Chương 1561: Không buông tay


Cố Niệm Chi mở cửa xe cho anh xuống.


Em không vào à?
Thấy Cố Niệm Chi không có ý định đi vào, Hoắc Thiệu Hằng cũng không ép cô, chỉ 8chìa cánh tay trái vẫn còn lành lặn ra:
Thế thì đưa hộp cơm cho anh, em đi về đi.


Cố Niệm Chi ngó nghiêng dinh thự của anh:
Vệ bi3nh của anh đâu? Còn cả lính công vụ nữa, để bọn họ đón anh vào đi.

Cố Niệm Chi rất ngạc nhiên nhìn quanh bốn phía:
Hoắc thiếu, anh cho cả đầu bếp nghỉ phép luôn à?

Cô còn tưởng ít nhất Hoắc Thiệu Hằng cũng sẽ giữ người ở lại nấu bữa cơm cuối năm.
Hoắc Thiệu Hằng đặt hộp cơm của Cố Niệm Chi lên bàn ăn, mỉm cười nói:
Đầu bếp cũng là lính công vụ, anh đều cho nghỉ phép hết rồi. Dù sao thì trực ban, anh có thể ăn cơm ở căng tin, đâu cần thiết giữ bọn họ lại để bọn họ không thể đoàn tụ với gia đình.

Cố Niệm Chi gật đầu:
Có ăn được không ạ?

Tuy cái gì Hoắc Thiệu Hằng cũng ăn được, không kén chọn, nhưng thực ra miệng anh rất tinh, cái gì ngon, cái gì không ngon, anh đều giấu trong lòng, thường không biểu lộ ý kiến riêng của mình.

Đâu chỉ ăn được, ngon vô cùng, còn ngon hơn cả bò bít tết Kobe nướng đá cao cấp hồi anh ăn ở Nhật Bản ấy chứ.
Hoắc Thiệu Hằng há miệng hướng về cô:
Cho anh ăn nữa nào.

Cố Niệm Chi đờ người
Cô có cảm giác mình như Tôn Ngộ Không không thoát khỏi lòng bàn tay của Phật Tổ vậy, cúi gằm mặt đi vào cùng anh.
Hồi trước, ở cửa dinh thự của Hoắc Thiệu Hằng có vệ binh, trong phòng cũng có vệ binh và lính công vụ, chỗ nào cũng có người, thế mà hôm nay không có một ai cả. Đúng là bọn họ đều về hết rồi.
Cố Niệm Chi ngẩn người.
Cô chỉ định đưa đồ xong rồi đi, nhưng thấy tay phải của Hoắc Thiệu Hằng bị thương, đến một người lính công vụ ở bên cạnh cũng không có, không biết những ngày tới đây anh sẽ trải qua như thế nào, cô lại mềm lòng, rầu rĩ nói:
Anh không mời em vào à?


Anh mong còn không được, chỉ sợ em không vào thôi.
Hoắc Thiệu Hằng ghé vào tai cô, thấp giọng nói:
Em từ chối anh nhiều lần lắm rồi…

Không cần nói cũng biết, tướng quân một tay không cắt được bò bít tết.
Cố Niệm Chi không nhìn nổi nữa, kéo đĩa ăn từ trong tay Hoắc Thiệu Hằng ra, hai tay cô cầm dao và dĩa cắt hai miếng bò bít tết nóng hổi thành từng miếng nhỏ rồi đẩy ngược lại.
Nhưng Hoắc Thiệu Hằng không cầm dao dĩa tự ăn mà lại toét miệng cười với cô để lộ hai hàm răng trắng như tuyết.
Cố Niệm Chi hiểu ý ngay, cầm dĩa xiên một miếng thịt bò bít tết đã cắt đút vào miệng Hoắc Thiệu Hằng.
Hoắc Thiệu Hằng chỉ cảm thấy chưa bao giờ được ăn miếng bò bít tết nào ngon đến thế.
Anh mỉm cười nhìn Cố Niệm Chi:
Em làm đấy à?

Hoắc Thiệu Hằng bị thương, vết thương lại còn ở bên tay phải, e 9rằng sinh hoạt thường ngày sẽ rất bất tiện.
Nhưng may mà Hoắc Thiệu Hằng có rất nhiều lính công vụ nên Cố Niệm Chi không cần quá lo 6lắng.
Ai ngờ Hoắc Thiệu Hằng lại lắc đầu, bình thản nói:
Anh cho mọi người nghỉ phép rồi, Tết năm nay chỉ có mình anh ở đây thôi.
5
Cố Niệm Chi đương nhiên không đồng quan điểm:
Cho dù bác Tống thích làm thí nghiệm, nhưng đây là năm mới, không phải ngày lễ thông thường. Hoắc thiếu, anh thật sự mặc kệ bác Tống ạ?

Cô không quan tâm rốt cuộc Tống Cẩm Ninh nghĩ gì, cô chỉ biết, Tết là một dịp khác hẳn.

Không phải anh không quan tâm, chỉ có điều, bà Tống có tâm tư của riêng mình, anh không quản nổi…
Hoắc Thiệu Hằng mở hộp cơm, lấy cơm rang ra, còn có một hộp bò bít tết, một hộp việt quất nữa. Anh múc vào đĩa ăn của mình, ngồi xuống, tay trái vụng về cầm dao và dĩa định cắt bò bít tết.
Đối với quân nhân, trong một năm, chỉ có đợt nghỉ Tết là còn có hi vọng.

Thế thì anh có thể đưa bác Tống đến đón Tết cùng anh mà.
Cố Niệm Chi gợi ý:
Một mình bác Tống cũng rất cô đơn.

Hoắc Thiệu Hằng dở khóc dở cười lắc đầu:
Niệm Chi ơi, em thật sự nghĩ bà Tống sợ cô đơn à? Điều những người làm nghiên cứu khoa học không sợ nhất chính là cô đơn. Một mình làm thí nghiệm trong yên tĩnh, bà Tống nhà anh ước còn không được ấy chứ.

Cố Niệm Chi cẩn thận xiên thêm một miếng bò bít tết đã cắt, chấm ít nước tương đút vào miệng Hoắc Thiệu Hằng.

Hoắc Thiệu Hằng mím môi nhai xong, lặng lẽ ngồi dịch lại gần Cố Niệm Chi.

Cố Niệm Chi chú tâm đút bò bít tết cho Hoắc Thiệu Hằng. Ăn xong bò bít tết, cô còn dùng thìa đút cơm rang cho anh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.