Chương 1733: Tập kết


Hoắc Thiệu Hằng là người sáng lập ra Cục tác chiến đặc biệt, đương nhiên cũng có nhóm thành viên cốt cán của mình.

Để đạt đượ8c thành tựu như bây giờ, anh không hề chiến đấu một mình. Bên cạnh anh có rất nhiều đồng đội bằng lòng hiến dâng mạng sống của mình 3vì anh. Mà anh, cũng có thể hiến dâng sinh mệnh vì họ.
Phạm Kiến lái xe đưa Cố Niệm Chi ra khỏi trụ sở chính Cục tác chiến đặc biệt, đi thẳng tới địa chỉ mà Hoắc Thiệu Hằng đã nói.
Đó là một chợ đêm buôn bán sầm uất, tuy rằng đang là rạng sáng nhưng nơi này vẫn rất đông người tụ tập, vô cùng ồn ào.
Hồng Khang Toàn chuyển động ngón tay, dường như các khớp ngón tay đều kêu răng rắc. Việc ông ta đưa ra lý do muốn điều tra
Bé lợn hồng
, kỳ thực là một mũi tên trúng hai đích.
Ở cửa trước Cục tác chiến đặc biệt, lính cảnh vệ đang kiểm tra giấy thông hành của bọn họ, sau khi xác định không có sai sót mới để bọn họ vào trong.
Hồng Khang Toàn đang ngồi trong xe, lạnh lùng nhìn bầu trời đen kịt.
Đây chính là thời khắc tối tăm nhất trước khi bình minh, rất nhanh thôi, ông ta sẽ có thể làm cho nơi này rực rỡ ánh sáng!
Cố Niệm Chi không nói nhiều, kéo cửa lên xe, cùng Hà Chi Sơ rời khỏi đây.
Phạm Kiến ngồi trong xe, nhìn Cố Niệm Chi lên xe của Hà Chi Sơ đi rồi mới quay về trụ sở.
Hà Chi Sơ lái chiếc xe Maserati màu bạc của anh tới nơi đã hẹn, nhìn thoáng qua đã thấy ngay Cố Niệm Chi đang đứng bên đường nghiêng ngó.
Anh lái xe chậm rãi dừng lại trước mặt cô, hạ cửa kính xuống:
Niệm Chi, lên xe đi.

Thiết bị báo động nội bộ này không kêu ầm ĩ lên giống như những thiết bị báo động khác. Nó sẽ thông báo thẳng vào lực lượng trung tâm của trụ sở, ví dụ như Hoắc Thiệu Hằng, Âm Thế Hùng, Triệu Lương Trạch, còn có cả Chu Khải Nguyên.
...
Trong bóng đêm, mấy binh lính ở trạm canh gác của Cục tác chiến đặc biệt giương súng lên chĩa vào đám người Hồng Khang Toàn.
Hồng Khang Toàn từ từ giơ tay lên, mở giấy ủy quyền có chữ ký của Chủ tịch Long và Thủ tướng Đàm, nghiêm giọng nói:
Sở Mật vụ thừa ủy quyền của Nội các và Quốc hội, tiến hành kiểm tra Cục tác chiến đặc biệt, không được cản trở người thi hành công vụ!

Hồng Khang Toàn dẫn theo tâm phúc của mình ở Sở Mật vụ hùng hổ xông vào.

Ai? Đứng lại! Mật khẩu!

Hoắc Thiệu Hằng gật đầu, sắc mặt cũng dịu đi:
Tôi tin tưởng mọi ngườ9i, mong mọi người đừng khiến tôi thất vọng, cũng đừng khiến cho Cố Niệm Chi, người đã dốc sức vì quốc gia chúng ta thất vọng. Chuyện6 ngày hôm nay tạm thời giữ bí mật. Chờ khi nào mọi chuyện qua rồi, tôi sẽ đích thân báo cáo với Thượng tướng Quý và Quốc hội, để mọi5 người được ghi nhận công trạng và tặng thưởng huân chương, bao gồm cả Cố Niệm Chi.

Hai mươi bảy người trong phòng đồng loạt gật đầu, nói:
Tuyệt đối không để đồng đội thất vọng!

Hoắc Thiệu Hằng ngồi lại vị trí của mình, phất tay:
Mọi người phải làm gì thì làm đi, lập tức kết thúc công việc đang thực hiện, sau đó viết báo cáo.

Dựa theo lời nói của Hà Chi Sơ, đã có rất nhiều thế lực biết chuyện ngày hôm nay rồi, cho nên bọn họ không thể không đề phòng.
Hà Chi Sơ chỉ đến sớm hơn đám người Hồng Khang Toàn 3 phút.
Khi chiếc xe của Hồng Khang Toàn bên phía Sở Mật vụ dừng lại trước cổng trụ sở chính Cục tác chiến đặc biệt để kiểm tra giấy thông hành, Phạm Kiến mới lái xe từ đây tới dinh thự của Hoắc Thiệu Hằng.
Số chứng cứ kia đã nằm trong tay ông ta lâu như vậy, cuối cùng cũng tìm được thời cơ lấy ra dùng.
Hoắc Thiệu Hằng... Lần này để tôi xem rốt cuộc cậu ngụy biện thế nào!
Hoắc Thiệu Hằng lặng lẽ vào hệ thống theo dõi của Phòng điều hành trung ương, âm thầm cắt đi một tiếng đồng hồ trong hệ thống theo dõi của tòa nhà. Chỉ cần là hình ảnh có mặt Cố Niệm Chi đều được lưu vào một tệp bí mật, đợi sau khi chuyện này qua rồi mới tiết lộ.
...
Nhưng lính cảnh vệ không thể gọi điện thông báo cho người ở bên trong, bởi vì Hồng Khang Toàn đã sai người của mình theo dõi những binh lính này:
Đừng để bọn họ gọi điện báo cho người ở bên trong.

Thấy Hồng Khang Toàn đưa ra giấy ủy quyền có chữ ký của cả Thủ tướng Đàm và Chủ tịch Long, lính cảnh vệ vội vàng đứng thẳng người, thoạt nhìn không có bất cứ động tác nào, nhưng thật ra khi anh ta giậm chân đứng nghiêm, đã đá vào thiết bị báo động nội bộ ở dưới chân bàn rồi.
Mấy binh lính sửng sốt, đưa mắt nhìn nhau, nói:
Mọi người chờ một lát, chúng tôi báo cáo lên cấp trên.


Súng mà bọn họ cầm là súng bán tiểu liên tự động kiểu mới nhất sản xuất trong nước, mạnh hơn súng lục nhóm Hồng Khang Toàn cầm nhiều. Sắc mặt của người trong Sở Mật vụ đều rất khó coi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.