Chương 1451: Anh ta không hợp với em
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 1319 chữ
- 2022-02-19 03:33:40
Hoắc Thiệu Hằng lái xe ra ngoài một mình, gọi điện thoại cho Cố Niệm Chi.
Niệm Chi, em còn ở chỗ Trần Liệt không?
Lần trước họ cũng từng phân tích về vấn đề này, nhưng hôm nay mới thấy được người thao tác phía sau.
Hóa ra là cô ta à? Cũng khá lợi hại đấy chứ. Không ngờ lại trẻ tuổi như vậy.
Cố Niệm Chi đánh giá một cách khách quan.
Cố Niệm Chi cầm một quả táo lên cắn, chăm chú xem tivi, nói:
Hay là chúng ta thử đoán tỉ lệ bỏ phiếu đi, tớ nhường cậu hai điểm, được không?
Mã Kỳ Kỳ trừng mắt nhìn cô:
Tuần trước trước nữa cậu cũng nói như vậy đấy, kết quả là cậu thắng hết tiền tiêu vặt của tớ.
Quay về ký túc xá, Cố Niệm Chi vừa mới dọn dẹp bàn học một lúc đã nhìn thấy Hà Chi Sơ gọi điện thoại đến.
Niệm Chi, cuối tuần sau là Giáng sinh rồi, em có kế hoạch gì chưa?
Cố Niệm Chi vốn định nói không có vấn đề gì, nhưng đột nhiên nhớ đến Thái Thắng Nam mình nhìn thấy hôm nay, bèn hỏi một câu:
Giáo sư Hà ơi, thầy có biết Thái Thắng Nam không ạ? Cô ta là đối tác người gốc Hoa của văn phòng luật sư lớn thứ hai ở Mỹ, thầy có ấn tượng gì không?
Hà Chi Sơ bình tĩnh nói:
Tôi không rõ lắm về văn phòng luật sư đó.
Nói xong, anh lại hỏi thêm một câu:
Tại sao muốn hỏi về cô ta? Nếu em cần, tôi có thể điều tra giúp em.
Đến tối thứ năm, Mã Kỳ Kỳ vội vã chạy về ký túc xá, nói với Cố Niệm Chi:
Niệm Chi, hôm nay là ngày phát sóng trực tiếp vụ án tố cáo của Quốc hội, có muốn cùng xem không?
Cố Niệm Chi đã biết kết quả rồi, đương nhiên không có hứng thú, nhưng thấy Mã Kỳ Kỳ rất quan tâm, cô cũng cùng cô ấy xem tivi.
Điều Thái Thắng Nam làm chính là tiến hành đột phá từ trong nội bộ Quốc hội, tranh thủ sức mạnh lớn nhất mà mình có thể tranh thủ được.
Hôm nay là lúc nghiệm thu thành quả.
Cuộc kiểm tra đột xuất của Cục tác chiến đặc biệt nhanh chóng kết thúc. Ban đầu, Hoắc Quan Thần cho rằng phải kiểm tra mất mười ngày nửa tháng, kết quả tốt hơn ông dự đoán không biết bao nhiêu lần.
Khi ông và đoàn người của Văn phòng thư ký Tổng cục Chính trị rời khỏi đó, Hoắc Thiệu Hằng vẫn đích thân ra tiễn ông.
Lúc anh vào phòng, Cố Niệm Chi đang giúp Trần Liệt thu dọn tách cà phê và đĩa sứ trên bàn trà. Thấy Hoắc Thiệu Hằng bước vào, Cố Niệm Chi bèn mỉm cười ngẩng đầu hỏi:
Anh ăn cơm trưa chưa? Có muốn ăn chút gì không?
Hoắc Thiệu Hằng không đói chút nào. Anh ngồi xuống ghế sofa duỗi thẳng đôi chân dài, khẽ lắc đầu:
Không cần đâu, em làm kiểm tra thế nào rồi?
Sao thế? Không có bệnh em còn không vui à?
Hoắc Thiệu Hằng nhoài người về phía trước, xoa đầu cô:
Đừng suy nghĩ lung tung, tin tưởng Trần Liệt đi.
Cố Niệm Chi tránh khỏi tay anh:
Được thôi, em tạm thời tin tưởng anh ấy.
Cô lại hỏi:
Cô Thái đó là thần thánh phương nào mà sao cái gì cũng có vậy?
Suốt dọc đường, hai người cười cười nói nói, bầu không khí hòa hợp hơn rất nhiều.
Đến trường, Cố Niệm Chi muốn xuống xe, Hoắc Thiệu Hằng lại khẽ hôn lên má cô rồi mới cho cô xuống.
Vẫn thế thôi.
Cố Niệm Chi ngồi xuống phía đối diện anh:
Anh Trần nói có thể em không mắc bệnh ấy.
Nói xong cô lại thở dài, dáng vẻ như không thể tin được.
Trên tivi phát sóng buổi bỏ phiếu của Quốc hội trước.
Dựa theo pháp luật, cần trên 50% ủy viên Quốc hội đồng ý, vụ án tố cáo này mới có hiệu lực.
Cố Niệm Chi ngập ngừng rồi nói:
Giáo sư Hà, em phải học ạ. Luận văn của em sắp xong rồi, mấy ngày này em muốn chỉnh sửa lại.
Hà Chi Sơ đồng ý ngay:
Có vấn đề gì cứ hỏi tôi.
Cố Niệm Chi ở đầ8u dây bên kia nhẹ gật đầu:
Em vừa ăn một chút đồ ăn vặt ở chỗ anh Trần, Hoắc thiếu, có chuyện gì không?
Ngữ khí của cô rất ôn hòa, không 3hề nghe ra vẻ đắc ý hay vui mừng.
Cố Niệm Chi cắn đầu bút suy nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn quyết định tạm gác lại đã, dù sao cô cũng không biết người phụ nữ kia có ý đồ gì. Cô không muốn bứt dây động rừng, càng không muốn nể mặt bọn họ, để tâm đến bọn họ.
Hà Chi Sơ đặt điện thoại xuống, nhìn lịch công tác trước mặt mình. Trên bàn làm việc của anh đặt một tấm thiệp đỏ thếp vàng, chính là thiệp mời xem biểu diễn của Đoàn Văn công Bộ Quốc phòng Bộ Quốc phòng.
Thật ra nếu không phải cô ta vừa muốn giúp Thủ tướng Đàm, vừa muốn lấy lòng Chủ tịch Long thì câu nói đó của em cũng không dùng được với cô ta.
Hoắc Thiệu Hằng mỉm cười:
Hôm nay câu nói của em rất đúng lúc, cũng giúp anh rất nhiều, anh còn chưa cảm ơn em đàng hoàng nữa.
Đây là vé vip, có tiền cũng không mua được.
…
Bây giờ Cố Niệm C6hi đã giống như anh mong muốn. Cô thật sự trưởng thành rồi, chín chắn rồi, nhưng anh lại thấy xót xa trong lòng.
Ngón tay vô thức gõ lên vô5 lăng, cuối cùng anh cũng rút chìa khóa ra, xuống xe, lên lầu đi đến phòng làm việc của Trần Liệt.
Cho nên lần này Hoắc Thiệu Hằng vừa nói
Còn chưa cảm ơn em đàng hoàng
, Cố Niệm Chi vội cuống cuồng từ chối.
Dường như Hoắc Thiệu Hằng cũng nhớ lại sự tuyệt vời của thứ bảy tuần trước, cúi đầu cười một lúc mới đứng lên nói:
Đi thôi, anh đưa em về.
Ôi, Hoắc thiếu cần gì phải khách sáo như vậy, anh đưa em về trường là cách trả ơn tốt nhất rồi.
Cố Niệm Chi vội vàng phất tay, sợ Hoắc Thiệu Hằng lại muốn
cảm ơn cô đàng hoàng
.
Tuần trước lúc cô đến chỗ Trần Liệt khám sức khỏe, Hoắc Thiệu Hằng cũng ở đây. Cô giúp Hoắc Thiệu Hằng dịch tài liệu, anh cũng nói muốn
cảm ơn cô đàng hoàng
. Sau đó, anh
tiện đường
đưa cô về biệt thự, dùng cơ thể bày tỏ
lòng biết ơn
với cô, từ đầu tới chân, từ trong ra ngoài. Hậu quả trực tiếp chính là Cố Niệm Chi nằm trên giường của anh từ thứ bảy đến chủ nhật, xương cốt toàn thân sắp rụng rời cả ra.
Giấy thông hành, giấy ủy quyền của Quốc hội, còn có quan hệ với Đoàn Văn công Bộ Quốc phòng, thật đúng là mạnh vì gạo, bạo vì tiền.
Hoắc Thiệu Hằng giải thích thân phận và tình hình của Thái Thắng Nam, lại nói:
Cô ta về nước hơn một tháng rồi, là luật sư đứng đầu trong vụ án tố cáo Thủ tướng Đàm, hẳn là đã giải quyết xong xuôi.
Lúc lên xe, Hoắc Quan Thần nhìn anh đến mấy lần, ngập ngừng mãi, cuối cùng vẫn không nói gì.
…
Hoắc Thiệu Hằng bỗng phát hiện mình vô cùng nhớ nhung Cố Niệm Chi của ngày trước. Vui thì bật cười to, kh9ông vui thì tức giận khóc òa, đắc ý thì muốn cả thế giới phải ca ngợi mình.
Có điều, ai rồi cũng sẽ trưởng thành.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.