Chương 1359: Có đánh chết cô ta cũng không dám nói


Ra khỏi phòng họp nhỏ, hai người quay trở lại căn phòng hòa giải vừa rồi.

Kim Uyển Nghi nói với nhân viên hòa giải:
Thân chủ của8 tôi đồng ý hủy bỏ đơn kiện, nhưng, thân chủ của tôi muốn xin lệnh cấm từ tòa án, cấm Dạ Huyền xuất hiện trong phạm vi mười mét xung qua3nh thân chủ của tôi, đồng thời anh ta không được phép ra tòa làm chứng trong vụ án tranh chấp.


Nhân viên hòa giải nhìn về phía 9Cố Yên Nhiên, hỏi:
Nguyên cáo có đồng ý không?

Cố Niệm Chi phì cười.
Lúc này Mã Kỳ Kỳ đi ở phía sau mới phát giác ra, mặt hơi ửng hồng, đi nhanh lên phía trước mấy bước đến bên cạnh Cố Niệm Chi, kéo tay cô sang một bên, hạ thấp giọng xuống, nói:
Nghe nói lúc sáng cậu chạy tới thì xảy ra chuyện à?

Cố Niệm Chi ngạc nhiên:
Sao cậu biết?

Cố Niệm Chi thuận lợi đưa Dạ Huyền ra khỏi tòa án.
Hà Chi Sơ đi một mình ở phía trước, không nói chuyện với bất cứ ai.
Mã Kỳ Kỳ cùng Âm Thế Hùng đi theo phía sau, không biết đang thì thầm to nhỏ cái gì.
Cố Yên Nhiên mím môi, khẽ gật đầu, vẻ mặt tỏ ra hơi ấm ức, nói:
Tôi và Dạ Huyề6n đã có nhiều năm tình cảm, anh ta vô tình nhưng tôi không thể vô nghĩa, tôi sẽ không kiện anh ta nữa, nhưng tôi không muốn gặp lại anh 5ta. Vả lại, tôi cũng sợ anh ta…
Nói xong, cô ta lại liếc Dạ Huyền một cái, rồi tự cắn môi dưới.
Cố Niệm Chi lạnh lùng nhìn Cố Yên Nhiên giả vờ giả vịt, đột nhiên cô phát hiện cái động tác cắn môi này đúng là rất xấu, chẳng trách Hoắc Thiệu Hằng nhiều lần muốn uốn nắn cô như vậy…
Mã Kỳ Kỳ đứng dậy, cười bảo:
Cô Cố đúng là giỏi đổi trắng thay đen thật đấy. Cô kiện thì cũng kiện rồi, giờ biết mình không thắng được mới nói anh ta vô tình, cô không thể vô nghĩa. Chậc chậc, thế nếu cô kiện thắng thì sao? Thật đúng là… Còn nữa, chuyện nào ra chuyện nấy, Dạ Huyền có thể ra làm chứng trong vụ tranh chấp của cô và Cố Niệm Chi hay không phải do tòa án quyết định, vụ án ở đây không liên quan gì đến vụ án đó, không thể đưa ra phán quyết như vậy được.


Tớ nghe anh ấy nói.
Mã Kỳ Kỳ nhìn thoáng qua đằng sau.

Anh ấy á? Anh ấy là ai cơ?
Cố Niệm Chi trêu.
Mã Kỳ Kỳ cười đẩy Cố Niệm Chi:
Thôi được rồi, tớ thừa nhận là tớ đang hẹn hò yêu đương với anh Đại Hùng, được chưa? Hiện giờ anh ấy đang là bạn trai của tớ.

Kim Uyển Nghi cũng rất tán đồng với lời nói này, nhưng cô ta chỉ có thể oán thầm được thôi, còn Mã Kỳ Kỳ với tư cách là luật sư của bị cáo thì có thể nói ra được.
Nhân viên hòa giải nói:
Lệnh cấm có thể được xem xét, nhưng việc có được ra tòa làm chứng cho một vụ án khác hay không nằm ngoài thẩm quyền của chúng tôi, cần phải lập hồ sơ xin tòa án mới được.

Cố Yên Nhiên suy nghĩ thấy đúng là mình hơi già mồm thật, mặt không khỏi đỏ lên.
Ánh mắt u ám của Cố Yên Nhiên chuyển về phía Cố Niệm Chi.
Con ranh này vừa xuất hiện, cuộc sống của mình lập tức long trời lở đất…
Nó thực sự cho rằng mình không biết lai lịch của nó à?!
Cố Niệm Chi phát hiện, sau khi trải qua chuyện vừa rồi, hai người này đã không còn giữ khoảng cách nữa.
Cô cười, nhìn sang Dạ Huyền nãy giờ vẫn im lặng không nói một lời, khẽ hỏi:
Anh có biết hôm qua hai người này đã làm những gì không?

Trong đầu Dạ Huyền đang sôi trào vô số chuyện, thần kinh căng thẳng đến cao độ. Anh ta đang nghĩ nếu như Cố Niệm Chi hỏi mình về mối quan hệ với Cố Yên Nhiên và Cố Tường Văn, mình phải trả lời làm sao, thế nhưng không ngờ Cố Niệm Chi lại hỏi một câu mang tính chất
hóng hớt
như vậy, khiến cho cảm xúc căng thẳng của anh ta ngay lập tức tan thành mây khói. Anh ta bật cười liếc cô một cái, hơi nghiêng người kề vào tai cô nói nhỏ:
Sao tôi biết được? Tối hôm qua hai người họ cứ thì thầm với nhau cả đêm...

Thừa nhận thoải mái như vậy cơ à, Cố Niệm Chi cũng phải bật ngón cái ấn like cho Mã Kỳ Kỳ, nhiệt tình chúc mừng:
Quá tốt rồi! Anh Đại Hùng là người tốt, có khi còn là một chú chim non đấy, cậu nhặt được bảo bối rồi…


Hả?
Mã Kỳ Kỳ ngạc nhiên:
Cậu nói thật chứ? Anh Đại Hùng…còn… còn chưa từng làm việc kia á?

Cô biết tuổi của Âm Thế Hùng không còn nhỏ nữa rồi, anh ta không có bệnh gì đấy chứ?
Cô ta lại liếc nhìn Dạ Huyền, lần này phát hiện Dạ Huyền đang nhìn Cố Niệm Chi, ánh mắt của anh ta rất chăm chú và dịu dàng, làm Cố Yên Nhiên đột nhiên cực kỳ không cam lòng.
Mặc dù là cô ta bỏ Dạ Huyền trước, nhưng nhìn thấy anh ta chuyển mục tiêu nhanh như vậy, trong lòng cô ta vẫn rất khó chịu.
Đều là bởi vì nó…
Tiếc là có đánh chết cô ta cũng không dám nói. Một khi cô ta nói ra thì chỉ có một chữ
chết
.
Cố Yên Nhiên ngậm chặt miệng như vỏ sò, cho đến khi cùng Kim Uyển Nghi rời khỏi tòa án, cô ta cũng không rên lên một tiếng.

Cố Niệm Chi cười ngặt nghẽo:
Tớ chỉ nói thế thôi, còn sự thật là như thế nào thì cậu phải tự đi mà hỏi anh ấy chứ.


Mấy người trò chuyện rôm rả, chẳng mấy chốc đã lên xe của Hà Chi Sơ, quay về trường học.



Lúc này Hoắc Thiệu Hằng đang cùng chuyên gia súng ống và chuyên gia chất nổ đi thu thập dữ liệu ở hiện trường vụ nổ súng tự sát sáng nay, rồi tới Viện Vật lý năng lượng cao thăm Tống Cẩm Ninh, mẹ mình.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.