Chương 1286: Báo tin
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 947 chữ
- 2022-02-18 03:36:37
Chưa được nửa tiếng.
Hoắc Thiệu Hằng thoải mái như nhà của mình,
Em muốn uống gì không?
… Em muốn uống bia, có được không?
Cố8 Niệm Chi cười như không cười nói, cởi balo xuống, vứt lên sofa.
Đương nhiên không được.
Hoắc Thiệu Hằng không thèm suy nghĩ, xo3ay người đi vào phòng bếp,
Anh lấy sữa cho em.
Cố Niệm Chi tập trung tinh thần nghe, khi nghe tới Cố Yên Nhiên nói với Dạ Huyền về luật sư ở Mỹ của ba cô Cố Tường Văn, sắc mặt bỗng hơi thay đổi,
Chết rồi! Dạ Huyền vừa tạm biệt em, nói phải đi Mỹ gặp một người, có phải anh ta đi gặp luật sư này không?!
Dạ Huyền đi Mỹ rồi sao?
Hoắc Thiệu Hằng hơi sững người, vội lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn cho Triệu Lương Trạch, để anh ta sắp xếp, cho người công tác ở Mỹ của họ âm thầm theo dõi Dạ Huyền, xem rốt cuộc anh ta muốn làm gì.
Bởi vì Dạ Huyền đến Mỹ, hành động của Cục tác chiến đặc biệt càng tự do hơn.
Suy nghĩ cho vụ án của em, cũng là suy nghĩ cho cơ quan của bọn anh, anh quyết định hủy bỏ mọi sự giám sát đối với Cố Yên Nhiên và Dạ Huyền.
Hoắc Thiệu Hằng chăm chú nhìn Cố Niệm Chi,
Về sau, vụ án này chỉ có thể dựa vào bản thân em thôi.
Cố Niệm Chi cũng hiểu hết mọi chuyện. Trong lòng cô rất rõ, vì vụ án của cô mà Hoắc Thiệu Hằng đã làm những gì…
Cô vô cùng cảm động, vội vàng nói:
Em biết rồi, anh… thật sự anh không cần làm thế đâu… Như vậy không tốt cho anh, cũng không tốt cho cơ quan các anh. Tự em sẽ nghĩ cách, Cố Yên Nhiên có làm gì đi chăng nữa, cô ta cũng không phải đối thủ của em.
Hoắc Thiệu Hằng cúi đầu uống một ngụm trà, rồi đặt ly trà lên bàn trà trước mặt, thong thả nói:
Bởi vì không biết chuyện này sẽ tạo ra hậu quả như thế nào đến vụ án tranh chấp tài sản của em, cho nên định nói rõ với em trước.
Như vậy sẽ không để đến lúc lên tòa, Cố Niệm Chi lại bị Cố Yên Nhiên làm cho trở tay không kịp.
Cố Niệm Chi ngồi thẳng người, vẻ mặt trở nên nghiêm túc,
Là chuyện có liên quan đến vụ án em kiện Cố Yên Nhiên ư?
Hừ, sớm biết là như vậy anh còn hỏi làm gì?
Cố Niệm Chi âm thầm làm mặt q9uỷ trong lòng, nhưng không lớn tiếng nói ra. Cô ngồi xuống ghế sofa, duỗi thẳng chân, thở dài một hơi.
Một lúc sau, Hoắc Thiệu Hằn6g cầm một chiếc khay đi ra, bên trên đặt một cốc sữa ấm, còn có một đĩa bánh nhỏ.
Cố Niệm Chi vừa tan học, quả thật bụng cũng hơi 5đói. Cô đón lấy không chút khách sáo uống nửa cốc sữa trước, sau đó ăn một cái bánh.
Hoắc Thiệu Hằng cầm một ly trà Phổ Nhĩ ngồi trên sofa đối diện với cô, chăm chú nhìn cô.
Cố Niệm Chi uống sữa xong, lấy khăn giấy lau miệng rồi hỏi:
Có chuyện gì, anh nói đi.
Ừ.
Hoắc Thiệu Hằng tựa lưng vào sofa, khoanh tay, giọng nói trầm thấp mà êm tai,
Là như thế này, từ lúc Dạ Huyền đưa danh sách tài sản nhà họ Cố cho em, bọn anh đã bắt đầu tiến hành giám sát Dạ Huyền và Cố Yên Nhiên. Sau đó bọn anh phát hiện, Dạ Huyền cũng nói chuyện này cho Cố Yên Nhiên rồi.
… Ôi trời…
Cố Niệm Chi không nhịn được đỡ trán,
Dạ Huyền vẫn chưa dứt tình với Cố Yên Nhiên à…
Một tay Hoắc Thiệu Hằng vô thức vuốt cằm, không đưa ra phán đoán về vấn đề tình cảm, giọng nói của anh bình tĩnh trầm xuống,
Sau đó hai người họ cãi nhau một trận, Cố Yên Nhiên đi vào tòa nhà làm việc của Dạ Huyền…
Cô có lòng tin sẽ đánh bại âm mưu quỷ kế của Cố Yên Nhiên, cho dù không biết những tình hình này, cô vẫn tự tin có thể tùy cơ ứng biến.
Không cảm kích ư?
Hoắc Thiệu Hằng nghiêng đầu trêu chọc cô, đường nét tuấn tú như nam châm thu hút ánh mắt của Cố Niệm Chi.
Cô dùng hết sức mới có thể thu tầm mắt của mình lại, cúi đầu nói:
Đương nhiên không phải, em không phải người không biết điều.
Cố Niệm Chi thấy Hoắc Thiệu Hằng sắp xếp xong, tâm trạng mới nhẹ nhõm hơn.
Hoắc Thiệu Hằng tiếp tục nói những chuyện mình biết cho Cố Niệm Chi, cuối cùng anh nói:
Anh nói với em những chuyện này, không phải để tranh công, mà là… Cố Yên Nhiên đã phát hiện cô ta bị bọn anh giám sát, đã kiện bọn anh lên cơ quan có liên quan ở Quốc hội.
Cố Niệm Chi im lặng.
Một người có lòng với người kia hay không, đối phương chắc chắn sẽ cảm nhận được.
Hoắc Thiệu Hằng đứng lên, đi đến ngồi bên cạnh Cố Niệm Chi.
Cố Niệm Chi chỉ cảm thấy sofa bên cạnh lún xuống.
Cô vô thức nghiêng về bên đó, bất cẩn ngã hẳn sang giống như chủ động nhào vào lòng Hoắc Thiệu Hằng vậy.
Hoắc Thiệu Hằng hơi ôm cô, mỉm cười nói:
Đây là em tự đưa đến, anh không ép buộc em đâu nhé.
Cố Niệm Chi xấu hổ vùng ra.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.