Chương 1290: Một mũi tên trúng hai con nhạn
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 866 chữ
- 2022-02-18 03:36:37
Một người đàn ông trung niên từ một con phố khác chạy đến, mỉm cười lễ phép hỏi ông cụ:
Ông Vanderbilt có chuyện gì sao? Muốn về nhà ư?
Ông ta đưa mắt nhìn Dạ Huyền, có ấn tượng rất sâu đậm với ngoại hình con lai và dáng người dong dỏng cao của anh ta.
Ông cụ nhìn Dạ Huy3ền, vốn muốn đuổi Dạ Huyền đi, nhưng thấy dáng vẻ khó tin, hồn siêu phách lạc của anh ta thì lại thấy hơi nghi hoặc, bèn thay đổi cách nói chuyệ9n,
… Dẫn chó về đi, tôi muốn đi dạo một lúc.
Vâng, thưa ông.
Người đàn ông trung niên đó là quản gia của nhà Vanderbilt, ông ta khẽ 6khom người với Dạ Huyền, rồi dắt chó đi trước.
… Nếu ông đã không quen biết ông ấy, tại sao tôi phải nói với ông?
Dạ Huyền mỉm cười lạnh lùng quay đầu đi, trong phút chốc trong đầu nảy ra đến mười bảy mười tám biện pháp, suy nghĩ xem làm thế nào để uy hiếp ông cụ nói chuyện.
Ha ha, cậu không nói cũng được.
Ông cụ bước lên trước vài bước, nói:
Tôi đến nhà rồi, cậu ở đâu?
Đương nhiên Dạ Huyền không nói. Anh ta ngẩng đầu nhìn tòa kiến trúc nguy nga nhất trong thị trấn nhỏ, thật sự giống như một tòa lâu đài cực lớn, xây ngoài rìa thị trấn vậy. Cách lâu đài không xa là một ngọn núi, phía sau lâu đài là một hồ nước màu xanh.
Kiểu người này chính là kiểu người bác Cố có thể tin tưởng.
Thế nhưng, ông ta đã lấy được lợi ích vô cùng lớn từ chỗ bác Cố, giờ lại trở mặt nói không quen biết là sao!
Ông cụ đó nhìn vẻ mặt của Dạ Huyền, bỗng nhiên bật cười, khẽ vỗ vai anh ta,
Cậu thanh niên, đừng tức giận như vậy, tức giận rất dễ già, cũng dễ bị bệnh. Đi dạo với ông già này một lát nhé, được không?
Ông cụ yên lặng nhìn bóng lưng của anh ta, một lúc sau thì lắc đầu, loạng choạng đi về phía nhà mình.
…
Dạ Huyền quay về khách sạn mình ở, tâm trạng rất không tốt, cũng chán chẳng buồn ăn. Anh ta lấy một thùng bia từ trong tủ lạnh, xách ra ban công, uống từng lon từng lon một.
Trong lòng Dạ Huyền tràn đầy phẫn nộ, đôi mắt của anh ta như sắp phun ra lửa.
Trước khi anh ta đến, đã dùng kỹ năng hack của mình tra kĩ càng về lí lịch của luật sư này. Điều bất ngờ là càng tra, anh ta càng cảm thấy có lẽ luật sư này chính là kiểu luật sư mà bác Cố sẽ dùng.
Ông ta rất khiêm tốn, cẩn thận, mặc dù không nổi tiếng, nhưng lại chưa từng xảy ra sai sót gì.
Lưng tựa vào núi, mặt hướng ra hồ, là một nơi phong thủy rất tốt.
Dạ Huyền lại cười lạnh lùng, nói:
Ngày mai tôi lại đến thăm ông, hy vọng ông sẽ nhớ ra.
Nói xong, anh ta lập tức đi ngay, không hề nán lại thêm một giây nào.
Dạ Huyền lạnh lùng nhìn bộ vest đặt may riêng hiệu Armani trên người người đàn ông đó, tr5ong lòng rất xem thường.
Trong cái thị trấn nhỏ không có gì nổi bật này, ngay cả quản gia cũng có thể mặc loại quần áo như vậy, chỉ dựa vào lí lịch của ông ta, có thể kiếm được nhiều tiền như vậy sao?!
Ông luật sư già xấu xa này còn dám nói mình không có quan hệ gì với bác Cố à?!
Dạ Huyền đè sự bất mãn trong lòng xuống, cứng nhắc nói
Được
, rồi cùng ông cụ đi dạo trên con đường bóng râm trong tiểu khu.
Hai người đi thẳng đến cuối con đường, không ai nói năng câu gì.
Sau đó lúc quay trở lại, ông cụ này mới hỏi một câu:
… Cậu nói Kevin Ku trở thành người thực vật rồi ư? Ông ta là ai? Tại sao lại trở thành người thực vật?
Chẳng bao lâu sau, nửa thùng bia đã bị anh ta uống hết, cả người đầy mùi rượu bia, ngà ngà say ngồi trên ban công, thở dài một hơi.
Người trung niên ở phòng bên cạnh anh ta chính là nhân viên công tác bên ngoài của Cục tác chiến đặc biệt ở Đế quốc Hoa Hạ.
Anh ta đã nhận lệnh theo dõi Dạ Huyền mấy ngày rồi, nhưng không nhìn ra có chỗ nào bất thường.
Không có ai đi theo Dạ Huyền, cũng không có ai có ý đồ hại anh ta, bắt cóc anh ta, mưu sát anh ta.
Chẳng lẽ dự đoán của họ đều sai cả rồi sao?
Người này âm thầm quay về phòng mình, kết nối với Hệ thống định vị vệ tinh Nam Đẩu của Đế quốc Hoa Hạ, gửi một loạt mật mã về.
Chạng vạng ngày hôm sau, đúng giờ đó, Dạ Huyền lại đến nơi ở của Vanderbilt, thấy ông cụ lại đang dắt chó đi dạo.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.