tính sổ với em đâu! Tôi không phải là chó săn của bất cứ ai hết! Kể cả đúng thì tôi cũng là sói! Không phải chó!
Cố Niệm Chi mím môi, cực kì muốn chế giễu vài câu, nhưng cô nghĩ, suy cho cùng cô và Dạ Huyền cũng chẳng thân thiết gì nên đành kìm nén lại.
Hơn nữa, cô lại là người vô cùng cảnh giác, trên đời này, Hoắc Thiệu Hằng là người duy nhất mà cô có thể toàn tâm toàn ý tin tưởng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.