Chương 1277: Ở bên cạnh em
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 1000 chữ
- 2022-02-18 03:36:37
Khi đi qua xe của Hoắc Thiệu Hằng, ánh mắt của anh ta không thèm liếc một cái, cũng không biết rốt cuộc anh ta có nhận ra đây l8à xe của ai hay không.
Cố Niệm Chi vặn vặn cánh tay, trong lòng thầm mắng một tiếng
Đồ thần kinh
, sau đó nhìn về phí3a chiếc xe SUV của Hoắc Thiệu Hằng.
Nghĩ đến việc Hoắc Thiệu Hằng đang truy tìm tung tích của Cố Tường Văn, Cố Niệm Chi cảm thấy việc đưa bức ảnh cho bọn họ lưu trữ sẽ giúp đỡ được bọn họ nhiều hơn.
… Ảnh của Cố Tường Văn á?
Hoắc Thiệu Hằng lại sững người tiếp,
Dạ Huyền lại có ảnh của Cố Tường Văn?
Đương nhiên, cô không dám đưa bức ảnh cô đã PS cho Hoắc Thiệu Hằng xem.
Gửi cho anh một bức.
Đúng như suy nghĩ của Cố Niệm Chi, đây là một manh mối vô cùng quan trọng, Hoắc Thiệu Hằng đứng thẳng người dậy, thái độ rất nghiêm túc.
Nhưng dù dựa theo tiêu chuẩn của Hoắc Thiệu Hằng thì cũng không thể không thừa nhận Cố Tường Văn rất đẹp trai, hơn nữa đó là vẻ đẹp rất thu hút ánh nhìn, tuấn tú hơn nhiều so với nhiều minh tinh.
Nhưng mà…
Dạ Huyền đi rất nhanh, bóng hình biến mất trên vỉa hè.
Hoắc Thiệu Hằng ngồ9i trong xe cho đến khi nhận được tin từ thành viên Cục tác chiến đặc biệt, thông báo Dạ Huyền đã lái xe rời khỏi trường Đại họ6c B thì anh mới xuống xe.
Cậu ta đưa cho em cái này ư? Đáng tin không?
Chắc là đáng tin ạ. Bởi vì em không nghĩ ra lý do để anh ta lừa dối em điều này.
Cố Niệm Chi nhún vai,
Được rồi, anh còn chuyện gì không? Không có thì em đi đây.
Bức ảnh này rõ ràng là bức ảnh
Gia đình hạnh phúc
gồm bốn thành viên.
Một người đàn ông tao nhã lịch thiệp và một người phụ nữ điềm tĩnh dịu dàng ngồi ở giữa, hai bên là hai người con gái, bé gái lớn hơn khoảng 16 17 tuổi, bé gái nhỏ hơn khoảng 11 tuổi.
Lông mày của Hoắc Thiệu Hằng nhíu lại, sau đó anh tìm kiếm trong album ảnh trên điện thoại của mình, tìm thấy bức ảnh anh chụp lại hình bốn thành viên gia đình nhà họ Cố khi anh ở trong biệt thự của nhà họ Cố trên một hòn đảo nhỏ thuộc vùng biển Caribe, liền đưa cho Cố Niệm Chi:
Em xem đi, đây là ai?
Cố Niệm Chi tiến tới, nhìn bức ảnh trên tay Hoắc Thiệu Hằng, đồng tử đột nhiên co lại.
Anh dựa vào cửa xe, hai tay đút túi quần, miệng mỉm cười nho nhã, nheo mắt quan sát Cố Niệm 5Chi đang đứng trên bậc thềm của ký túc xá.
Cố Niệm Chi tưởng mình đoán sai, người ngồi trong xe không phải Hoắc Thiệu Hằng, bởi vì cô đợi cả nửa ngày vẫn không thấy ai bước xuống.
Cố Niệm Chi do dự một hồi, nhưng vẫn bước xuống thềm, đi đến trước mặt Hoắc Thiệu Hằng, ngẩng đầu nhìn anh, nói:
Hoắc thiếu, anh nhìn thấy cả rồi à? Dạ Huyền đến tìm em…
Hoắc Thiệu Hằng
Ừ
một tiếng, không nói với Cố Niệm Chi rằng, anh vừa nhận được tin Dạ Huyền xuất hiện tại trường Đại học B liền nhanh chóng chạy từ trụ sở đến. Anh chỉ mỉm cười một cách bình thản, nói:
Cậu ta đến tìm em làm gì? Vì Cố Yên Nhiên ư?
Hoắc Thiệu Hằng thấy điện thoại rung liền tiện tay kiểm tra, trong lòng bất giác chấn động.
Ngón tay anh bấm điện thoại vài lần, xem xét tổng thể nội dung.
Cố Niệm Chi nghĩ, có lẽ chuyện Dạ Huyền nói với cô cũng rất quan trọng đối với Hoắc Thiệu Hằng, dù sao thì bên trong cũng đề tập tới tất cả sáng chế của Cố Tường Văn, đặc biệt là phương diện công trình quân sự…
Cô cúi đầu lấy điện thoại từ trong túi ra, gửi luôn bản danh sách tài sản nhà họ Cố mà Dạ Huyền gửi cho cô tới Hoắc Thiệu Hằng,
… Đây là cái mà anh ta gửi cho em, em nghĩ các anh sẽ cần hơn.
Bọn họ hao tâm tổn sức tìm kiếm trên cả thế giới cũng không tìm được bất cứ một bài viết nào từng đăng tải công khai ảnh của Cố Tường Văn.
Cố Niệm Chi mở album ảnh trong điện thoại, cô đưa bức ảnh mà cô đã phục chế của Dạ Huyền và Cố Tường Văn cho Hoắc Thiệu Hằng.
Cô đang định quay người rời đi thì lại thấy cửa xe mở ra, đôi chân dài của Hoắc Thiệu Hằng đưa ra.
Cô nhìn thấy anh đứng trước xe, đưa tay ra sau lưng khóa cửa xe lại, khẽ gật đầu với cô.
Hoắc Thiệu Hằng cất điện thoại đi, tiếp tục truy hỏi:
Chỉ có thế này thôi sao? Hôm nay, cậu ta đến tìm em chỉ để đưa cho em bản danh sách này ư?
Vâng…
Cố Niệm Chi nghĩ một hồi, vẫn kể chuyện bức ảnh ra,
Đúng rồi, anh ta còn đưa cho em một bức ảnh chụp chung của ba em và anh ta hồi nhỏ. Đây là lần đầu tiên em nhìn thấy hình dáng của ba mình.
Vâng ạ.
Cố Niệm Chi gửi ngay cho Hoắc Thiệu Hằng, thấy anh chăm chú quan sát bức ảnh đó, vui mừng nói:
Có phải ba em rất đẹp trai không? Em chưa từng gặp người đàn ông nào đẹp trai hơn ông ấy.
Hoắc Thiệu Hằng
Ừ
một tiếng, không đưa ra bình luận.
Đứa bé lớn hơn rõ ràng là Cố Yên Nhiên, bởi vì dáng vẻ của cô ta bây giờ khá giống với năm 16 tuổi, vừa nhìn là nhận ra ngay.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.