Chương 1449: Tự vả mặt


Xem ra cô ta phải đánh giá lại năng lực làm việc của các công nhân viên chức về pháp luật ở Đế quốc Hoa Hạ rồi.


Tôi không nó8i là tôi uất ức.
Thái Thắng Nam lắc lư giấy thông hành và giấy ủy quyền trong tay mình:
Chẳng qua, tôi cảm thấy rất ngạc nhiên, về 3lý mà nói, mệnh lệnh của Quốc hội là mệnh lệnh cao nhất rồi nhỉ? Vậy mà các người lại dám phản bác, thật sự nằm ngoài dự đoán của tôi9. Cũng có thể do tôi mới về nước chưa lâu, vẫn chưa quen với cách làm việc của các người.



Đế quốc Hoa Hạ chúng tôi đã quốc 6tế hóa rồi, hơn nữa trên một số phương diện nào đó, chúng tôi còn tiên tiến hơn cả nước ngoài.
Bạch Duyệt Nhiên đá ngược vấn đề lại,5 ám chỉ Thái Thắng Nam đang vô cớ gây sự, không liên quan gì đến chuyện chưa quen với cách làm việc.
Cô vội vàng cầm điện thoại lên, nói với Âm Thế Hùng ở đầu dây bên kia:
Anh Đại Hùng, cho em kết nối với Hoắc thiếu, ngay lập tức!

Âm Thế Hùng đứng sau lưng Hoắc Thiệu Hằng, cũng đang tức muốn chết. Nghe thấy lời của Cố Niệm Chi, lại nhớ đến kĩ năng đối đáp với mấy kẻ hèn hạ của cô ở tòa, mắt anh ta chợt sáng lên, không nói gì nhiều lập tức kết nối với điện thoại của Hoắc Thiệu Hằng.
Hoắc Thiệu Hằng đang đeo tai nghe bluetooth, vẫn luôn liên lạc với Triệu Lương Trạch.

Sao nào? Thiếu tướng Hoắc? Trưởng phòng Bạch? Tôi có thể vào rồi chứ?

Thái Thắng Nam ưỡn ngực, bước lên trước một bước.

Hoắc Thiệu Hằng không phải là kiểu quân nhân chỉ biết chấp hành nhiệm vụ của mình, anh hiểu rất rõ sự phức tạp và tính đặc thù của chính trị. Từ trong lời nói của Thái Thắng Nam, Hoắc Thiệu Hằng nhạy cảm nhận ra có người lại bắt đầu dòm ngó miếng thịt béo bở như Cục tác chiến đặc biệt, muốn chia chác một chén canh.
Nếu như lúc này đắc tội với Thái Thắng Nam thì không biết sẽ có hậu quả như thế nào. Nhưng nếu bây giờ họ khuất phục, sợ rằng hậu quả sẽ càng nghiêm trọng hơn.
Bạch Duyệt Nhiên cũng thoáng ngẩn người vì câu nói của Thái Thắng Nam.

Vậy sao? Nếu đã quốc tế hóa thì cũng như ở nước ngoài, quyền lực của Quốc hội là cao nhất, tại sao Thiếu tướng Hoắc của các người có thể bác bỏ giấy ủy quyền đến từ Quốc hội của tôi?
Thái Thắng Nam túm chặt lấy sơ hở trong lời nói của Bạch Duyệt Nhiên, phản bác không do dự.

Các người xem đi, trên đây có phải là con dấu của Quốc hội không? Còn nữa, có phải cơ cấu của các người phải nhận được sự ủy quyền của Quốc hội không? Các người dám không tuân theo mệnh lệnh của Quốc hội, thảo nào có người nói cơ quan của các người cứng cáp rồi, muốn làm vua một cõi!
Thái Thắng Nam bắt đầu hùng hùng hổ hổ:
Nếu như ví quốc gia như một công ty lớn, các người biết các người đang làm gì không? Các người đang làm trái mệnh lệnh của cấp trên một cách trắng trợn, Quốc hội có thể sa thải các người!

Bởi vì tính chất đặc thù của Cục tác chiến đặc biệt, từ ngày đầu tiên nó được thành lập đã có rất nhiều người thể hiện sự bất mãn với nó. Có điều, cả hai quan chức cấp cao là Chủ tịch Long và Thượng tướng Quý ra sức bảo vệ nên nó mới có thể đi đến ngày hôm nay, mới có được quy mô như bây giờ.
Trong Hiến pháp quy định quyền lực của Quốc hội là cao nhất, hơn nữa Quốc hội còn là cơ quan mà Cục tác chiến đặc biệt phải báo cáo. Lúc trước Hoắc Thiệu Hằng phải thuyết trình ở Quốc hội mới được đặc cách cho phép, mở rộng phạm vi quyền lực của Cục tác chiến đặc biệt. Nói một câu khó nghe thì nếu Quốc hội mà quyết định thu hồi quyền lực, Cục tác chiến đặc biệt cũng chẳng làm gì được.
Bạch Duyệt Nhiên và Hoắc Thiệu Hằng đều im lặng không lên tiếng, trên quảng trường trước tòa nhà làm việc của trụ sở chính Cục tác chiến đặc biệt, gió lạnh thổi vù vù, mênh mông trống trải đến nỗi khiến người ta cảm thấy bồn chồn bất an.
Chỉ có một chiếc xe RV đậu ở đây, mặc dù người trên xe không ít nhưng không ai dám nói chuyện lớn tiếng.
Thấy cuối cùng mình cũng chặn được miệng của họ, trong lòng Thái Thắng Nam rất vui sướng, định cố thêm chút nữa, một lần thu phục cả Hoắc Thiệu Hằng và Bạch Duyệt Nhiên.
Nếu cô ta có thể nhúng tay vào chuyện của Cục tác chiến đặc biệt thì sau này tiền đồ của cô ta ở Đế quốc Hoa Hạ sẽ càng xán lạn hơn.
Cô ta ở Mỹ nhiều năm, mặc dù đã làm đối tác của văn phòng luật sư lớn thứ hai nước Mỹ, nhưng cảm giác người ngoài cuộc vẫn rất rõ ràng, thường khiến cô ta thấy khó chịu. Thế nên cô ta không muốn nhập quốc tịch với ba mà vẫn muốn quay về quốc gia của mình, hưởng thụ vinh quang vượt trội hơn người khác trên chính địa bàn của mình.
Âm Thế Hùng chen ngang vào, kết nối với điện thoại của Cố Niệm Chi.
Trong tai nghe bluetooth của Hoắc Thiệu Hằng lập tức vang lên giọng nói trong trẻo của Cố Niệm Chi:
Hoắc thiếu, anh cứ nói với cô ta, ngay cả Thủ tướng Đàm bị bồi thẩm đoàn tố cáo mà Quốc hội cũng không thể đuổi đi được thì đừng có phát ngôn bừa bãi, tưởng rằng mình có thể tùy ý sa thải người khác.

Hoắc Thiệu Hằng không nhịn được bật cười.
Trong đầu cô nhanh chóng suy nghĩ, lúc này bỗng nghe thấy Thái Thắng Nam nói:
Làm trái mệnh lệnh của cấp trên, Quốc hội có thể trực tiếp sa thải các người!

Bingo!
Cố Niệm Chi lập tức nghĩ đến một chủ đề có thể trực tiếp đáp trả Thái Thắng Nam, đưa cô ta về thẳng nhà bà ngoại luôn.
Cố Niệm Chi đang hóng chuyện từ xa bắt đầu sốt ruột, làm sao có thể để người phụ nữ đó tiến thêm một bước được chứ?!
Nếu hôm nay cho cô ta vào thật thì sau này mặt mũi của Hoắc thiếu biết để vào đâu?
Đối với một sĩ quan chỉ huy mà nói, hậu quả của việc mất hết uy tín vô cùng nghiêm trọng.
Nhưng lời của Thái Thắng Nam cũng có lí lẽ riêng của cô ta, không thấy ngay cả Bạch Duyệt Nhiên cũng không lên tiếng nữa ư?
Cũng đúng, đối với những người nằm trong cơ chế như Bạch Duyệt Nhiên hay Hoắc Thiệu Hằng mà nói, quả thật tờ giấy ủy quyền của Quốc hội cô ta đang cầm không phải tầm thường.
Nhưng những lời vừa nãy của Thái Thắng Nam cũng rất quá đáng. Rõ ràng là tát vào mặt Hoắc Thiệu Hằng còn gì nữa. Cố Niệm Chi tuyệt đối không cho phép bất cứ ai tát vào mặt Hoắc Thiệu Hằng ở trước mặt cô.
Thật là láu lỉnh…

Quan điểm này mà cô cũng nghĩ ra được.

Lời nói của Cố Niệm Chi gợi mở cho Hoắc Thiệu Hằng rất nhiều, cũng không sợ đắc tội Quốc hội thì họ sẽ thu hồi quyền lực của Cục tác chiến đặc biệt nữa.

Hoắc Thiệu Hằng nói không hề do dự:
Cô Thái, nếu cô nói Quốc hội có quyền lực lớn như vậy, sao ngay cả Thủ tướng Đàm bị bồi thẩm đoàn tố cáo mà cũng không thể hạ bệ được?


Vừa nghe thấy câu đó, Thái Thắng Nam lập tức sa sầm mặt, nghẹn đến mức muốn nôn ra máu!

Phen này thì đúng là gậy ông đập lưng ông!

Lúc nãy cô ta vừa nói quyền lực của Quốc hội là cao nhất, gần như có thể muốn làm gì thì làm, nhưng Hoắc Thiệu Hằng lập tức nhắc đến vụ án tố cáo Thủ tướng Đàm do Quốc hội khởi xướng, nhưng đã thất bại dưới sự biện hộ của cô ta!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.