Chương 1450: Anh ta không hợp với em
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 1429 chữ
- 2022-02-19 03:33:40
Cô ta chau mày nhanh chóng suy nghĩ, nhưng phát hiện bản thân không thể nghĩ ngay ra cách đối đáp.
Không phải không nói được gì8, nhưng cứ cảm thấy nói thế nào cũng có lỗ hổng, sẽ lập tức bị người ta đáp trả ngay.
Có trách thì chỉ trách cô ta quá sơ ý…
Thủ tướng Đàm là dượng của cô ta, cô ta không cần bỏ công sức để lôi kéo, chỉ cần giúp ông ta dẹp yên vụ án tố cáo là được.
<9br>Mục tiêu của cô ta là Quốc hội.
Cuối cùng Thái Thắng Nam cũng khôi phục vẻ mặt bình thường, mỉm cười gật đầu với Hoắc Thiệu Hằng và Bạch Duyệt Nhiên, đưa tay về phía Hoắc Thiệu Hằng:
Được thôi, hai người thắng rồi. Thiếu tướng Hoắc, không ngờ tư duy của anh vừa nhanh nhạy vừa rõ ràng, không thua kém gì luật sư hàng đầu trên thế giới. Cảm ơn anh đã khiến tôi thấy được mặt tốt nhất của các người.
Hoắc Thiệu Hằng không có ý định bắt tay với cô ta, chỉ khẽ gật đầu:
Cô Thái quá khen. Tôi còn có việc, xin phép không tiếp được cô.
Anh nói xong thì lập tức rời đi, để lại một bóng lưng phóng khoáng cho Thái Thắng Nam.
Thấy Thái Thắng Nam chăm chú nhìn bóng lưng của Hoắc Thiệu Hằng, Bạch Duyệt Nhiên mỉm cười nói:
Cô Thái, mời cô về.
Nhưng cô ta dẹp yên vụ án tố cáo Thủ tướng Đàm là tát thẳng vào mặt của Quốc hội…
Cũ6ng nhờ Chủ tịch Long là kiểu lớp người đi trước có tấm lòng khoan dung độ lượng, dùng người tài không câu nệ gì mới hết lòng khen ngợi 5cô ta, đồng thời bằng lòng cho cô ta trở thành cố vấn pháp luật riêng của mình.
Cho nên, nếu cô ta đã muốn bắt cá hai tay, thì có lẽ phải nhẫn nhịn sự sỉ nhục của Hoắc Thiệu Hằng thật.
Đàm Quý Nhân hơi đỏ mặt, nhớ đến chuyện Hoắc Thiệu Hằng dốc sức cứu mình ở Mỹ, trong lòng cảm thấy vô cùng ngọt ngào.
Mặc dù mẹ của Hoắc Thiệu Hằng rất lạnh lùng với cô ta, nhưng nếu trong lòng Hoắc Thiệu Hằng có cô ta, cho dù thế nào cô ta cũng sẽ ở bên cạnh anh. Hơn nữa, cô ta sẽ cố gắng lấy lòng bác Tống Cẩm Ninh, mẹ anh, hiếu thảo với bà, tuyệt đối sẽ không đối đầu với bà.
Đáng tiếc là cô ta không hiểu được tâm tư của Hoắc Thiệu Hằng.
Cô ta lấy từ trong túi ra một bao thuốc lá dành cho nữ, muốn hút nhưng lại nhớ ra đang ở trên xe, không thể hút thuốc được.
Bàn tay vân vê điếu thuốc gần thành sợi luôn.
Chị họ, chị sao vậy? Có tâm sự à?
Đàm Quý Nhân tò mò hỏi, không nghĩ ra vì sao chị họ thần thông quảng đại của mình lại có vẻ mặt phiền muộn này.
Thái Thắng Nam được sinh ra trong nước, sống cùng với ông bà nội, sau khi lên đại học mới sang Mỹ ở cùng ba mẹ mình. Bởi vì cô ta trưởng thành trong nước nên tình cảm với người cô Thái Tụng Ngâm của mình rất tốt, coi Thái Tụng Ngâm như mẹ ruột vậy.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân cô ta đồng ý về nước giúp cô mình.
Bây giờ đứng ở đây, cô ta lại như nhìn thấy được tương lai của mình…
Chỉ có điều, người ở đây thật sự cho cô ta một bất ngờ lớn nhất từ trước đến giờ.
Phản ứng của Thiếu tướng Hoắc đó cũng nhanh thật, thay đổi hoàn toàn cách nhìn của cô ta về quân nhân khiến cô ta phải nhìn lại anh bằng con mắt khác.
Rất hiếm khi Thái Thắng Nam xem trọng người khác như vậy, thậm chí còn có cảm giác tim đập thình thịch như gặp được đối thủ ngang tài ngang sức. Đã lâu rồi không gặp được người đàn ông có thể khiến cô ta cảm thấy thuyết phục, thậm chí là khuất phục như vậy...
Đối với cô ta, người đàn ông này là một bài toán khó, nhưng cô ta vẫn muốn cố gắng đi tìm lời giải.
Lỡ như cô ta đoán đúng đáp án thì sao?
Đàm Quý Nhân mang theo hồi ức, kể lại câu chuyện mình được Hoắc Thiệu Hằng cứu ở Mỹ một lần nữa. Thái Thắng Nam yên lặng nghe, một lúc lâu không nói gì.
Lấy gậy ông đập lưng ông thật sự có thể nhằm thẳng vào sơ hở của đối phương. Cô ta thua rồi.
Thái Thắng Nam không phải là người không chấp nhận thua cuộc. Lần này đến đây, cô ta vốn có ý định
dò đường
, xem thử nơi bí mật nhất của Đế quốc Hoa Hạ trông như thế nào. Kết quả là vào trong này, ngoại trừ quảng trường và con đường nhỏ thông thoáng ra thì chẳng thấy được gì nữa, ngay cả ngạch cửa của tòa nhà làm việc cô ta cũng không bước qua được.
Mặc dù chưa thể vào những tòa nhà đó xem xét, nhưng chỉ nhìn khung cảnh bên ngoài hình như cũng không có gì khác so với những cơ quan khác của Bộ Quốc phòng.
Điều thật sự cần bảo mật chính là những nhân viên công tác của cơ quan này.
Người có thân phận như Hoắc Thiệu Hằng đương nhiên sẽ không ra ngoài công tác nữa.
Lần trước lúc đi Mỹ cứu Đàm Quý Nhân vì giao dịch với các sếp lớn, Hoắc Thiệu Hằng đã cải trang rồi, ngay cả người quen cũng không nhận ra anh chính là Hoắc Thiệu Hằng.
Thái Thắng Nam ngồi bên cạnh Đàm Quý Nhân, hơi liếc mắt đánh giá cô ta.
Đàm Quý Nhân khẽ khàng hỏi:
Chị họ, chị và Thiếu tướng Hoắc, Trưởng phòng Bạch đã nói gì vậy?
Không nói gì hết, chỉ là một số chuyện trong công việc thôi.
Nhìn vẻ mặt ngây thơ của Đàm Quý Nhân, trong lòng Thái Thắng Nam hơi phiền muộn.
Thái Thắng Nam thở dài một hơi, trong đầu vang lên hai câu thơ: Lần đầu gặp gỡ, cứ ngỡ cố nhân.
Cô ta vo điếu thuốc lại, nắm chặt trong tay, mỉm cười nói:
Không có gì.
Dứt lời, cô ta lại hỏi đến Hoắc Thiệu Hằng:
Em họ, em thân với Thiếu tướng Hoắc đó lắm à? Cô và dượng thật sự rất coi trọng anh ta ư?
Thái Thắng Nam hoàn hồn, lại chìa tay về phía Bạch Duyệt Nhiên:
Trưởng phòng Bạch, cô cũng rất tài giỏi.
Bạch Duyệt Nhiên thoải mái bắt tay cô ta, mỉm cười nói:
Không tài giỏi như Thiếu tướng Hoắc, đúng không? Đó là đương nhiên rồi, cho nên anh ấy mới là thủ lĩnh ở đây, còn tôi chỉ là một Trưởng phòng Pháp chế thôi.
Từ sau khi vụ lộ bí mật ở tiệc sinh nhật của Đậu Khanh Ngôn, thân phận của Hoắc Thiệu Hằng đã lộ ra trước mặt mọi người rồi. Sau đó Bộ Quốc phòng dứt khoát quyết định thăng chức cho anh, để Cục tác chiến đặc biệt nổi lên mặt nước, trở thành một nơi trông giống như các cơ quan khác của Bộ Quốc phòng, như vậy cũng có thể bớt đi một số ánh mắt dòm ngó.
Cho nên những người này đã không còn xa lạ với anh nữa.
Thái Thắng Nam thu lại vẻ ngạo mạn, quay lại chiếc xe RV của Đoàn Văn công Bộ Quốc phòng, thản nhiên nói với người dẫn đoàn:
Đi thôi, quay về.
Người dẫn đoàn đã muốn rời khỏi nơi này từ lâu, nghe thấy vậy vội vàng cho tài xế lái xe đi.
Cho đến khi họ quay về khu nhà của Đoàn Văn công Bộ Quốc phòng, Thái Thắng Nam mới nói một câu với Đàm Quý Nhân:
Chị cảm thấy Thiếu tướng Hoắc đó không hợp với em lắm, em hợp với những chàng trai và gia đình đơn giản hơn. Với em mà nói, Thiếu tướng Hoắc này quá phức tạp, em không thể khống chế kiểu đàn ông như vậy.
Thực ra Đàm Quý Nhân cũng đồng ý với lời của Thái Thắng Nam, nhưng sao nghe cứ thấy khó chịu thế nhỉ?
Cô ta cũng không nghĩ ra tại sao thấy khó chịu, rõ ràng đây là ý kiến rất chân thành.
Có thể là sự thật mất lòng chăng?!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.