Chương 1781: Uy hiếp


Thấy họ vứt súng xuống, anh chàng bên Cục tác chiến đặc biệt không làm khó họ nữa nhưng vẫn chĩa súng vào gáy Phó Giám đốc Phùng, nói với những n8gười khác:
Các người đi mở cửa những phòng khác, thả hai mươi sáu người anh em của tôi ra!


Phó Giám đốc Phùng cũng muốn biết những gì 3anh ta nói có phải thật hay không nên đã ra lệnh theo:
Mở cửa đi!


Dùng hình tra khảo đồng chí của mình! Phó Giám đốc Phùng, Giám đốc Hồng của các ông quả là anh hùng nước Mỹ!


Cả ông nữa, Phó Giám đốc Phùng. Ông nối giáo cho giặc, lừa chúng tôi đến Sở Mật vụ. Chúng tôi sẽ không tha cho ông đâu!

Các thành viên của đội chống khủng bố Sở Mật vụ lặng lẽ đi mở cửa nh9ững căn phòng xét xử ấy. Cả tầng này đều là phòng xét xử, mỗi phòng rộng ba mét vuông, tính ra cũng phải hơn trăm phòng. Nơi đây đã rất lâu khôn6g giam giữ ai, vậy mà hôm nay lại có đến hơn hai mươi căn phòng có người.
Khi cánh cửa phòng xét xử bật mở, mọi người đều kinh ngạc.
Trong hơn hai mươi căn phòng xét xử này, phòng nào cũng có một người mặt mũi bầm dập, máu me đầy người và một người cười gượng trên ghế.
Họ nhận ra những người ngồi trên ghế cười gượng kia là đồng nghiệp trong Sở Mật vụ của mình. Vậy chắc hẳn những người máu me be bét kia là người của Cục tác chiến đặc biệt...
Thấy cánh cửa phòng xét xử cuối cùng cũng hé mở, các thành viên của Cục tác chiến đặc biệt đều đứng dậy, lặng lẽ bước ra ngoài.
Không nói với nhau câu nào, nhưng họ lại rất ăn ý, phối hợp với nhau kín kẽ vô cùng!
Phó Giám đốc Phùng nhìn mà thèm đến đỏ mắt, lẩm bẩm:
Hoắc Thiệu Hằng... Hoắc Thiệu Hằng... Mẹ kiếp, cậu ta dám giấu nghề! Lần sau tôi sẽ cho người đến chỗ cậu ta huấn luyện! Còn dám giấu nữa tôi sẽ tố cáo cậu ta với Thượng tướng Quý!

Tất cả bọn họ đều có vóc người cao to, vạm vỡ, ánh mắt nhìn người khác sắc như dao, ác như ngâm trong thuốc độc. Không ai chịu giấu đi sát khí của mình.
Vừa thấy trên sàn nhà có súng, họ đã nhào lên nhặt rồi chia nhau bắt gọn những thành viên của đội chống khủng bố vừa mở cửa cho mình.
Nghe Phó Giám đốc Phùng nhắc đến Hoắc Thiệu Hằng, mấy người kia liếc mắt nhìn nhau, nhưng chẳng hề lơi lỏng sự cảnh giác.

Phó Giám đốc Phùng, đắc tội ông. Chuyện hôm nay chưa xong đâu.
Một thành viên của Cục tác chiến đặc biệt chĩa súng vào bọn họ:
Chúng tôi sẽ báo cáo với thủ trưởng, để xem rốt cuộc chúng tôi đã phạm phải tội gì mà bị Sở Mật vụ các người đối xử như thế này!

Công việc chủ yếu của hai mươi bảy chiến sĩ Cục tác chiến đặc biệt này là phân tích số liệu, giám sát và điều khiển máy tính. Họ đều là những chuyên gia máy tính nhưng dưới sự đào tạo công bằng của Hoắc Thiệu Hằng, khả năng chiến đấu của họ cũng rất xuất sắc, tất cả đều có thể lấy một chọi một trăm.

Mấy tên cấp dưới thân tín của Hồng Khang Toàn sao có thể là đối thủ của họ được chứ?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.